Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 2146. Bí mật


Đánh dấu
Ông lão há miệng thở hổn hển, giận dữ nói: "Chẳng lẽ ngươi khinh ta không có thuộc hạ à!"
Hai tay lão ta chuyển động.
Ánh mắt mèo quýt bỗng trở nên hung ác.
Tế Tự Đồng Pháp - Sơn Quỷ!
Chỉ thấy một tia sét màu trắng xanh xẹt qua tròng mắt mèo, nháy mắt đánh trúng ông lão.
Ông lão bị đánh đứng yên tại chỗ, động tác trên tay cũng ngừng lại.
Trong hư không, một con ác quỷ do sấm sét tạo thành bay vào người lão.
Thừa dịp này, ba bộ xương khô nhào lên, chiến đấu với con Dạ Ma hắc ám kia.
Mèo quýt đứng dậy, đi về một hướng khác.
... Cứ ở yên một chỗ mãi cũng sẽ gia tăng nguy cơ bị phát giác.
Nó vừa di chuyển vị trí vừa tùy ý liếc mắt, nhìn ông lão thêm mấy lần.
Thần kỹ - Vong Xuyên Trảm!
Thần kỹ - Vong Xuyên Trảm!
Vong Xuyên Trảm!
Vong Xuyên!
Trảm!
Đường kiếm từ hư không sinh ra với tần suất khác nhau, tất cả đều chém vào người ông lão.
... Quả nhiên, những đường kiếm này căn bản không hạ gục được lão ta, cũng không tổn thương lão ta được, nhưng vẫn tính số lần chém!
Một hàng chữ nhỏ lấp lánh lại hiện lên:
[Số lần ngài đã đánh trúng kẻ địch: 2333 lần.]
[Đánh trúng kẻ địch 2333 lần, giới linh mới đang hưởng ứng lời kêu gọi của ngài.]
[... Giới linh mới đã tới, nó đang triệu hoán thế giới Tướng Vị của nó.]
[Xin chú ý!]
[Xin chú ý!]
[Một thế giới Tướng Vị đang xếp chồng lên thế giới chủ!]
Bỗng nhiên...
Cả thế giới trống rỗng, ngập tràn một màu máu đỏ tươi.
Mèo quýt nhìn khắp bốn phía, chỉ thấy cả thế giới chen chúc đầy người.
Những người này đều mặc áo dài màu máu, quỳ xuống đất thành kính cầu nguyện.
"Lấy sức mạnh hiến tế này, nguyện Huyết Hải vĩnh hằng."
Trong miệng mỗi người đều niệm câu này.
Trên đỉnh đầu tất cả mọi người, ông lão bị cố định vào một đoạn đầu đài toàn thân lóe huyết quang.
Lão ta liều mạng giãy dụa, nhưng lại không làm được gì.
Giới lực của lão ta - Dạ Ma - lại không có trong thế giới Tướng Vị này.
Mèo quýt toát ra vẻ nghiêm túc.
Giới linh lần này kêu gọi được thật lợi hại, trực tiếp ngăn cách sức mạnh của đối phương ở bên ngoài.
Nhưng giới linh này thật ra là thứ gì?
Mèo quýt thoáng suy nghĩ một lát, ánh mắt rơi vào đoạn đầu đài kia.
Chẳng lẽ chính là đoạn đầu đài này?
Lúc này, ông lão đã ý thức được chuyện gì đó.
"Không... Không..."
Lão ta đột nhiên như sụp đổ, lớn tiếng nói: "Ta đầu hàng, ta đầu hàng! Xin hãy tha cho ta, ta thề sẽ lập tức giao thánh vật tà ác của ta ra!"
Ầm ầm ầm ầm...
Đáp lại lão ta, đao chém trên đoạn đầu đài nhanh chóng rơi xuống.
Rắc rắc!
Đầu ông lão bị chém xuống.
Tất cả mọi người hoan hô, cùng nhau hô to: "Huyết Hải vĩnh hằng!"
Một giây sau.
Đầu và thân ông lão hóa thành một dòng máu, bay lên bầu trời biến mất không thấy.
Vù...
Toàn bộ thế giới Tướng Vị đột nhiên biến mất không thấy nữa.
Mèo quýt phát hiện mình đã trở lại thế giới chính.
Ở đối diện hắn, quả nhiên không thấy ông lão đâu.
Mèo quýt hơi tiếc nuối.
Kỳ vọng càng cao, thất vọng càng nhiều. Đối phương mới gắng gượng được đến khi đoạn đầu đài xuất hiện đã chết, mình đã mất đi cơ hội lần này, không có cách nào nhìn thấy sau hơn hai nghìn kiếm sẽ triệu hồi được giới linh như thế nào nữa.
Lại thấy Dạ Ma không ngừng phát ra tiếng kêu bén nhọn, bay loạn trên trời dưới đất muốn tìm tung tích ông lão.
Một lát sau, hành động của Dạ Ma dần dần chậm lại, cuối cùng cũng ngừng lại bất động.
Tất cả sức mạnh trên người nó tan biến.
Thân ảnh của nó hóa thành bột phấn, biến mất trong gió đêm, chỉ để lại một pho tượng Dạ Ma lớn chừng bàn tay.
"Mau phá hủy nó, nó là căn nguyên của toàn bộ tà ác!"
Giọng nói gấp gáp của thiếu nữ truyền tới.
Cố Thanh Sơn đổi về hình người, khó hiểu nói: "Pho tượng này chắc là thánh vật tà ác. Nói đúng ra thì nó cũng là vật trung tâm của thế giới này mà, tại sao phải phá hủy nó?"
"Bởi vì hệ thống thế giới của chúng ta đã sớm không còn hoàn chỉnh, thánh vật thiện đều đã bị phá hủy, nếu như không phá hủy thánh vật tà ác này đi, thế giới sẽ không thay đổi, tất cả tà ác đều tiếp tục tồn tại." Thiếu nữ nói.
"À, thì ra là như vậy."
Cố Thanh Sơn đi về phía pho tượng Dạ Mạ.
Hắn vừa mới đứng trước pho tượng, bỗng nhiên một hàng chữ nhỏ lấp lánh điên cuồng hiện lên trên màn hình:
[Ngài phát hiện một thánh vật trung tâm của thế giới.]
[Ngài đã có thể sử dụng khuôn đúc chìa khóa, dung luyện nó thành một bộ phận mới của vật thông hành.]
[Ngoài ra, ngài còn nhận được một bí mật.]
[Đó là bí mật năm xưa Thi Thể Đóng Băng bảo vệ, do Mạc nắm giữ sau đó truyền lại cho ngài.]
[Ngài cần dùng bộ phận mới của vật thông hành để kích hoạt bí mật này!]
Hắn vẫn chưa quên bí mật Mạc giao phó cho mình.
... Lúc ở đảo Mộng Mơ, trước khi Mạc tiến hành đồng điệu với tận thế đã phó thác lại bí mật kia cho mình.
Đối với cảnh tượng lúc đó, ký ức của Cố Thanh Sơn vẫn còn nguyên như mới.
"Ta cũng không biết là gì... Ta nghĩ đủ mọi cách nhưng đến giờ vẫn chưa mở được nó ra, nhưng ta có thể cảm nhận được một số đoạn ký ức của Thi Thể Đóng Băng... Vật này vô cùng quan trọng, tuyệt đối quan trọng hơn so với bất kỳ bảo vật nào."
Lúc ấy Mạc đã nói như vậy.
Nói cách khác, thật ra thì bí mật này không thuộc về Mạc!
Nó vốn thuộc về tận thế Không Thể Biết, Kẻ diệt tuyệt vạn vật và chúng sinh - Thi Thể Đóng Băng.
... Mặc dù Mạc là người trông coi phong ấn, nhưng hắn ta cũng không mở ra bí mật này được!
"Cố Thanh Sơn, anh sao rồi? Sao có vẻ lo lắng vậy?" Giọng nói của Laura truyền tới.
Cố Thanh Sơn lấy lại bình tĩnh.
Chỉ thấy Laura và thiếu nữ thánh linh đang đi về phía hắn.
"Không có gì, anh đi xử lý thánh vật tà ác này trước." Cố Thanh Sơn cười nói.
Hắn cầm pho tượng Dạ Ma dưới đất lên, thân hình tiến vào trong sương trắng.
"Yên tâm, anh sẽ về ngay."
Khi sương trắng tản đi, giọng nói của hắn vang lên lần nữa.
... Việc quan trọng, lại liên quan đến bí mật, tốt nhất không nên để cho nhiều người khác biết.
Thật ra có một vài bí mật một khi biết rồi đồng nghĩa với nguy hiểm.

Một xó xỉnh nọ trong thành phố.
Sương trắng tan đi.
Cố Thanh Sơn nhanh chóng bố trí một trận pháp che giấu, lúc này mới bắt đầu ngắm nghía pho tượng Dạ Ma trong tay.
Mảnh vỡ...
Cố Thanh Sơn im lặng, bên tai vọng lại lời dặn dò của cha.
"Con phải nắm chặt thời gian, đi tìm những thế giới có tính quy chúc kia."
"Khuôn chìa khóa có thể khiến phần lõi của những thế giới đó hiện ra, dung hợp, rèn đúc thành một bộ phận của chìa khóa thông hành."
"Khi con có được chìa khóa hoàn chỉnh là có thể chạy thoát thân."
"Đến thế giới Phủ Bụi đi, nó tập trung rất nhiều thế giới có tính quy chúc."
Cố Thanh Sơn rơi vào trầm ngâm.
... Bây giờ có một bí mật thuộc về tận thế đặt ở ngay trước mắt mình.
Lúc ấy giao diện Chiến Thần đã từng giải thích một ít về bí mật này.
[Bí mật quý giá nhất trong cánh cửa thế giới.]
Bí mật gì thì quý giá?
Cố Thanh Sơn nghĩ đến xuất thần.
Có điều, nếu mảnh vỡ của vật thông hành có thể mở ra bí mật này, vậy đi đúc mảnh vỡ trước!
Chủ ý đã định, hắn lấy một cái khuôn kim loại từ trong ngực ra.
—— Khuôn đúc vật thông hành.
Cái khuôn này vừa xuất hiện, thánh vật tà ác trên đất lập tức có cảm ứng, bắt đầu lay động kịch liệt.
Chỉ thấy thánh vật tà ác bay lên, rơi vào trong khuôn chìa khóa, dần dần hòa tan thành chất lỏng, chậm rãi rót vào chỗ lõm trong khuôn.
Loại chất lỏng này lưu động trong chỗ lõm, dừng lại ở chỗ chuôi chìa khóa do ba đồng tiền hình thành, thoải mái dính bên trên.
Chất lỏng nhanh chóng cứng lại, tạo thành một đoạn nhỏ của thân chìa khóa.
Cố Thanh Sơn không khỏi lắc đầu.
... Đoạn thân chìa khóa do thánh vật tà ác này đúc ra thật sự quá ngắn, vẫn chưa tới một phần năm toàn bộ khuôn chìa khóa.
Xem ra còn phải tìm nhiều thế giới có tính quy chúc hơn mới có thể đúc ra một chìa khóa thông hành hoàn chỉnh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận