Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 2157. Món quà của Đoàn trưởng Đoàn ca múa Tội Ác


Đánh dấu
Ai ngờ lúc này âm nhạc lại biến đổi, hóa thành tiếng sáo trúc du dương. Cố Thanh Sơn lập tức vỗ tay một cái. Tất cả cái bóng biến mất. Chỉ thấy hắn rút ra Thiên Địa song kiếm từ trong hư không, nắm chặt trong tay. Hắn dùng Thiên Kiếm múa ra từng vòng kiếm quang duyên dáng—— Kiếm tế, Thiên Toái. Như cơn gió mạnh, như ánh sao xẹt, kiếm ảnh đang bay tán loạn. Trên Địa kiếm hiện ra những có bóng chồng chất lên nhau, bị hắn cắm thẳng xuống mặt đất. Ầm ầm ầm ầm —— Mặt đất vỡ tan. Vô số linh hồn bay ra khỏi mặt đất khắp chốn, bao vây lấy Cố Thanh Sơn, cùng phát ra tiếng gào thét kêu rên. Kiếm tế, Địa Táng. Trong tiếng sáo trúc lại có giọng nữ uyển chuyển thê lương gia nhập vào, đang ngâm nga ca hát theo làn gió. Cố Thanh Sơn quăng song kiếm đi, vỗ tay nhè nhẹ theo làn điệu ấy. Chỉ thấy Thiên kiếm như một hàn quang sáng tỏ, cứ bay vun vút vòng quanh Địa kiếm một vòng lại một vòng, bỗng nhiên sinh ra một vầng trăng sáng. Âm nhạc lại biến đổi. Tất cả tiếng nhạc dần dần chậm lại. —— Đã vào hồi kết rồi! Cố Thanh Sơn không chút hoang mang, lập tức thu song kiếm lại, thả chậm động tác, lại vặn vẹo thân thể lần nữa. Ánh hào quang lấm tấm bay theo vũ điệu của hắn. Chỉ thấy hắn lắc đầu qua trái qua phải, chu môi, đặt cánh tay theo ba trăm sáu mươi độ, xoay tròn ngay tại chỗ bảy trăm hai mươi độ… Vặn vẹo thân eo, ưỡn hông, lắc lắc cái mông, đá đá chân... Sau đó là một vũ điệu tap dance dứt khoát! Hai chân giẫm một cái. Hắn lại lần nữa đứng vững ngay tại chỗ. Tất cả các động tác đã hoàn thành. Đây là nhạc dạo của Tế Vũ, vốn chỉ dùng để làm nóng người thôi, lại được Cố Thanh Sơn dùng để kết thúc cho vũ điệu này, đúng là bút tích như thần. Cùng lúc hắn dừng lại, tiếng nhạc cũng biến mất theo. Mọi thứ đều vừa y! Thế nhưng Cố Thanh Sơn lại chưa thỏa mãn. Vừa rồi chỉ nhảy nhạc dạo, múa chính thức, vũ điệu Địa Thần, với múa kiếm, vẫn còn Tam Sinh Tế và Tử Đấu Vũ còn chưa nhảy ra kia mà. Trạng thái hiện tại của hắn đang rất thích hợp. Chỉ thấy tất cả các ảo giác đã tản đi, thế giới không còn tồn tại, một thế giới mới đã ôm trọn lấy Cố Thanh Sơn. —— Đây là đại đường của Đoàn ca múa tội ác! Hắn hoàn thành điệu nhảy, đã trở về đại sảnh rồi. Giao diện Chiến Thần xuất hiện một hàng chữ nhỏ đom đóm: [Chúc mừng ngài, ngài thành công chinh phục tất cả người xem.] [Đây là Tế Vũ mà cả đời bọn họ cũng khó gặp.] Cố Thanh Sơn khẽ giật mình. Bỗng nhiên, bên tai vang lên tiếng vỗ tay như sấm rền. Chỉ thấy trong toàn bộ hành lang đang chật ních đủ loại linh, bọn họ phát ra tiếng reo hò nhiệt liệt về phía Cố Thanh Sơn.
"Không nghi ngờ gì nữa, ngài chính là truyền nhân của Tế Vũ." Một cô gái quyến rũ mặc chiếc áo da màu đen, tay cầm roi da lên tiếng. Khi cô ta nói chuyện, tất cả các Linh khác cũng ngậm miệng lại. "Cái tôi học đúng là vũ điệu này, cho nên bị Đoàn ca múa các vị hấp dẫn, mới đứng ở nơi này." Cố Thanh Sơn nói. Cô gái gật gật đầu, mỉm cười hỏi: "Là tiểu thư Thải Táng đưa thư mời cho cậu sao?" Cố Thanh Sơn lấy thiệp mời ra. Cô gái nhìn nhìn, nghi ngờ nói: "Kỳ thật chúng tôi đang chờ cậu đến đây —— Nhưng sao cậu lại lặng lẽ thầm lặng đi vào kia chứ? Hơn nữa cậu còn dùng đồng tiền du khách mà thôi!" Sau lưng cô vang lên vô số tiếng thở dài tiếc nuối. Những Linh kia đang dùng loại ánh mắt vô cùng tiếc hận nhìn chăm chú vào Cố Thanh Sơn. "Đồng tiền du khách? Thế thì làm sao?" Cố Thanh Sơn vội hỏi. "Dựa theo quy tắc tương tính, lần này cậu dùng đồng tiền du khách tiến vào đoàn ca múa, cũng chỉ có thể tham quan, mà không thể xâm nhập giao lưu với chúng tôi được, ôi ——" cô gái cầm roi thở dài một tiếng. Cố Thanh Sơn ngơ ngẩn. Nói như vậy, hắn không thể học tập được thứ gì ở đây sao? Cô gái thấy nét mặt của hắn, tiếc nuối trong lòng càng sâu hơn, vội hỏi: "Các hạ, rốt cuộc là ai phát cho cậu đồng tiền du khách thế?" Cố Thanh Sơn chán nản mà nói: "Con bò sữa ngoài cửa đưa cho tôi, nói tôi có thể tiến vào thử thời vận." Nụ cười trên gương mặt cô gái lập tức cứng đờ. Trên cây roi da trong tay cô lập tức vươn ta từng cây gai nhọn sắc bén, lóe lên ánh sáng lạnh ghê người. "Cầm cây roi của ta, đi xử lý con bò sữa kia." Cô gái lạnh lùng nói. Sau lưng cô ta xuất hiện hai thiếu nữ xinh đẹp, họ nhận lấy roi da, đi về phía cánh cửa. "Để ta quất một roi!" "Còn có ta!" "Cái con bò này não hỏng mất rồi, ta cũng phải quất một roi." "Đi!" Rất nhiều linh kêu la, cùng đi theo hai người con gái kia. Chỉ chốc lát sau, ngoài cửa vang lên từng tiếng hú thê thảm của con bò. Cố Thanh Sơn thở dài một hơi, hỏi: "Nữ sĩ tôn kính, chẳng lẽ không có biện pháp nào sửa sai sao? Thật ra tôi rất muốn gia nhập đoàn ca múa, học một vài tri thức liên quan đến linh." Cô gái kia lắc đầu nói: "Lần này không có biện pháp, chỉ có thể chờ lần sau cậu đến, mới có thể gia nhập thế giới tướng vị bọn ta." "Tôi? Nhưng tôi không phải linh, cũng có thể gia nhập sao?" Cố Thanh Sơn hỏi. "Đúng, chỉ cần cậu ký kết linh ước với bọn ta, vào thời khắc chiến đấu có thể kêu gọi bọn ta. Nếu như tương lai cậu trở nên càng ngày càng mạnh, thậm chí có thể triệu hồi toàn bộ đoàn ca múa!" Cô gái kia nói xong thì tiếc nuối trong lòng lại sâu thêm một chút. —— Có thể đi theo truyền nhân của Tế Vũ cùng chiến đấu, Linh nào cũng sẽ có được lợi ích không cách nào nói hết. Đây là cơ duyên lớn đến mức nào! Đáng tiếc... Cô gái cắn răng, buông giọng ra sau lưng, nói: "Đều đi ra đó, hung hăng quất cho ta!" "Vâng!" Những linh đó ở lại nơi này cũng vô dụng, phần phật đều chen lấn về phía cánh cửa. Cô gái nhìn về phía Cố Thanh Sơn, nói: "Lần này, ta chỉ có thể làm hai chuyện —— " Cô ta đi đến trước máy khiêu vũ, dùng sức đập cái nút trên máy một cái. Trên màn hình cái máy lập tức xuất hiện một hàng chữ lớn: "! Điệu múa có thể được coi là hoàn mỹ!" Toàn bộ cái máy bắt đầu biến hình, hóa thành một cái rương rút thưởng. Cô ta vỗ vỗ rương rút thưởng, lên tiếng: "Các hạ, máy khiêu vũ chỉ là trò chơi nhỏ cho các du khách chơi thôi, phần thưởng bên trong cũng chỉ dùng để tiêu khiển."
Cố Thanh Sơn kinh ngạc hỏi lại: "Không phải có thể có được Linh kỹ sao?" Cô ta bật cười, nói: "Một mánh lới mà thôi, nhưng cậu đã thể hiện Tế Vũ, vậy ta nhất định phải lấy ra phần thưởng xứng với Tế Vũ——hiện tại ta sẽ trao cho cậu Linh kỹ đặc biệt của ta." Cô ta tiếp tục nói: “Linh kỹ của ta hết sức bá đạo, bình thường không ai có thể chống cự được nó, lần này đúng lúc tặng cho cậu." Cố Thanh Sơn ôm quyền nói: "Đa tạ cô." Cô gái cười cười, đưa tay luồn vào rương rút thưởng: "Đây là Linh kỹ của bản thân ta, nếu để cậu tự sờ có lẽ sẽ không mò được tới nó, không bằng ta thay thế cậu vậy —— " Cô ta lấy ra một con rối hình người xinh xắn từ trong rương quà thưởng. —— Con rối này giống như đúc, quả thật y như phân thân của cô ta vậy! "Cầm, nó là con rối mang tính tiêu chí của đoàn ca múa bọn ta, sau khi cậu trở về thì dùng giới lực bao phủ lấy nó, sẽ có thể lĩnh ngộ được Linh kỹ đặc biệt mà nó ẩn chứa." Cô gái đưa con rối này cho Cố Thanh Sơn. Con rối vừa mới tiếp xúc tới tay Cố Thanh Sơn thì lập tức biến thành dáng vẻ của hắn. Còn cô gái hình như đã phát giác được cái gì, khó chịu nói: "Hỏng bét, thời gian du khách nán lại đây đã sắp dùng hết rồi..." Cố Thanh Sơn nghe cô ta nói như vậy, lập tức lặng lẽ ra hiệu với Laura. Laura hiểu ý, nhẹ nhàng nhảy lên, rơi lên bờ vai của Cố Thanh Sơn. Lúc này, cô gái lại gỡ một cái đồng hồ từ trên cổ tay xuống, trực tiếp đeo lên tay Cố Thanh Sơn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận