Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 2172. Quả trứng


Đánh dấu
Chắc chắn là không thể đi lên mặt đất, Laura và Liêu Tiểu Pháo đều là nhìn thấy tình hình trên mặt đất cho nên mới lâm vào tử cảnh. Liêu Tiểu Pháo thậm chí không cho Laura nói với mình đó là cái gì. Thứ hai, con đường sau lưng cũng không có bất kỳ phát hiện nào khác. Vậy thì chỉ có... Tiến lên! "Sơn Nữ." "Công tử, có ta." "Ta thấy những cái xác rỗng này chắc không biết dùng giới lực đâu. Cô ở lại đây bảo vệ cho Lệ, Laura và Liêu Tiểu Pháo." Sơn Nữ hiện ra từ hư không. Cô ta nắm chặt Lục Giới Thần Sơn Kiếm, bảo vệ ở bên cạnh mấy người, nhanh chóng hỏi: "Ta đến bảo vệ bọn hắn, vậy còn công tử thì sao?" Cố Thanh Sơn nói: "Ta đi nghĩ cách." Vừa dứt lời, thân hình hắn lóe lên, nhanh như điện chớp bay về cuối đường đá. Tại chỗ chỉ còn lại có Sơn Nữ đang cầm kiếm bảo vệ mấy người. Lệ nhìn Cố Thanh Sơn thoắt cái đã đi xa, rồi lại nhìn về phía Sơn Nữ. "Kẻ địch quá nhiều, tôi chỉ có thể duy trì sức sống của Laura và Liêu Tiểu Pháo, còn việc chiến đấu cần nhờ cô rồi." Lệ nói. Lúc này, trên vách đá bốn phía, càng ngày càng nhiều pho tượng sống lại. "Chết!" "Chết!" "Chết!" Bọn chúng la lên, lũ lượt tụ lại trên đường đá nhỏ, bao vây mấy người, lúc nào cũng sẵn sàng phát động công kích! Bỗng nhiên, Sơn Nữ vươn tay, cách không nắm chặt. "Tế!" Cô ta phun ra một chữ. Trong hư không, ba bộ xương khô rơi xuống, dung hợp ở hai bên hông và sau lưng của cô ta. Mấy bộ xương khô cùng rút ra trường kiếm, vận sức chờ phát động. "Đừng quan tâm, chiến đấu cứ giao cho tôi, chúng ta ở đây chờ công tử trở về." Sơn Nữ vung vẩy trường kiếm, bày ra thủ thế, nói.
... Một bên khác. Cố Thanh Sơn vừa bay vừa dùng Súc Địa Thành Thốn vài lần ở trên đường đá nhỏ, rất nhanh đã tới điểm cuối cùng. —— Hóa ra trước đó bọn họ đã sắp đi đến cuối.
Chỉ thấy một cái cánh cửa sắt thép to lớn xuất hiện ở chỗ sâu trong đó, ngăn ở cuối đường cực kỳ chặt chẽ. Cố Thanh Sơn nắm chặt Địa kiếm, bay lượn tiến lên.
Theo bước chân đang dần tới gần của Cố Thanh Sơn, trong cánh cửa sắt truyền ra một âm thanh máy móc lạnh như băng:
“Phát hiện mục tiêu, nhận định thân phận nhân loại.”
“Cho phép thông hành.”
Cửa sắt phát ra tiếng vang ầm ầm, sau đó tự động mở ra.
Cố Thanh Sơn nhìn vào bên trong cánh cửa, chỉ thấy cánh cửa này gần như chỉ có một lối vào nhỏ xíu, bên trong là một thế giới hoàn toàn bị phá hủy.
Hoang tàn.
Dõi mắt trông xa, tất cả đều là phế tích.
Thế giới ngầm này khoảng chừng mấy triệu kilomet vuông, dựa theo bố cục kiến trúc và mật độ thì hoàn toàn có thể tưởng tượng thế giới ban đầu phồn hoa tới nhường nào.
Đáng tiếc, không còn một sinh vật sống.
Chỉ có một quả trứng ma khổng lồ màu đen, bề mặt vỏ trứng bị bao phủ bởi đủ các loại hoa văn thần bí, lúc nào cũng nhấp nháy, khi sáng khi tối.
Nó cô độc lơ lửng giữa bầu trời trên đống hoang tàn đổ nát trải rộng.
Quả trứng ma này tỏa ra uy thế khổng lồ, mỗi khi nó tiến lên hay lùi về sau đều khiến cho bầu trời run rẩy.
“Hoan nghênh ngươi, ngươi là vị khách thứ 8925 của khu phế tích sinh sản, chàng trai nhân loại.”
Trứng ma khổng lồ bay về phía Cố Thanh Sơn, miệng phát ra ngôn ngữ thông dụng của nhân tộc bằng giọng ôn hòa.
Kẻ này rất mạnh.
Cố Thanh Sơn âm thầm suy nghĩ, mở miệng nói: “Ta có bạn bè bị hóa đá, ngươi có cách nào cứu bọn họ không?”
“Xin lỗi, ta không có cách nào.” Trứng ma khổng lồ nói.
Trong lòng Cố Thanh Sơn trở nên nặng nề, lẳng lặng nhìn quả trứng khổng lồ kia.
Chỉ thấy trên đỉnh đầu nó xuất hiện một dòng chữ viết kỳ quái.
Rất rõ ràng, đối phương đang suy nghĩ gì đó.
Bản thân Cố Thanh Sơn đã du hành khắp chín trăm triệu tầng thế giới, từng học ngôn ngữ của rất nhiều loại văn minh từ học giả trong Tháp Cao, đương nhiên trong đó cũng bao gồm các ngôn ngữ thông dụng. Sau đó hắn tới thành Hư Không, lại càng học tập được thêm nhiều ngôn ngữ ở chỗ Công hội Thích Khách.
Thế nhưng dòng chữ này, Cố Thanh Sơn lại chưa từng nhìn thấy bao giờ.
Hắn nhìn chằm chằm vào dòng chữ, trong lòng cảm thấy hơi phiền muộn.
Đây rốt cuộc là chữ viết của loại ngôn ngữ nào?
Chữ trứng?
Chưa bao giờ nghe nói trứng cũng có ngôn ngữ riêng.
Cố Thanh Sơn không chắc chắn, hỏi: “Ta chưa từng thấy tồn tại giống như các hạ, không biết thân phận của các hạ là gì?”
Trứng ma khổng lồ nói: “Ta là linh hồn của thế giới này, chức trách của ta là dẫn dắt những cường giả tới đây đi tới lối vào thế giới tiếp theo.”
“Thế nhưng hiện tại ta không muốn đi tới lối vào thế giới kế tiếp, ta phải cứu bạn của mình.” Cố Thanh Sơn nói.
“Vậy ngươi tự nghĩ cách tiếp đi, nếu muốn rời khỏi nơi này đến thế giới tiếp theo thì có thể tới tìm ta bất cứ lúc nào.” Trứng ma khổng lồ nói.
Cố Thanh Sơn nhìn nó một cái, chỉ thấy trên đỉnh đầu nó hiện ra một dòng chữ.
Vẫn không hiểu.
Tâm trí Cố Thanh Sơn xoay mòng mòng.
Cả vùng đất có vô số đống đổ nát, nói không chừng có thể tìm được một ít đầu mối từ đó.
Hắn lặng lẽ phóng ra thần niệm, không ngừng tìm tòi giữa đống phế tích.
Ồ?
Cố Thanh Sơn chợt nhìn thấy một vật gì đó khá mới mẻ.
Đó là một bộ chiến giáp dành cho nữ đã rách nát, bề mặt không hề có một vết máu nào nhưng Cố Thanh Sơn có thể khẳng định thời gian bộ chiến giáp này bị hư hại cũng chưa lâu.
Hắn tiếp tục sử dụng thần niệm tìm kiếm, thế nhưng cũng không phát hiện vật khả nghi nào khác.
Trong đầu Cố Thanh Sơn dần dần nổi lên một ý nghĩ.
“Xin chào, xin hỏi toàn bộ các cường giả từng đến đây đều đi tới thế giới tiếp theo rồi ư?” Cố Thanh Sơn hỏi.
Trứng ma khổng lồ nói: “Đúng vậy, năm đó hệ thống thế giới này của ta bị tận thế đánh cho tan tành, ngoại trừ đống đổ nát thì không còn lại gì nữa, cho nên đối diện với những người tìm kiếm các ngươi, ta chỉ có thể chỉ dẫn phương hướng đi tới tầng tiếp theo mà thôi.”
Cố Thanh Sơn tỉnh bơ, tiếp tục tìm kiếm giữa đống đổ nát.
Rất nhanh, thân hình hắn chợt phóng lên, đáp xuống giữa đống phế tích, cầm lên một viên đá từ dưới mặt đất.
Đây là một viên đá khắc đầy chữ viết kỳ dị, ghi lại lịch sử mà hắn hoàn toàn không có cách nào xem hiểu.
Sở dĩ hắn nhặt viên đá này lên là bởi vì chữ viết trên bề mặt của nó cùng một loại với chữ viết hiện ra khi trứng ma khổng lồ suy nghĩ.
Cố Thanh Sơn không lập tức đi tìm kiếm những thứ mà các cường giả kia để lại, bởi việc này rất có thể sẽ kích thích trứng ma.
Ngược lại, viên đá này là vật vốn thuộc về thế giới đổ nát, sẽ không khiến đối phương hoài nghi.
“Ngươi đang làm gì?” Trứng ma khổng lồ hỏi.
“Không có gì, ta rất có hứng thú đối với loại chữ viết này, cảm thấy nó có một sự đẹp đẽ khó nói thành lời.” Cố Thanh Sơn nói.
Trứng ma khổng lồ khựng lại một chút, nói: “Ngươi có thể nhìn thấy vẻ đẹp của loại chữ viết này... Lẽ nào ngươi là một người sưu tầm kho báu?”
“Đúng vậy.”
Cố Thanh Sơn thừa nhận.
Trong khoảng không trước mặt hắn dần dần hiện ra dòng chữ nhỏ nhấp nháy:
[Viên đá văn minh của Ma Nhân (không hoàn chỉnh), từng truyền thụ những kiến thức như sau.]
[Nhận ra chữ viết Ma Nhân.]
[Lĩnh ngộ loại văn tự này, cần tiêu hao 1 điểm hồn lực.]
Ít như vậy?
Cố Thanh Sơn vừa mới thở phào nhẹ nhõm, chỉ thấy dòng chữ thuyết minh lần nữa xuất hiện:
[Chú ý, ngài đã không còn hồn lực, vui lòng trả 1 điểm giới lực để tiến hành trao đổi.]
[Trao đổi là một công việc cực khổ, cần lấy đi của ngài ba mươi ngàn điểm hồn lực.]
[Xin hỏi có đổi hay không?]
Lông mày Cố Thanh Sơn giật giật.
Ta nói làm sao mà hời được như vậy, quả nhiên là một loại ảo giác.
Tình hình bây giờ, không đổi mà được à?
Đã là lúc nào rồi mà còn tính toán chi li như vậy?
Hắn thầm cắn răng, nói: “Đổi!”
Trên Giao diện Chiến Thần nhanh chóng hiển thị dòng chữ mới:
[Lựa chọn sáng suốt, trao đổi hoàn tất.]
[Ngài trả 1 điểm hồn lực, lĩnh ngộ chữ viết của Ma Nhân.]
Bạn cần đăng nhập để bình luận