Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 2174. Quái Vật Không Được Nghe Nhìn


Đánh dấu
Cố Thanh Sơn hơi do dự một chút, dù sao cho tới bây giờ vẫn chưa bao giờ luyện xoạc ngang, lấy cảnh giới tu vi khó lường của mình làm chuyện này một chút tuy sẽ không có vấn đề gì, nhưng dù sao cũng sẽ hơi khó chịu.
Nhưng hắn hết nghĩ rồi lại nghĩ, Laura và Liêu Tiểu Pháo đều đang gắng gượng duy trì sự sống, đang giãy giụa trên ranh giới sinh tử.
Mình xoạc chân một cái thì tính là gì?
Cố Thanh Sơn hít sâu một hơi, từ từ thu đôi chân dài trở lại.
Theo động tác của hắn, tiếng rên tỉ của trứng ma khổng lồ cũng yếu đi đáng kể.
Đột nhiên!
Cố Thanh Sơn mở rộng hai chân, một lần nữa xoạc chân sang hai bên một cách hoàn mỹ!
Răng rắc... Răng rắc...
Hai bên trứng ma khổng lồ lập tức nứt ra một lỗ lớn, chất lỏng sền sệt lại lần nữa trút xuống.
“Oa oa oa oa oa oa oa....”
Trứng ma khổng lồ phát ra tiếng gào thét tần số cao.
Chỉ nghe âm thanh này thôi cũng có thể biết được nó đau đến nhường nào!
Ánh mắt Cố Thanh Sơn chuyên chú.
Nhân lúc đối phương yếu ớt, dứt khoát hoặc là không làm hoặc đã làm thì làm cho xong, hoàn thành động tác xoạc chân thứ ba!
Chỉ thấy hai tay hắn chống đỡ phía dưới, nâng thắt lưng, trồng cây chuối, hai chân tiếp tục mở rộng ra...
Xoạc chân kiểu xoay tròn!
Hắn có nền tảng vũ đạo, lại tinh thông biểu diễn, càng am hiểu ý nghĩa sâu xa của động tác xoạc chân, lần này thi triển ra, toàn thân hắn hệt như con quay, múa may lên tục.
Trứng ma khổng lồ cũng chịu không nổi nữa.
Chỉ thấy trên vỏ trứng vang lên tiếng răng rắc liên hồi.
Bề mặt vỏ trứng xuất hiện đầy vết nứt, gần như không thể giữ nguyên hình dạng quả trứng được nữa!
Rắc!
Một tiếng vang nhỏ.
Trứng ma khổng lồ đã nứt vỡ triệt để!
Nếu thời gian chậm lại vào giờ khắc này... sẽ thấy từng mảnh vỏ trứng chậm rãi tróc ra rồi rơi xuống, cuốn theo chiều gió, từ từ bay xuống mặt đất.
Phần bên trong quả trứng hoàn toàn bại lộ trước mắt Cố Thanh Sơn.
Đó là một loại vật chất do chất lỏng tạo thành, nó còn chưa tiến hóa thành hình hài hoàn chỉnh.
Chỉ có thể thoáng trông thấy chỗ sâu trong chất lỏng đục ngầu có một cục máu thịt lẫn xương cốt to lớn.
Xương cốt miễn cưỡng tạo thành một hình hài “con người”, bị năng lực của Cố Thanh Sơn khống chế, đang vừa làm ra động tác xoạc chân vừa ra sức giãy giụa.
Dường như quái vật muốn thi triển thuật pháp nào đó, quát lên: “Ngươi...”
“Câm miệng!” Cố Thanh Sơn cắt ngang lời nó, quát ngược trở lại.
Trong mắt trái của hắn chợt phóng ra một tia sáng màu xanh trắng, đánh cho quái vật lập tức câm miệng.
Tế Tự Đồng Pháp - Sơn Quỷ!
Thuật pháp vừa thành, Cố Thanh Sơn lập tức biến mất.
Hắn hóa thành một đường sáng bay vút lên, chỉ trong mấy giây ngắn ngủi đã liên tục dùng kiếm chém vòng quanh chất lỏng đục ngầu kia.
Bóng kiếm lóe chớp đầy trời.
Hắn nâng tốc độ xuất kiếm lên tới mức cực hạn, bắt đầu từ người khổng lồ màu máu, các vị phân thân giới linh lần lượt xuất hiện, nhưng đều không công kích ngay lập tức.
Trong một khoảng thời gian vô cùng ngắn ngủi, các giới linh đã xuất hiện đông đảo, vây kín một vòng xung quanh quái vật kia.
Ngay sau đó...
Quái vật giật mình thức tỉnh khỏi uy lực của Sơn Quỷ, lại phát hiện xung quanh đứng đầy các loại giới linh Huyết Hải.
“Có thể ra tay rồi.”
Cố Thanh Sơn thu kiếm, lui sang một bên.
Người khổng lồ màu máu liếc hắn một cái, lầu bầu nói: “Mỗi ngày đều chỉ biết chơi chơi đùa đùa.”
Ầm!
Tiếng hô hét kịch liệt khi đánh nhau, tiếng xé rách, tiếng gầm gừ, tiếng cắt kim loại, tiếng va chạm, tiếng thuật pháp bắn phá hòa lẫn vào nhau vang lên dày đặc trong năm giây.
Thế giới khôi phục vẻ yên tĩnh.
Một giây.
Hai giây.
Ba giây.
Một lúc lâu sau.
Oành!
Một âm thanh nặng nề trầm thấp từ dưới mặt đất truyền đến.
Thi thể quái vật kia chỉ còn lại một đống máu thịt nhão nhoét, đập ra một cái hố cạn trên mặt đất.
Gió lạnh thổi qua.
Cố Thanh Sơn nhìn đống máu thịt nhão nhoét, thản nhiên nói: “Múa cũng không biết múa, xoạc cũng không biết xoạc, còn dám tới đây lừa người?”
Trên Giao diện Chiến Thần lập tức hiện ra một dòng chữ nhỏ:
[Chúc mừng, ngài chiến thắng kẻ địch cường đại, thu hoạch được giới lực phong phú.]
[Theo công tác thống kê, giới lực còn lại của ngài là: 400 điểm.]
[Xin chú ý!]
[Chân Cổ Chi Ma – Kẻ Nhìn Xuống Vạn Giới đã nhận thấy kết quả chiến đấu, nó sẽ liên hệ với ngài một lần nữa.]
Cố Thanh Sơn vừa đọc xong những dòng chữ thuyết minh này, cảnh tượng xung quanh đột nhiên biến đổi.
Sương máu đỏ thẫm bao phủ khắp không trung.
Không thể nhìn rõ mọi thứ.
Một suy nghĩ từ tận đáy lòng Cố Thanh Sơn đột nhiên trỗi dậy:
“Ngươi quả nhiên là một thợ săn trời sinh...”
“Dựa theo ước định, bây giờ ta cho ngươi một cơ hội giao dịch với ta.”
“Nghe cho kỹ, trên mặt đất của thế giới này có một loại quái vật tận thế cực kỳ hiếm thấy.”
“Loại quái vật tận thế này chỉ cần tồn tại thì thế giới nơi nó ở sẽ bị hủy diệt, bởi vì không thể nói ra tên của nó - một khi nghe được tên của nó thì sẽ chết ngay lập tức. Cũng không thể nghe giọng nói của nó, càng không thể miêu tả sự tồn tại của nó, bằng không sẽ chết. Ngoài ra, cũng không thể nhìn thấy hình dạng của nó, nếu không linh hồn cũng sẽ bị nó hút sạch.”
“Hệ thống thế giới nơi ngươi ở chính là bị nó hủy diệt... Nó luôn thích ăn Ma Nhân, đồng thời chưa từng sợ hãi bất cứ loại thuật pháp nào, cũng sẽ không bị bất cứ vật gì do chúng sinh tạo ra gây thương tích.”
“Nó đã hủy diệt vô số hệ thống thế giới, chỉ khi hủy diệt thế giới trước mắt này, một vài linh tướng cuối cùng của hệ thống của thế giới này đã đưa nó đến thế giới Phủ Bụi, lúc này mới giam cầm nó tại đây.”
“Hiện tại, ta cần thi thể của quái vật tận thế này.”
“Nếu ngươi đưa thi thể của nó cho ta, ta sẽ giúp bạn của ngươi tỉnh lại.”
Cố Thanh Sơn nghiêm túc nghe xong, vội hỏi: “Chờ một chút, quái vật tận thế này có nhược điểm gì không?”
"Nhược điểm?"
Bên kia im lặng một chút, sau đó tiếp tục nói: “Không có ai biết nhược điểm của nó, hoặc cũng có thể nói như thế này, người biết được nhược điểm của nó đều chết rồi... Nhưng bàn tay khổng lồ mà các ngươi vừa lấy ra, đúng là thuộc về nó... Đi đi, hãy giết nó.”
Có một quái vật tận thế như vậy, không thể nghe nói, không thể miêu tả, không thể nhìn thấy.
Nó không sợ thuật pháp, không sợ bị bất kỳ vật gì do chúng sinh tạo ra gây thương tích.
Quái vật như vậy thì phải giết thế nào?
Cố Thanh Sơn suy nghĩ liên hồi, đầu tiên là nhớ lại cái tay của quái vật tận thế.
Nếu cái tay kia đã bị chặt xuống, vậy chứng tỏ quái vật tận thế kia cũng không phải là không thể đánh bại.
Bây giờ phải nhìn xem cái tay kia...
Ấy?
Cố Thanh Sơn phóng thần niệm ra ngoài, rà quét khắp nơi, lại phát hiện bàn tay to lớn mà trứng ma khổng lồ lấy ra không thấy đâu nữa.
“Lạ lùng, cái tay vừa rồi đâu?” Hắn nhịn không được hỏi.
“Ta ăn rồi.” Kẻ Nhìn Xuống Vạn Giới trả lời.
Cố Thanh Sơn sững người.
Ăn hết rồi?
Ngươi là quỷ đói đầu thai à!
Ta đây đang muốn dựa vào cái tay đó để nghĩ biện pháp, ngươi có cần phải vội vã như vậy hay không?
Kẻ Nhìn Xuống Vạn Giới tựa như cảm thấy ngượng ngùng, giải thích: “Ta vẫn muôn luốn ăn loại quái vật tận thế này, nhưng nếu như ta giàng lâm xuống chỗ ngươi, quái vật tận thế có thể nhận ra khí tức của ta ngay lập tức... Sau đó đã xa lại càng trốn xa hơn.”
Cố Thanh Sơn thở dài.
Thôi bỏ đi.
Dù sao Chúng Sinh Đồng Điệu Huyền Bí cũng không thể dùng...
Đối phương là bản thể tận thế đích thực, mà Huyền Bí này chỉ có thể tiến hành đồng điệu trong chúng sinh mà thôi.
Mình cũng chỉ muốn nhìn xem cái tay này đã gãy như thế nào, qua đó tìm hiểu một chút tin tức.
Bây giờ tay đã không còn, kế tiếp phải làm sao bây giờ.
Cố Thanh Sơn suy nghĩ vài hơi thở.
Mình căn bản không có biện pháp!
Chỉ cần vừa thấy mặt, không, thậm chí chỉ cần nghe thấy âm thanh của đối phương thì mình sẽ lập tức bị nó giết chết.
Bạn cần đăng nhập để bình luận