Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 2190. Tiến đến!


Đánh dấu
Cố Thanh Sơn lẳng lặng cảm thụ dao động lực lượng trên người đối phương.
Cô gái này là một chức nghiệp giả có thực lực không tầm thường.
Cô ta ôn nhu cười một tiếng với hắn, khom người dẫn đường cho hắn: "Cố thiếu, mời."
Cố Thanh Sơn cùng đi lên tàu bay với cô ta.
Cửa tàu bay đóng lại, lập tức có âm nhạc vang lên: "YO~YO~ Hắc Thành tội ác! Cố thiếu rời núi, dùng tiền đập chết tất cả mọi người các ngươi ~ "
"Pèng ~ pèng ~ pèng ~ "
Tiếng hát và âm nhạc điện tử kết hợp lại với nhau, một cô gái thét to: “Nào các chị em, cùng vặn vẹo vòng eo của mình đi…”
Brừm...
Tàu bay bỗng chốc cất cánh, xuyên qua trời cao, bay đi thật xa.
. . .
Trong bóng tối, một màn hình cực lớn tản ra ánh sáng nhàn nhạt, không ngừng chiếu rọi ra từng hình ảnh.
"Hết thảy bình thường."
Giọng nói điện tử vang lên.
Ngay sau đó, một giọng nói thâm trầm hỏi: "Người quản lý Hắc Thành, ngươi đã tra được chuyện gì liên quan đến người mới đó chưa?"
Sau một khoảng yên tĩnh, giọng nói điện tử lanh lẽo vang lên đầy nghiêm túc: "Đã sắp xếp nhân viên đi thu thập tin tức rồi. Từ trong miệng của những linh ở Quê Hương Huyễn Tưởng, đã lấy được một chút tin tức liên quan tới hắn."
"Nói nghe một chút." Giọng nói già nua cất lên.
"Đầu tiên, linh của Thành phố U Ám bị hắn giết rồi; tiếp theo, thế giới Tháp Chuông đã xảy ra một trận chiến tranh Linh giới, linh bị hắn giết rồi, thời khắc cuối cùng chủ nhân của thế giới Tháp Chuông xuất hiện, cũng bị hắn tiêu diệt." Giọng nói điện tử đáp.
"Không thể nào!"
Ba giọng nói cùng kêu lên.
Giọng nói nặng nề nhanh chóng lên tiếng: "Hắn nắm giữ giới lực, có thể chiến thắng một vị linh trong trong chiến tranh Linh giới, đây là việc hoàn toàn có khả năng. Nhưng sao hắn có thể chiến thắng cả một chủ nhân thế giới quy chúc chứ, dù sao..."
Giọng nói thâm trầm tiếp lời: "Dù sao đây chính là bản thể của hệ thống thế giới, là ý chí căn bản nhất, ta tuyệt đối không tin rằng người đó có thể xử lý chủ nhân thế giới quy chúc."
"Không sai..." Giọng nói ông lão cũng nghiêm trọng hơn hẳn: "Vị tồn tại đó cũng cùng cấp với Huyết Nguyệt đại nhân của chúng ta. Sao Huyết Nguyệt đại nhân có thể bị tên nhóc đó đánh bại."
Giọng nói điện tử cũng không để ý bọn họ nghĩ như thế nào, tiếp tục dùng ngữ khí không chút tình cảm nói: "Chủ nhân của thế giới Tháp Chuông đúng là đã tiêu vong, cho nên có thể ra kết luận: Nhất định sau lưng của hắn có tồn tại kinh khủng nào đó."
Yên tĩnh.
Mấy vị linh cũng không có lên tiếng nữa.
Giọng nói điện tử lại tiếp tục: "Căn cứ phân tích, người này không thuộc về loại nhân vật nguy hiểm chủ động gây chuyện. Bây giờ ở Hắc Thành tất cả đều bình thường, xin các vị yên tâm."
. . .
Một bên khác.
Bên trên tàu bay, âm nhạc dần dịu lại.
Vũ khúc đã qua, bây giờ là lúc uống rượu.
"Cố thiếu, mấy bình rượu ở đây đều được lựa chọn tỉ mỉ, bên trong Hắc Thành cũng không có mấy người uống được." Một nữ chức nghiệp giả cười hì hì nói.
"Được, ta mời mọi người uống một chén." Cố Thanh Sơn nhún vai nói.
Các nữ chức nghiệp giả hoan hô lên.
Bọn họ rót rượu cho Cố Thanh Sơn trước, sau đó cũng tự rót đầy cho chính mình, vui vui đùa đùa xung quanh hắn, nói những lời hoa mỹ khiến cho người ta cảm thấy thoải mái.
"Cố Thanh Sơn, anh rất hưởng thụ kiểu hoàn cảnh này sao?"
Laura ngồi ở trên vai hắn, che dù, khó hiểu hỏi.
Cố Thanh Sơn nghe vậy, không khỏi nhìn mấy nữ chức nghiệp giả quanh mình.
Chỉ thấy từng hàng chữ thông dụng của Nhân Tộc xuất hiện trên đỉnh đầu của họ:
"Tên nhóc này thật là một tên đại ngốc, nhất định không thể bỏ qua."
"Đến cùng thì hắn có bao nhiêu tiền?"
"Bình rượu này bù đắp được một tháng vào sinh ra tử làm nhiệm vụ của mình, không được, bằng bất cứ giá nào cũng phải phải bắt được hắn, buổi tối hôm nay. . ."
"Người này rất mạnh, nghe nói đã thức tỉnh giới lực, mình phải nịnh nọt hắn, móc ra được một chút tâm đắc tu luyện giới lực từ trong miệng hắn."
. . .
Cố Thanh Sơn đờ đẫn nói: "Anh không hề có cảm giác hưởng thụ chút nào."
Laura hỏi với ý thăm dò: "Thật sao? Vậy chúng ta nghĩ cách thoát khỏi bọn họ đi?"
Cố Thanh Sơn nói: "Anh phải hỏi bọn họ một chút để tìm hiểu rõ về tình hình của thành phố này đã."
"Hừ, bọn họ sẽ không lập tức nói cho anh biết tất cả tình báo đâu. Mấy cô gái này rất khôn khéo." Laura cả giận nói.
"Cũng phải." Cố Thanh Sơn đồng ý.
Hắn nhìn mấy nữ chức nghiệp giả đó, hỏi: "Ta nhớ, hình như ta đã thanh toán tất cả phí tổn cho các cô."
"Đúng vậy, Cố thiếu." Các nữ chức nghiệp giả đồng loạt nói.
Nữ chức nghiệp giả lái tàu bay quay đầu, cười một tiếng đầy quyến rũ: "Trong vòng bảy ngày, chiếc tàu bay này và tất cả bọn tôi đều là của ngài đấy, Cố thiếu."
Cố Thanh Sơn yên lặng gật đầu, rút ra một bình rượu mạnh từ bên trong thùng băng, nói: "Để tỏ lòng cảm ơn, ta chỉ cần một bình rượu, còn dư lại đều cho các cô đấy."
"Tạ ơn Cố thiếu!"
"Sau đó, hi vọng bảy ngày này mọi người thật vui vẻ, làm một chút chuyện mà mình thích." Cố Thanh Sơn nói.
Các nữ chức nghiệp giả đều ăn ý cười lên.
"Cố thiếu, ngài thích làm chuyện gì?" Một nữ chức nghiệp giả hỏi.
Cố Thanh Sơn nhún vai, nói: "Yên tĩnh một mình."
Tầng tầng sương trắng từ hư không rơi xuống, quay chung quanh người hắn, không ngừng xoay tròn.
Khi sương trắng tán đi, Cố Thanh Sơn cũng biến mất theo.
Mấy nữ chức nghiệp giả hai mặt nhìn nhau.
Lát sau, một nữ chức nghiệp giả tức giận nói: "Hôn cũng không hôn một cái!"
Trên tòa nhà.
Vẫn là toà cao ốc có thể quan sát toàn bộ thành thị phồn hoa đó.
Sương trắng tán đi.
Cố Thanh Sơn hiện ra thân hình.
"Sao lại về tới đây rồi?" Laura mang theo ý cười, hỏi.
"Đây là chỗ chúng ta đứng khi vừa mới đi tới, ngoại trừ nơi này, anh cũng không còn biết nơi nào khác mà đi cả." Cố Thanh Sơn nói.
Hắn lấy ra một pho tượng gà trống có màu sắc rực rỡ từ trong ngực ra, nói: "Đợi anh thu thập một chút tình báo, sau đó chúng ta đi dạo quanh thành phố."
Laura hớn hở nói: "Mọi chi tiêu trong thành, bản vương bao hết, không cần anh xuất tiền."
Hình như cô bé nhớ ra cái gì đó, trầm ngâm nói: "Cố Thanh Sơn, anh nói xem chúng ta có nên mua lại thành phố này không?"
"Đừng, như thế quá rêu rao, hơn nữa những linh đó cũng không đồng ý." Cố Thanh Sơn giật nảy mình, vội vàng nói.
Laura nghĩ cũng phải, lúc này mới bỏ đi suy nghĩ đó.
Cố Thanh Sơn cầm pho tượng gà trống màu sắc rực rỡ, nhẹ nhàng giật mào gà.
"Đồ chơi này dùng rất tốt sao?" Laura tò mò hỏi.
"Đương nhiên, tin tức của nó là chuẩn xác nhất đấy." Cố Thanh Sơn đáp.
Chỉ thấy gà trống màu sắc rực rỡ sống lại.
Nó nhìn chung quanh, nhưng không có cười đùa tí tửng như trước, mà ngược trông nó có vẻ do dự không thôi.
"Lão Cố, chuyển giới lực qua đi, ta cần dùng đến nó ngay lập tức." Gà trống màu sắc rực rỡ nói.
Cố Thanh Sơn không nói hai lời, lập tức chuyển một điểm giới lực qua cho nó.
Gà trống màu sắc rực rỡ nhận được giới lực, lập tức tinh thần phấn chấn, toàn bộ thân gà đón gió phấp phới, lông vũ đẹp đẽ giống như một đốm lửa đủ mọi màu sắc.
"Quác quác quác quác quác..."
Nó phấn khởi kêu lên một trận rồi lại bay lên quan sát bốn phía, một hồi lâu mới trở xuống trong tay Cố Thanh Sơn.
"Cho cậu một lời khuyên trước." Gà trống màu sắc rực rỡ lên tiếng.
"Mời nói." Cố Thanh Sơn bảo.
Gà trống màu sắc rực rỡ nói: "Tuyệt đối đừng đi chiến đấu chính diện với những linh đó, bởi vì như thế sẽ khiến cho chủ nhân thế giới quy chúc chú ý đến. Cậu từng gặp n rồi,, chính là Huyết Nguyệt, con mắt như vầng trăng máu đó."
"Quái vật đó. . ." Cố Thanh Sơn thấp giọng thì thầm.
"Đúng, nó đang tuần tra ở bên ngoài thế giới, lúc nào cũng sẵn sàng giết chết những người tiến vào thăm dò."
Gà trống màu sắc rực rỡ nhanh chóng đổi giọng, càng thêm nghiêm nghị nói: "Bây giờ chúng ta nói chính sự."
"Được." Cố Thanh Sơn đáp lời.
Bạn cần đăng nhập để bình luận