Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 2191. Bờ sông Vong Xuyên (1)


Đánh dấu
Gà trống màu sắc rực rỡ nhìn hắn, lặng yên nói: "Cố Thanh Sơn, thế giới này. . . có một loại liên hệ kỳ diệu với cậu, mối liên hệ này được thành lập từ vô số năm trước, nó là một loại bí mật, bởi vì không có ai biết, mới tồn tại đến hôm nay."
"Khi cậu đi tới nơi này, có một số việc sắp sửa xảy ra."
"Rốt cuộc là cái gì?" Cố Thanh Sơn hỏi.
Gà trống màu sắc rực rỡ nói: "Ta cũng không biết, nhưng cậu tuyệt đối không thể bỏ lỡ chuyện sắp xảy ra, nếu không sẽ hối hận cả đời."
Cố Thanh Sơn khẽ giật mình.
Lúc đầu mình chỉ muốn lấy được một số tình báo, ai mà ngờ được gà trống màu sắc rực rỡ lại nói ra chuyện nghiêm trọng như vậy.
"Ta sẽ hối hận. . ." Hắn trầm ngâm nói.
"Đúng, những lúc khác, việc cậu làm sai chỉ là chuyện nhỏ nhặt nhưng bây giờ đã là thời khắc tận thế sắp hủy diệt toàn bộ dòng chảy thời không hỗn loạn."
Gà trống màu sắc rực rỡ vô cùng nghiêm túc nói tiếp: "Từ giờ trở đi, chỉ cần cậu đi nhầm một bước thôi thì sẽ phải đánh mất những thứ vô cùng quan trọng, những thế giới bên trong cánh cửa đều sẽ bị hủy diệt, đồng thời vĩnh viễn cũng không thể tái sinh nữa."
"Cậu phải thật cẩn thận, Cố Thanh Sơn."
Gà trống màu sắc rực rỡ vừa dứt lời liền hóa thành một pho tượng, bất động.
Cố Thanh Sơn lâm vào trầm mặc.
Đây rõ ràng là thế giới Phủ Bụi, vì sao lại sinh ra mối liên hệ với mình từ vô số năm trước?
Gà trống màu sắc rực rỡ sẽ không nói dối, cho nên sau khi mình đi tới thế giới này, có chuyện gì đó sẽ xảy ra?
Hắn đứng ở nơi đó, yên lặng suy nghĩ kỹ một hồi, nỉ non nói:
"Thế giới Phủ Bụi. . . Ngoại trừ vị nữ sĩ Tế Vũ kia, thì người có thể có liên hệ với ta chính là. . ."
Cùng thời khắc đó.
Một chỗ bí mật sâu mấy vạn mét trong lòng đất ở bên dưới Hắc Thành.
Màn ánh sáng lớn lộ ra cảnh tượng toàn bộ Hắc Thành.
"Tất cả bình thường."
Một giọng nói điện tử vang lên.
"Người quản lý Hắc Thành, mọi việc phải trông cậy vào ngươi rồi, chúng ta phải trở về." Ông lão nói.
"Xin cứ tự nhiên." Giọng nói điện tử đáp.
Ông lão gật gật đầu, cùng mấy vị linh khác biến mất khỏi căn phòng.
Sau khi bọn họ rời đi không bao lâu.
Phía trên màn ánh sáng to lớn, hình ảnh Cố Thanh Sơn một mình đứng trên lầu cao bị tách riêng ra, không ngừng phóng đại trên màn hình.
Đột nhiên, một giọng nữ trầm bồng du dương thay thế cho giọng nói điện tử, chầm chậm vang lên:
"Cố Thanh Sơn đã xuất hiện."
"Bắt đầu kích hoạt hạng mục công việc đặc biệt."
"Ba."
"Hai."
"Một."
"Đã kích hoạt."
"Nhiệm vụ ẩn nấp hoàn thành!"
"Lần thao tác này không thể lưu giữ lại, để tránh bị người quản lý Hắc Thành phát hiện."
"Tiêu hủy tất cả số liệu, tiêu hủy tất cả ghi chép, tiêu hủy tất cả vết tích tạo thành khi ta xuất hiện."
Khi nói xong một câu cuối cùng, giọng nữ đó dần dần biến trở về giọng nói điện tử.
". . ."
"Tất cả bình thường."
Người quản lý Hắc Thành quét nhìn màn hình, phát ra giọng nói điện tử máy móc lạnh lùng.
Laura ngáp một cái thật to, hỏi: "Cố Thanh Sơn, chúng ta còn phải đứng bao lâu?"
"Chờ một lát nữa." Cố Thanh Sơn nói.
Hắn quan sát cả thành phố, vẻ mặt chăm chú mà nghiêm túc.
"Anh tin tưởng con gà đó như vậy à?" Laura hỏi.
"Cẩn thận một chút chẳng có gì sai, anh phải quan sát thành phố này, chỉ cần nó xảy ra chuyện gì thì anh có thể phát hiện ngay lập tức." Cố Thanh Sơn nói.
Thật ra gà trống màu sắc rực rỡ là do "tình báo Chiến Thần" tuyển chọn, hắn không thể không tin.
"Nhưng mà chúng ta đã đứng ở chỗ này gần mười phút rồi."
Laura nói được một nửa thì bỗng nhiên im lặng.
Chỉ nghe một giọng nói phát ra từ loa phóng thanh bao phủ toàn bộ thành phố:
"Xin chú ý, buổi đấu giá từ thiện toàn thành phố sắp bắt đầu."
"Mỗi một vị chức nghiệp giả đến Hắc Thành đều có thể lấy bảo vật mà mình quý trọng nhất, tiến hành đấu giá công khai."
"Xin chú ý, đây là buổi đấu giá từ thiện mỗi ba ngàn năm mới tổ chức một lần."
"Hắc Thành sẽ không lấy năm mươi phần trăm lợi nhuận, tất cả những gì nhận được trong đấu giá đều sẽ thuộc về chính các bạn."
"Mặc niệm: 'Người quản lý Hắc Thành’ có thể xem danh sách đấu giá."
"Hãy quý trọng cơ hội lần này."
"Bây giờ bắt đầu!"
Toàn bộ thành phố rơi vào quãng thời gian yên tĩnh ngắn ngủi, sau đó đột nhiên trở nên nhốn nháo trong nháy mắt.
Tất cả mọi người sắp điên rồi.
Hắc Thành không lấy tiền, đây chính là cơ hội ngàn năm có một!
"Là chuyện này sao?" Laura hỏi.
"Có lẽ là vậy..." Cố Thanh Sơn đứng trên mái nhà, thì thầm: "Người quản lý Hắc Thành."
Một luồng ánh sáng dìu dịu từ trên trời rơi xuống, nở rộ trước mặt hắn, hóa thành một màn hình vòng cung.
"Cố Thanh Sơn tiên sinh, ngài là cường giả lĩnh ngộ Giới Lực, ta sẽ trực tiếp mở ra giao diện khách quý cho ngài."
Trên màn hình xuất hiện một hàng chữ như vậy.
"Đa tạ, ta có thể làm gì?" Cố Thanh Sơn hỏi.
"Đưa vật đấu giá lên, hoặc là xem vật phẩm trong giao diện đấu giá, tham dự đấu giá vật phẩm nào đó." Giọng nói điện tử vang lên.
Cố Thanh Sơn nói: "Ta muốn xem vật phẩm đấu giá."
Mấy vạn vật phẩm đấu giá lập tức xuất hiện ở trước mắt hắn.
Chỉ riêng binh khí thôi thì đã có hơn một trăm loại rồi, những dụng cụ phòng hộ được sắp xếp công dụng và chủng loại cũng có hơn bốn trăm loại, các phương pháp tu luyện, khoáng vật, thực vật, khế ước đặc thù, tác phẩm nghệ thuật, máy móc, bí văn lịch sử, phương pháp phối chế, công thức, tin tức, tình báo, cơ quan, nô lệ, kỳ vật, kiến trúc, phi thuyền, di tích, giấy phép, huyết mạch, tiêu bản, hình ảnh tận thế, tri thức chuyên môn vân vân và vân vân, nhiều vô số kể.
Theo thời gian trôi qua, càng ngày càng nhiều vật phẩm đấu giá xuất hiện, những vật phâir trên danh sách đấu giá đang nhanh chóng mở rộng với tốc độ mà mắt thường có thể nhìn thấy.
Cố Thanh Sơn nghĩ một hồi, dò hỏi: "Có thể tiến hành sàng chọn vật đấu giá sao?"
"Đương nhiên có thể." Giọng nói điện tử đáp.
Cố Thanh Sơn nói: "Trong lịch sử của thế giới Phủ Bụi, đã từng có một vài hệ thống thế giới tồn tại một thời gian ngắn ngủi rồi nhanh chóng bị tiêu tán, ta muốn nhìn những vật phẩm mà những thế giới đó để lại."
Mạc đã từng nói về chuyện của thế giới Phủ Bụi.
Lúc trước hắn đến thế giới Phủ Bụi, thay Reneedol thu hồi món Thần Khí giả kia.
Hắn từng nói một câu, là khi hắn rời đi, toàn bộ cứ điểm của Vạn Thần Điện ở trong thế giới Phủ Bụi sẽ hóa thành tro bụi, không tiếp tục tồn tại nữa.
Thế nhưng chắc chắn có vài thứ sẽ được để lại.
Cố Thanh Sơn nghĩ tới nghĩ lui, ở vô số năm trước, người có thể có quan hệ với hắn, cũng chỉ có Vạn Thần Điện mà thôi.
Vạn Thần Điện trong thế giới Phủ Bụi là rất nhỏ bé không đáng nói đến, Mạc cũng chỉ đi qua đó một lần, có thể có liên hệ gì với mình chứ?
"Đang sàng chọn cho ngài, xin chờ một chút." Giọng nói điện tử đáp.
Trên màn ảnh, từng phần danh sách dần biến mất.
Chỉ còn lại có hơn một ngàn vật phẩm đấu giá.
Bọn chúng được dùng hình vẽ và chữ viết giới thiệu, xuất hiện từng trang một ở trước mắt Cố Thanh Sơn.
Cố Thanh Sơn rất nghiêm túc nhìn sang, nhanh chóng loại trừ từng vật phẩm đấu giá.
Thời gian chậm rãi trôi qua.
Cố Thanh Sơn đã loại bỏ hơn bảy trăm món đồ vật.
Trên thực tế, hệ thống thế giới mai danh ẩn tích ở bên trong thế giới Phủ Bụi, cũng không chỉ có một mình Vạn Thần Điện, mà còn có rất nhiều hệ thống thế giới khác.
Cho nên Cố Thanh Sơn cũng thấy được không ít đồ vật với đủ loại hình dạng.
Nhưng đều không có quan hệ gì với hắn.
Laura thành thành thật thật ngồi ở trên bả vai hắn, không nói câu nào.
Cô bé cũng biết chuyện Cố Thanh Sơn đã làm trong thời đại Tuyên Cổ, lúc này cô chỉ yên lặng xem xét vật phẩm với hắn mà thôi.
Bỗng nhiên, Laura cảm thấy Cố Thanh Sơn hơi khác thường.
"Cố Thanh Sơn?"
Laura nói nhỏ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận