Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 2193. Quyển Sách Của Đáy Biển! (1)


Đánh dấu
Toàn bộ hình ảnh trong Hoàng Tuyền dần dần tan biến, chỉ còn lại có Tô Tuyết Nhi.
Cô đứng trong một vùng sương mù, nhìn qua Cố Thanh Sơn.
"Thanh Sơn, em và Nữ Thần Công Chính đã đi ngược dòng sông Thời Gian, muốn làm chút gì đó ở đầu nguồn cho anh."
"Nhưng mà chúng em sai rồi."
Cố Thanh Sơn lẳng lặng nhìn cô, không nói gì.
Cái này rõ ràng chỉ là một đoạn hình ảnh trong quá khứ, cho nên mình không cách nào trò chuyện được với Tuyết Nhi, chỉ có thể lấy được một chút tình báo từ cô.
Tô Tuyết Nhi nói tiếp: "Mặc dù em đã tiến hóa tới một độ cao mới, nhưng vẫn không thể hoàn thành chuyện trong dự tính."
"Dù sao, ngoại trừ chúng em ra, còn có thi thể đóng băng, các loại tận thế và rất nhiều tồn tại không thể nói, đều mơ ước bí mật của thế giới bên trong cánh cửa này."
"Bọn chúng không hề biết điều gì liên quan đến bí mật đó nhưng chúng em lại biết, cho nên chúng em tuyệt đối không thể khiến cho bọn chúng hoài nghi, nếu không mọi thứ sẽ hỏng bét."
"Cuối cùng, chúng em chỉ làm được một việc. . ."
"Khi anh để hai cái Mặt dây chuyền Tử Thần lên trên Cuốn Sách Đoạn Tội, anh sẽ biết rõ tất cả."
"Được rồi, những gì nên nói cũng đã nói xong, bây giờ là những lời nên nói về người xa lạ."
Tô Tuyết Nhi nói: "Từ quá khứ đến tương lai, em không thể không nói với Anna hai chữ bội phục, cô ấy là cô gái duy nhất mà em công nhận."
"Nhưng mà, nếu như còn có những người con gái khác muốn tới gần anh..."
Trên mặt Tô Tuyết Nhi nở nụ cười, ôn nhu nói: "Thanh Sơn, anh yên tâm đi, em sẽ giết chết các cô ấy, không cho những hoa dại cỏ dại đó dây dưa với anh, phân tán lực chú ý của anh."
Thân ảnh của cô dần dần mờ đi như một làn sương mù, tiếp đó, toàn bộ hình ảnh đều biến mất.
"Đúng rồi, Thanh Sơn, nhớ đặt một cái tên cho Nữ Thần Công Chính nhé, đây là chuyện cô ấy nhờ em nói với anh."
Nói xong câu này, tất cả hình ảnh tiêu tán hết.
Ở chỗ này chỉ còn lại có Cố Thanh Sơn và Laura.
Hai người cùng lâm vào trầm tư.
Cố Thanh Sơn cảm thấy hơi sầu muộn...
Nếu Tuyết Nhi nghiêm túc thì mọi chuyện liền phiền phức rồi.
Laura bỗng nhiên lên tiếng nói: "Cố Thanh Sơn, anh đang nghĩ gì vậy?"
"A, anh đang nghĩ tên cho Nữ Thần Công Chính." Cố Thanh Sơn lập tức nói.
"Không đúng, anh đang nghĩ tới những cô gái đó." Laura nói.
"Không có, anh đang nghĩ tên để đặt cho Nữ Thần Công Chính." Cố Thanh Sơn kiên trì nói.
Laura thở dài, lải nhải:
"Trước đó không lâu, khi nói chuyện phiếm, anh đã từng kể chuyện vè Thiên Ma Nữ Đế cho em nghe, hình như là cô ta che giấu thực lực, cũng không biết nếu Tô Tuyết Nhi chạm trán với cô ta thì ai sẽ lợi hại hơn đây?"
Cố Thanh Sơn nhíu nhíu mày.
Laura tiếp tục nói: "Em nhớ cả Ninh Nguyệt Thiền nữa, cô ấy là một cô gái khiến cho người ta rất có hứng thú, nếu Tô Tuyết Nhi tìm tới cô ấy, hai người làm một trận, chậc chậc. . ."
Tuy không nói tiếp nhưng ý vị lại hết sức rõ ràng.
Cố Thanh Sơn có thể hiểu rõ ý của cô bé.
Nhớ lại thì, Tô Tuyết Nhi đã từng bị Ninh Nguyệt Thiền đánh một trận.
Ninh Nguyệt Thiền mà đánh nhau thì vô cùng liều mạng.
Nếu là hai người đó lại gặp nhau. . .
Trong lòng Cố Thanh Sơn có chút loạn, trừng Laura một cái, nói: "Đoán mò cái gì thế? Bây giờ chúng ta phải tranh thủ thời gian, xem thử rốt cuộc Tô Tuyết Nhi đã làm chuyện gì."
Hắn lấy Cuốn Sách Đoạn Tội ra, nghĩ nghĩ, lại rút thẻ bài Điện Chủ Anh Linh Huyết Hải để qua một bên, lúc này mới đặt hai cái Mặt dây chuyền Tử Thần lên trên bìa sách.
Laura cũng không tiếp tục truy cứu chuyện trước đó nữa mà nói tiếp: "Nếu Tô Tuyết Nhi đã nhắc tới ba món đồ này thì chắc chắn chúng đều là những thứ do cô ấy ngầm bố trí."
Cố Thanh Sơn gật đầu nói: "Đây đều là đồ vật từ thời đại Vạn Thần Điện, khó trách cô ấy có thể lặng lẽ sắp xếp chuyện này."
Khi hai người đang nói chuyện, chỉ thấy ba món đồ đó xảy ra dị biến.
Hai cái Mặt dây chuyền Tử Thần hoàn toàn hòa tan, dần dần chui vào trong bao bìa màu đen của Cuốn Sách Đoạn Tội.
Cả quyển sách bị một tầng hắc ám bao phủ, mấy chục giây sau mới dần dần biến mất.
Yên tĩnh.
Tiếp tục yên tĩnh.
Laura nhịn không được nói: "Thế là xong à? Hình như không có biến hóa gì?"
"Anh cũng không rõ nữa." Cố Thanh Sơn nói.
Quyển sách đó đột nhiên bay lên...
Nó không ngừng bay vòng quanh người Cố Thanh Sơn, không ngừng khép mở, phát ra tiếng vang hưng phấn.
"Nó. . . hình như nó rất hứng thú với anh." Laura nhỏ giọng nói.
"Không phải anh." Cố Thanh Sơn xác định nói.
Một vệt kim quang ở trong cơ thể hắn lấp lóe, sau đó bay ra ngoài, rơi vào bên trong hư không.
Đồng tiền Địa Thần.
"Leng keng! Leng keng leng keng!" Đồng tiền không ngừng phát ra tiếng vang.
"Ba ba ba đùng đùng!" Quyển sách bay đến trước mặt đồng tiền, bắt đầu đáp lại.
Đồng tiền và quyển sách trao đổi một hồi, hai món đồ vật cùng nhau bay trở về.
Đồng tiền màu vàng kim lần nữa chui vào trong cơ thể Cố Thanh Sơn, biến mất không thấy gì nữa.
Còn quyển sách màu đen đó lại dừng lại ở trước mặt Cố Thanh Sơn.
"Cố Thanh Sơn! Đồng tiền đó thật lợi hại! Quyển sách này cũng là thứ vô cùng lợi hại! Em có thể cảm giác được bọn chúng là bảo vật hiếm có cỡ nào!" Laura kích động kêu to lên.
Lúc này Cố Thanh Sơn đã hiểu.
Dù sao, lúc trước khi hắn trở thành một trong Tứ Thánh Trụ, đã từng có dị tượng xảy ra.
Lúc ấy toàn bộ Thế Giới Của Đất không thấy đâu nữa, bản thân hắn đột nhiên xuất hiện ở trong một vùng vũ trụ mênh mông...
Không sai!
Khi đó rõ ràng là có một thế giới Tướng Vị xuất hiện trước mặt mình, nhưng lúc đó bản thân mình lại không có cách nào hiểu rõ chuyện này!
Quyển Sách Của Đáy Biển này cũng xuất hiện lúc đó, nó và hai vật phẩm khác cùng tới đây, chứng kiến việc mình và đồng tiền lập khế ước.
Không sai. . .
Cố Thanh Sơn đưa tay đặt lên quyển sách màu đen, nhẹ nhàng vuốt ve.
Bên trên giao diện Chiến Thần xuất hiện một hàng chữ nhỏ như đom đóm:
"Ngài đã đánh thức Quyển Sách Của Đáy Biển vốn đã ngủ say ."
"Ngài là Địa Thần của Tứ Thánh Trụ, đã nhận được sự công nhận của nó, cho nên có thể thu hoạch được tin tức cặn kẽ của nó."
"Quyển Sách Của Đáy Biển: Hồn khí do pháp tắc của nước thuộc Tứ Thánh Trụ hình thành, ghi lại hết thảy tri thức bên trong Dòng chảy thời không hỗn loạn."
Trong lòng Cố Thanh Sơn toát ra vô số suy nghĩ, cuối cùng hóa thành một câu hỏi.
"Quyển Sách Của Đáy Biển." Hắn thì thầm.
"Đùng?" Quyển sách đáp lại.
"Tất cả những cái này. . . Rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì vậy?" Cố Thanh Sơn hỏi.
Quyển sách tự động lật ra, lật đến một trang trống.
Sau đó từng hàng chữ nhỏ nhanh chóng xuất hiện:
"Thủy Thần, một trong bốn vị chính thần, là một Người Chờ Đợi, hắn ta từng chiếm được ta trong một khoảng thời gian ngắn, lại chết trong một trận chiến hung hiểm. Sau đó, Tử Thần của Vạn Thần Điện đã nhận được ta trong một vùng hỗn loạn,"
"Tử Thần lợi dụng thuộc tính pháp điển trên người ta, ngụy trang ta thành một quyển thẻ bài pháp điển; cô ta lại dùng hai cái bìa sách của ta, kết hợp với Pháp Tắc Tử Vong của cô ta, ngưng tụ thành hai pho tượng."
"Dưới yêu cầu của cô ta, ta lâm vào trạng thái ngủ say, chỉ vào một số thời khắc trọng yếu, mới có thể thanh tỉnh trong chốc lát. . ."
"Cho tới giờ khắc này!"
Trong lòng Cố Thanh Sơn biết người nó nói đến là Tô Tuyết Nhi, liền vội hỏi: "Sao Tử Thần đó phải làm như vậy? Ngươi là Quyển Sách Của Đáy Biển, ghi lại tất cả trong hư không, chắc chắn là ngươi biết nguyên nhân."
"Đương nhiên ta biết..." Trong quyển sách nhanh chóng xuất hiện từng hàng chữ: "Bởi vì ta cũng phải chuẩn bị sẵn sàng cho thời khắc gặp ngươi lúc này, cũng theo đó mà thức tỉnh - nếu như vậy, tất cả sinh linh trong Dòng chảy thời không hỗn loạn mới có một tia hi vọng."
"Hi vọng?" Cố Thanh Sơn hỏi.
"Hi vọng chạy trốn." Quyển Sách Của Đáy Biển đáp.
"Ngươi nói là, tất cả mọi người có hi vọng chạy trốn ư?" Cố Thanh Sơn nhịn không được hỏi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận