Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 2208. Sự Khởi Đầu Cuối Cùng (1)


Đánh dấu
Cuốn Sách Của Đáy Biển trả lời xong, lập tức nói: “Cố Thanh Sơn, toàn bộ sinh linh khắp dòng chảy hư không hỗn loạn có thể chạy thoát hay không, quyết định bởi ngươi.”
“Tôi?” Cố Thanh Sơn không thể tin nổi.
Hắn chợt nhớ tới một chuyện.
Lúc đó vừa mới lấy được Cuốn Sách Của Đáy Biển, quyển hồn khí thánh trụ này quả thực đã từng nói như vậy, lúc đó mình còn cho rằng nó nói như vậy là vì thân phận Địa thần của mình, bây giờ xem ra còn có bí mật chưa biết.
Cố Thanh Sơn hít một hơi thật sâu, hỏi: “Sao lại là ta?”
Cuốn Sách Của Đáy Biển nói: “Ngươi phải hiểu rõ một việc, ta thu tiền tài của ngươi trong ba ngàn năm tới, lý do chính là điều ta sẽ nói ngay sau đây.”
Trên trang sách, toàn bộ chữ viết biến mất, sau đó lại hiển thị một dòng chữ mới:
[Nội dung dưới đây chỉ có một mình ngươi có thế nhìn thấy.]
[Cố Thanh Sơn, ngươi là một tồn tại đáng thương.]
[Sinh mệnh của ngươi được tạo nên bởi hai thứ hoàn toàn đối lập.]
[Một nửa là chúng sinh, một nửa là tận thế.]
[Đúng vậy, cha mẹ của ngươi, nhất định có một người là tận thế, người còn lại là chúng sinh cường đại tối cao.]
[Ngươi là kết quả ngoài ý muốn đã bị trục xuất, ngươi không được chúng sinh thừa nhận, cũng không được tận thế chấp thuận, chúng nó, phe nào cũng xem ngươi là một loại quái vật xui xẻo.]
[Suốt đời suốt kiếp, ngươi chỉ có thể cô độc.]
[Thế nhưng ngươi lại có một loại năng lực, ngươi có thể đồng thời sử dụng sức mạnh của chúng sinh và tận thế.]
[Cụ thể phải làm như thế nào, ta cũng không rõ ràng lắm, nhưng trong toàn bộ hư không, chỉ mình ngươi có thể làm được.]
Trong Cuốn Sách Của Đáy Biển, toàn bộ chữ viết bỗng bị quét sạch.
Nó khôi phục lại vẻ yên lặng.
Vẻ mặt Cố Thanh Sơn cứng đờ.
Hắn giống như một pho tượng bị mất đi linh hồn, đứng bất động thật lâu.
“Cha... Mẹ...”
Hắn khẽ thì thầm.
Tô Tuyết Nhi nhìn biểu cảm trên mặt hắn, đột nhiên cảm thấy đau lòng.
“Cố Thanh Sơn, anh làm sao vậy?” Laura hỏi.
“Thanh Sơn.” Tô Tuyết Nhi khẽ gọi, ôm chặt lấy hắn.
Cố Thanh Sơn chậm chạp nhìn về phía hai người.
Ánh mắt hắn dần dần khôi phục lại một chút tinh thần, thầm gọi: “Giao diện Chiến Thần.”
[Ta đây.] Giao diện Chiến Thần nói.
“Ngươi là cha mẹ để lại cho ta...” Cố Thanh Sơn nói.
Giao diện Chiến Thần trầm tư giây lát, nói: [Việc cuối cùng, cần có một mệnh lệnh để kích hoạt nhiệm vụ.]
Cố Thanh Sơn lập tức nói: “Lập tức phát động nhiệm vụ chiến thần, giúp ta thu được sức mạnh tận thế.”
Dường như thời gian chờ đợi những lời này quá dài, Giao diện Chiến Thần lập tức hiện ra dòng chữ nhỏ nhấp nháy:
[Giao diện Chiến Thần đã hưởng ứng yêu cầu của ngài.]
[Phương hướng trường kiếm của ngài chĩa vào, chính là mục tiêu của Giao diện Chiến Thần.]
[Toàn bộ giao diện đang chuyển đổi.]
[Sau năm giây đếm ngược, bổn giao diện sẽ cởi bỏ ngụy trang.]
[Năm.]
[Bốn.]
[Ba.]
[Hai.]
[Một.]
[Hàng ngũ tối cao – tận thế của các thế giới – đã kích hoạt!]
Chỉ thấy toàn bộ giao diện biến mất triệt để.
Ngay sau đó, một giao diện màu đỏ thẫm xuất hiện trước mắt Cố Thanh Sơn.
Vô số chữ nhỏ màu đỏ thẫm điên cuồng nhảy ra, vô số thuyết minh và nhắc nhở hiện ra trước mặt Cố Thanh Sơn.
Qua vài hơi thở.
Cố Thanh Sơn dời mắt, lần nữa nhìn về phía Tô Tuyết Nhi.
“Tuyết Nhi.”
“Ừ?”
“Em đã hy sinh vì anh quá nhiều... Trận chiến tiếp theo, để anh.”
Trong hư không, Thiên Địa song kiếm từ từ rơi xuống, một lần nữa được Cố Thanh Sơn nắm trong tay.
Trên người bắn bỗng nhiên tỏa ra một luồng khí thế có thể hủy diệt vạn vật.
Khí tức hủy diệt trên người Cố Thanh Sơn vừa mới xuất hiện đã lập tức bị Laura và Tô Tuyết Nhi phát giác.
Laura hét ầm lên: “Cố Thanh Sơn, sao anh lại...”
Cố Thanh Sơn nhìn vào hư không, tựa như đang lĩnh hội gì đó, một lúc lâu sau mới quay đầu lại, cười với cô bé.
“Đúng vậy, anh cũng không ngờ.” Hắn nói.
Laura giật mình tiến lên vài bước, cố sức cầm chặt lấy tay hắn, nói: “Mặc kệ chuyện này là như thế nào...”
Cô bé tranh thủ liếc nhìn Tô Tuyết Nhi một cái, nói hết lời:
“Anh là thần tử của Vương quốc Kinh Cức, bổn Nữ vương nhất định sẽ đứng về phía anh, nghe rõ chưa?”
Cố Thanh Sơn nghiêm túc nói: “Hiểu rồi, thưa Nữ vương bệ hạ.”
Tô Tuyết Nhi đã sớm ngây ngốc.
“Thanh Sơn, sao anh lại có loại sức mạnh... tận thế này?” Cô nghi hoặc hỏi.
Ánh mắt Cố Thanh Sơn lại nhìn vào hư không.
Dòng chữ màu đỏ tươi xuất hiện trước mắt hắn:
[Sau năm phút, hàng ngũ tận thế sẽ tụ tập đầy đủ.]
[Chiến dịch phá cửa sắp bắt đầu.]
[Thân là hàng ngũ tận thế cấp cao nhất, ngài có thể lựa chọn chỉ huy chiến dịch hủy diệt lần này, hoặc làm việc theo ý chí của mình.]
[Nếu muốn cứu vớt chúng sinh như Cuốn Sách Của Đáy Biển đã nhắc nhở, xin hãy sớm hành động.]
Cố Thanh Sơn khẽ thở dài, buông Địa kiếm ra, cầm lấy tay Tô Tuyết Nhi.
“Tuyết Nhi, tình hình bây giờ rất nguy cấp, chờ anh ứng phó chuyện trước mắt xong xuôi, sau đó sẽ từ từ nói cho em nghe, được không?”
Tô Tuyết Nhi gật đầu.
Sắc mặt Cố Thanh Sơn trở nên nghiêm nghị, nhìn vào hư không mà nói: “Có cách nào để kết nối toàn bộ thế giới và tất cả chúng sinh trong không gian này không?”
Trên giao diện hiện ra một hàng chữ: [Thao tác này được các hàng ngũ cấp thấp hoàn thành, bởi vậy, phương pháp kết nối xác định là: Khống chế hàng ngũ tận thế cấp thấp.]
[Ngài cần có được sự cho phép từ các linh hồn của hàng ngũ cấp thấp.]
“Bọn họ không cho phép thì không được sao?” Cố Thanh Sơn hỏi.
[Cũng không phải thế, đương nhiên có thể cưỡng chế chấp hành, nhưng sẽ tiêu hao càng nhiều năng lượng... Sức mạnh tích góp của bổn giao diện có hạn, có thể không lãng phí thì tốt nhất là đừng lãng phí.] Giao diện nói.
Sắc mặt Cố Thanh Sơn nghiêm túc, hỏi: “Chúng ta có bao nhiêu sức mạnh có thể dùng?”
Giao diện nói: “Từ lúc xuyên qua cho tới nay, tất cả sức mạnh tích góp được đủ cho hàng ngũ tối cao vận hành bảy giây.”
Bảy giây.
Cố Thanh Sơn hơi trầm ngâm, nói: “Thời gian bảy giây, có thể chiến thắng phân thân Thiên đế kia sao?”
[Ngài chưa bao giờ sử dụng sức mạnh tận thế, cũng không hiểu được sự ảo diệu bên trong, cho nên cần khoảng chừng năm giây.” Giao diện nói.
“Thời gian không đủ...” Cố Thanh Sơn quả quyết nói: “Thay đổi sách lược, lúc gặp được phân thân của Thiên đế, chúng ta không chiến đấu mà trực tiếp mở cửa rời đi.”
“Như ngài nói, cần hai giây.” Giao diện nói.
“Liên kết và mang theo toàn bộ chúng sinh cần mấy giây?” Cố Thanh Sơn hỏi.
[Mang theo dưới trạng thái ngủ say cần ít năng lượng nhất, thời gian cũng nhắn nhất, cần hai giây là được.]
“Mở cửa thì sao?”
[Một giây.]
“Vậy chỉ dùng năm giây, còn lại hai giây... Cho dù đuổi theo, Lục Đạo Tranh Hùng cũng đã bắt đầu, chúng ta nên tiến vào như thế nào?” Cố Thanh Sơn hỏi.
[Lựa chọn tốt nhất là mạnh mẽ đột nhập, đây là phương thức chủ yếu khi tận thế tiến vào các thế giới.]
“Còn có cách nào khác không?”
“Lẻn vào, ngài từng dùng cách này một lần.” Giao diện nói ngắn gọn.
Cố Thanh Sơn bừng tỉnh.
Trước đây khi mìn xuyên về những năm thái bình cuối cùng, cũng dùng phương thức lẻn vào.
“Nếu mạnh mẽ đột nhập, thời gian chỉ còn hai giây, ta không thể nào tìm được sư tôn chứ đừng nói tới chuyện cứu bà ấy... Dùng cách thức lẻn vào đi.” Cố Thanh Sơn nói.
[Sách lược đã định... ngài chuẩn bị ổn thỏa, tôi sẽ nó rõ các bước tiến hành tương ứng, sau đó sức mạnh tận thế sẽ được phát huy triệt để, tổng cộng duy trì liên tục bảy giây, ngài phải hoàn thành tất cả trong bảy giây.] Giao diện nói.
Cố Thanh Sơn gật đầu, mở miệng hát: “Vận may tới...”
Chỉ mới hát được nửa câu hắn đã ngậm miệng lại.
Năng lực đặc thù Tiếng Hát Đêm đã được kích hoạt!
Trong hư không hiện ra tầng tầng lớp lớp khí tức cường đại, giống như có người nào đó đang tới.
Bạn cần đăng nhập để bình luận