Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 2270. Hắn đến rồi! (1)


Đánh dấu

"Chúng ta đã bay gần một ngày rồi, rốt cục thì ngọn núi này cao bao nhiêu?"
"Ngọn núi này gọi là núi Thông Thiên, ta cũng không biết còn phải bay bao lâu mới lên đến đỉnh."
. . .
Gió to không ngừng càn quét.
Cố Thanh Sơn cứ bay mãi bay mãi lên trên, dọc theo vách đá vạn trượng.
Mà trong bóng tối phía bên dưới, cứ truyền đến tiếng va đập ma sát kịch liệt mà dai dẵng.
—— Con quái vật kia đang bay lần theo ngọn núi, nhanh chóng đuổi sát tới.
"Cẩn thận, nó đã sắp bắt kịp chúng ta rồi."
Ly Ám nhắc nhở.
Cố Thanh Sơn trầm ngâm, vươn tay, dùng sức nắm một cái trong hư không.
Tử Đấu Vũ!
Hư không tách ra hai bên, một bộ xương khô nhảy ra ngoài.
"Đi ngăn cản con quái vật kia." Cố Thanh Sơn ra lệnh.
Bộ xương khô gật gật đầu, nó cầm ra một thanh búa to lớn từ trong hư không, bay xuống lần theo vách đá đó.
"Bộ xương khô này của anh không đánh lại con quái vật kia." Ly Ám nói.
"Tôi biết."
Cố Thanh Sơn lớn giọng mà nói, nhìn về phía hư không.
Chỉ thấy hư không khẽ động, lại một bộ xương khô bay ra ngoài.
Trên bờ vai bộ xương ấy có vác một thanh chiến chùy khổng lồ, nó vừa xuất hiện thì đã lập tức bay xuống phía dưới.
Cố Thanh Sơn vỗ hai tay, quát: "Đều tiến lên!"
Trong hư không sau lưng hắn, không ngừng có những bộ xương khô xuất hiện, cầm binh khí trong tay lao xuống phía dưới.
Phía dưới.
Truyền tới từng hồi tiếng nổ chiến đấu từ xa xa.
Thời gian chậm rãi trôi qua.
Chừng một phút sau, tất cả âm thanh chiến đấu đều đã biến mất.
Quái vật kia lại khôi phục tốc độ cực cao lần nữa, đang từ từ tới gần Cố Thanh Sơn.
Ly Ám lo lắng nói: "Bây giờ anh đang phi hành lên phía trên, những bộ xương khô kia đã thoát ly sự chỉ huy của anh, không cách nào toàn lực ngăn cản con quái vật kia, hiện tại làm sao đây?"
Cố Thanh Sơn nói: "Hiện tại mới cần ngăn cản nó."
Hắn lấy trường đao từ bên hông ra.
—— Thanh trường đao sớm đã gãy mất một nửa, nhưng Cố Thanh Sơn lại không thèm để ý mà nắm chặt trong tay.
Hắn giơ trường đao lên, chém một phát vào hư không.
Một kiếp lôi màu đỏ sẫm xuất hiện từ hư không, bám vào chỗ đứt của trường đao, hóa hình thành lưỡi đao màu đỏ.
Lôi Quỷ!
Hai tay Cố Thanh Sơn cầm đao, dùng hết toàn lực chém một nhát xuống phía dưới.
Chỉ thấy một lưỡi sấm khổng lồ màu đỏ bay ra ngoài, xuyên qua hư không hắc ám, nổ mạnh về phía vạn trượng phía dưới.
Chốc lát sau.
Sâu dưới lòng đất truyền đến một tiếng gào thét tức giận:
"Ta. . . Nhất định phải. . . Giết ngươi!"
Cố Thanh Sơn lẳng lặng lắng nghe, bỗng nhiên nhìn về phía lưỡi đao đứt gãy trong tay mình.
Tạch tạch tạch ken két ——
Lưỡi đao vốn đã gãy lại phát ra tiếng vang nho nhỏ.
Rất nhanh, cả trường đao hóa thành vô số mảnh vỡ, tán loạn ngay giữa không trung.
Lúc trước khi chiến đấu với Phệ Tiên Cổ Trùng, đao này đã gãy mất lưỡi, lúc này lại gánh chịu Thiên Lôi một lần nữa, rốt cuộc duy trì không được nữa, triệt để vỡ vụn.
"Ách. . ."
Cố Thanh Sơn có chút tiếc nuối.
Nếu có một thanh kiếm trong tay thì tốt biết bao.
Thiên địa, Triều Âm, Thần Sơn , dù hắn có được bất kỳ một thanh kiếm nào trong chúng, dù thực lực bị phong ấn, cũng không đến nổi bị đánh chật vật như thế.
Hắn đang nghĩ ngợi, tiếng nói của Ly Ám lại vang lên lần nữa:
"Ngươi làm nó phát bực, hình như nó đang dồn lực mà tăng tốc —— "
Cố Thanh Sơn cúi đầu nhìn lại, quả nhiên cảm nhận được một luồng sát ý kinh khủng từ trong bóng tối.
Sát khí này đã tập trung vào hắn, đang nhanh chóng tới gần.
"Mau nghĩ biện pháp!" Ly Ám nói.
"Không có gì, vừa rồi tôi chỉ muốn nhìn thử xem kiếp lôi có hiệu quả hay không thôi." Cố Thanh Sơn nói.
"Kiếp lôi mặc dù lợi hại, nhưng sau khi Lục Đạo khởi động lại, thứ quái vật có thể tiếp tục ở lại ngũ hành chi địa, sao lại có khả năng bị kiếp lôi đánh giết được kia chứ." Ly Ám nói.
"Đúng vậy, tôi nghĩ hơi sai." Cố Thanh Sơn nói.
Hắn nắm chặt nắm đấm, lại đấm một quyền vào ngực của mình.
Thần kiếm, lui tà!
Chỉ thấy hướng bay của hắn bỗng nhiên thay đổi.
—— Hắn sẽ không tiếp tục bay song song với vách đá cheo leo vạn trượng nữa, mà nghiêng nghiêng xông tới.
"Anh muốn đụng trúng rồi!" Ly Ám cao giọng la lên.
"Không có gì, đây là chuyện tôi muốn làm." Cố Thanh Sơn nói.
Hắn uốn éo thân thể, hai tay hai chân nhẹ nhàng dán lên vách đá dựng đứng, trên thân bộc phát ra tầng tầng lớp lớp ánh điện quang xanh trắng.
—— Lôi Quỷ.
Oanh! ! !
Chỉ một thoáng, đã thấy cả người hắn hóa thành một tia điện, không ngừng chạy vội lên trên dọc theo vách đá vạn trượng.
—— Mượn lực trùng kích của lui tà, hắn tuyệt đối sẽ không thoát ly khỏi vách đá trong quá trình đang chạy, càng sẽ không rơi xuống.
Lại nương theo tốc độ của Lôi Quỷ, trong nháy mắt hắn đã thoát được sự truy kích của quái vật, nhanh chóng kéo ra khoảng cách giữa hai bên.
Chỉ thấy một tia điện không ngừng bắn vọt lên trên trong bóng đêm, cứ như ngôi sao băng đang bay ngược ra ngoài.
Tiếng nói của Ly Ám vang lên lần nữa, mang theo một tia cảm khái:
"Tôi biết tâm tư anh tinh tế, gặp chuyện luôn nghĩ ra được cách để đối phó, nhưng giờ phút này tôi mới cảm nhận được, thiên phú chiến đấu của anh thật sự quá đáng sợ, đã vượt qua sự tưởng tượng của người bình thường."
"Cô nghĩ nhiều rồi, tôi chỉ trốn chạy mà thôi, còn không nghĩ đến cách để xử lý nó." Cố Thanh Sơn nói.
"Anh dự định giết chết cái quái vật này?" Ly Ám hỏi.
"Đúng, nó giả mạo sư huynh sư muội của tôi, hành động này là tự tìm đường chết, bây giờ tôi còn chưa nghĩ ra cách nào để bắt lấy nó." Cố Thanh Sơn mặt không thay đổi mà nói.
Trên người hắn tỏa ra một luồng sát ý nhàn nhạt.
Ly Ám trầm tư một lát, lên tiếng: "Con quái vật này tôi đã nghe nói qua, nó là cái tên mạnh nhất toàn bộ Ngũ Hành Địa. Ngũ Hành chính gồm kim, mộc, thủy, hỏa, thổ sở dĩ bất ổn, hình như có một phần nguyên nhân rất lớn thật ra là vì sự tồn tại của con quái vật này."
Cố Thanh Sơn lập tức giật mình, hỏi: "Rốt cục con quái vật này là cái gì? Tại sao lại có nhiều thân thể như vậy?"
Ly Ám nói: "Năm đó bên trong Vạn Thú Thâm Quật, vào thời điểm đại mộ hiện thế, có số lượng quái vật hư không đếm cách nào không hết tự cho là phát hiện bảo địa, đồng loạt tiến đến tranh đoạt bảo vật Lục Đạo."
"Chuyện này tôi biết, hình như những quái vật hư không kia đều bị giam ở trong đó, không cách nào đi ra." Cố Thanh Sơn nói tiếp.
"Đúng, thời điểm mà Lục Đạo khởi động lại, chỉ thiếu chút nữa đã tiêu diệt được tất cả bọn chúng, nhưng chúng nó cũng phản ứng rất nhanh, vì tránh kết cục bị gạt bỏ, chúng dứt khoát dung hợp hết lại với nhau, biến thành một con quái vật hư không mạnh nhất." Ly Ám nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận