Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 2281. Quá khứ và hiện tại (1)


Đánh dấu

Trong đóa hoa u ám, bộ xương khô vẫn lẳng lặng nhìn Cố Thanh Sơn.
Cho đến khi Cố Thanh Sơn hoàn toán hóa thành Quân Vương Sợ Hãi.
Bộ xương khô nói: “Là truyền nhân duy nhất của Chính Pháp, vốn dĩ ngươi phải tiếp nhận nhiều vòng khảo nghiệm, tiêu tốn vô số thời gian mới có thể thu được bí mật và truyền thừa trong di tích.”
“Bây giờ thì sao?” Cố Thanh Sơn khàn giọng nói.
Toàn thân hắn chìm trong bóng tối u ám, cả người tỏa ra khí tức không lành.
Bộ xương khô cảm thán nói: “Trong Lục Đạo vốn đã có đủ loại nghiệp lực và trần duyên quá khứ, âm thầm dẫn dắt, như hình với bóng, ai có thể ngờ được người thừa kế hiện tại lại là đồ đệ của nàng, lại đang muốn đi cứu nàng, cho nên không cần làm chuyện dư thừa nữa.”
Bộ xương khô vươn bàn tay xương xẩu của mình ra đặt trên vai Cố Thanh Sơn.
Trong nháy mắt, đau đớn trên người Cố Thanh Sơn từ từ giảm nhẹ, không còn dữ dội như lúc trước.
Hai mắt Cố Thanh Sơn phóng ra tia sáng đỏ thẫm, chợt nhìn khắp xung quanh.
Chẳng biết từ lúc nào, xung quanh đã xuất hiện vô số cô gái, bọn họ đều vây quanh bộ xương khô bấm quyết thi pháp, kéo ra một sợi dây nhỏ tỏa sáng quấn quanh cánh tay.
Đây là...
Dòng chữ nhỏ màu đỏ tươi nhanh chóng hiện ra trong không trung:
[Các anh linh Thiên giới trong quá khứ đang thay ngài chịu một phần đau đớn.]
Lại nhìn sang bộ xương khô kia.
Đóa hoa u ám mà nó đang ngồi lên bỗng nhiên nhiễm vào một chút màu sắc, trở nên có sức sống.
“Cũng được, ta sẽ bỏ qua các vòng khảo nghiệm, dẫn ngươi đi xem bí mật của Lục Đạo!” Bộ xương cao giọng nói.
Cố Thanh Sơn thấp giọng nói: “Khoan! Sư tôn của ta còn đang chiến đấu ở bên ngoài, lỡ như không kịp...”
Bộ xương khô ngắt lời hắn, nói: “Chúng ta đã sớm tính đến chuyện này, ngươi yên tâm, thời gian xung quanh chúng ta sẽ ngưng trệ cho đến khi toàn bộ quá trình truyền thừa hoàn thành triệt để.”
Vừa dứt lời, bộ xương khô bấm quyết một cái.
“Cửu Thiên Bí Lục, bắt đầu!”
Pháp thuật thành công!
Toàn bộ thế giới bắt đầu biến hóa.
Những đóa hoa u ám bay lượn đầy trời dần dần nhuộm thành muôn hồng nghìn tía, bầu trời một màu xanh thẳm, cả vùng đất cây cỏ rậm rạp tươi tốt.
Thế giới tràn ngập sức sống, vừa an bình vừa tốt đẹp.
Một tòa cung điện cổ xưa đột nhiên từ dưới đất mọc lên, nối liền trập trùng khắp mặt đất, rộng lớn đồ sộ, chẳng biết đâu là điểm tận cùng.
Thanh Long, Bạch Hổ, Chu Tước, Huyền Vũ, bốn thánh thú tọa lạc trên quảng trường phía trước cung điện.
Các tiên nữ đuổi bắt, chơi đùa, ca hát trên bầu trời.
Trong hư không, vô số thế giới cấp tướng lần lượt hiện lên, thỉnh thoảng có các loại chúng sinh đáp xuống cung điện, thành tâm làm lễ trước cung điện chính.
“Đây... là cái gì?” Cố Thanh Sơn hỏi.
“Đây là Lục Đạo Luân Hồi trong quá khứ, người đang thống trị nó lúc bấy giờ chính là người mà ngươi muốn bảo vệ.” Bộ xương khô nói.
Hình ảnh lóe lên.
Chỉ thấy một cô gái ngồi trên bảo tọa vạn hoa được điêu khắc bằng ngọc tiên, đang lẳng lặng nghe những tiên nhân bên dưới báo cáo.
Tạ Đạo Linh!
Cảm giác đau đớn trên người Cố Thanh Sơn đã dần tiêu tan, không nhịn được hỏi: “Trong quá khứ sư tôn của ta đã có tên là Tạ Đạo Linh?”
“Lục Đạo vẫn luôn bảo vệ nàng... Nàng thừa nhận cái gì thì cái đó mới có thể xuất hiện, giống như không lâu trước đây nàng đã thừa nhận cái tên Tạ Đạo Linh này.” Bộ xương khô nói.
“Vậy lai lịch của Thiên Đế là gì?” Cố Thanh Sơn hỏi.
Bộ xương khô phất tay.
Toàn bộ thế giới đột nhiên biến đổi.
Vô số thảm họa ập xuống cả vùng đất, các loại quái vật hung ác xuất hiện, tàn sát bừa bãi Lục Đạo và vô số thế giới cấp tướng.
Tạ Đạo Linh dẫn đầu các tiên nhân, chiến đấu với quái vật và tận thế.
Vô số trận chiến kịch liệt.
Vố số sinh mệnh chết đi.
Thế giới sắp sửa hủy diệt.
Nhân Gian, Hoàng Tuyền, A Tu La, Thú Vương giới, Ác Quỷ đạo đều gia nhập trận chiến chống lại tận thế.
Nhưng tận thế càng lúc càng nhiều, càng lúc càng hung ác.
Trong màn hình chớp nháy bốn phía, chúng sinh dần dần rơi vào đường cùng.
“Lục Đạo Luân Hồi sắp bị đánh nát triệt để, ở thời khắc cuối cùng, Thiên Đế quyết định mang theo toàn bộ Lục Đạo Luân Hồi đi tới một cách cửa thế giới trong truyền thuyết.”
“Có người nói trong cánh cửa thế giới đó, có một bí mật quan trọng nhất của toàn bộ hư không.”
Theo lời giảng giải của bộ xương khô, chỉ thấy Tạ Đạo Linh đứng ra, dẫn theo mọi người bay lên trười, bay về phía dòng chảy hư không hỗn loạn.
Sau lưng nàng, toàn bộ lục đáo hóa thành một đường sáng, quấn quanh người nàng.
Bay một lúc lâu, nàng lấy ra một thanh kiếm màu đen, ra sức chém vào một nơi nào đó trong hư không.
Hư không chấn động vang dội, một cánh cửa to lớn hiện ra giữa không trung, sắp sửa bị đẩy ra.
Cánh cửa thế giới!
Tạ Đạo Linh dẫn theo thủ hạ nhảy vào trong cánh cửa.
Ngay sau đó, chính là cảnh tượng Cố Thanh Sơn từng thấy ở thời đại Tuyên Cổ...
Một thanh kiếm đen che khuất bầu trời xuyên ra từ tầng mây, đón nhận ánh sao khắp bầu trời, khe khẽ vung lên.
Hàng ngàn hàng vạn ngôi sao đồng loạt vụt tắt.
Kiếm đen vỡ nát.
Tạ Đạo Linh rơi xuống giữa không trung.
Nàng đã chọn một mảnh vỡ Hoàng Tuyền, muốn đi vào trong đó.
“Sư tôn ngươi mang theo Lục Đạo thoát khỏi vòng vây tấn công của tận thế, bản thân bị thương rất nặng, đang muốn đi vào Hoàng Tuyền để chuyển kiếp thì lại bị một người ngăn cản.” Bộ xương khô nói.
Chỉ thấy trong hư không hiện ra một đội quân đông đảo vô số, bao vây Tạ Đạo Linh vào chính giữa.
Trận chiến lập tức bùng lên.
“Đây là đại quân của Ác Quỷ đạo, chủ nhân Ác Quỷ đạo vẫn luôn bảo tồn thực lực, không tham gia vào cuộc chiến của Lục Đạo và tận thế, cho đến tận lúc này...”
“ Sư tôn ta đã dầu hết đèn tắt, cho nên hắn muốn nhân cơ hội này giết chết sư tôn ta?” Cố Thanh Sơn lạnh giọng hỏi.
“Không sai, hắn muốn ép sư tôn ngươi giao Lục Đạo ra, sư tôn ngươi không còn cách nào khác, chia ra một mảnh linh hồn để cản trở hắn, linh hồn chủ thế thì đến Hoàng Tuyền đầu thai.” Bộ xương khô nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận