Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 2323. Cố Thanh Sơn Và Thần Kiếm


Đánh dấu

Cố Thanh Sơn nhìn chăm chú vào vầng sáng chói lọi giữa bóng tối, tiếp tục nói: “Ngươi có thể trấn áp nhiều tận thế như vậy, trước nay vẫn luôn trấn áp tận thế, ta hoàn toàn công nhận chuyện này.”
Thần kiếm nói: “Đó là chức trách của ta mà thôi.”
Cố Thanh Sơn gật đầu, tiếp tục nói: “Nếu trong tương lai, có thể có một người đạt được sự công nhận của ngươi, kề vai chiến đấu với ngươi, vậy người đó nhất định phải là một kiếm khách rất giỏi, hắn nhất định sẽ sẵn lòng chiến đấu vì lý tưởng cứu vớt chúng sinh.”
“Cho nên ta đúc lại ngươi, không phải chỉ vì ngươi, mà còn vì nhiều người khác nữa.”
Hắn nở nụ cười, lại nói: “Nếu tương lai gặp được tên kiếm khách kia, đương nhiên ta sẽ bảo hắn mời ta uống rượu, coi như là quà cảm ơn vì ta đã đúc lại ngươi.”
“Ta cũng rất vui vì có thêm một chiến hữu như vậy.”
Thần kiếm nghe xong, rơi vào trầm tư.
Trong vầng sáng dần dần xuất hiện một màn hình.
Đó là Hang Sâu Vạn Thú.
Là ngôi mộ lớn kia.
Sâu bên trong ngôi mộ...
Chỉ thấy một thanh trường kiếm cắm giữa dòng sông, tỏa ra làn sóng dao động vô hình, bao phủ khắp ngôi mộ.
Trong làn sóng dao động này, toàn bộ tận thế ngo ngoe rục rịch đều không thể thoát khỏi sự bao vây của ngôi mộ.
Cho đến một lúc nào đó.
Người của Ác Quỷ đạo tiến vào ngôi mộ.
Bởi vậy có vô số tận thế được thả ra.
Dường như thanh kiếm kia cũng cảm ứng được gì đó, lập tức vỡ thành từng mảnh.
Chuôi kiếm trôi theo dòng nước, chìm nghỉm, cuối cùng rơi xuống một cái vũng sâu dưới lòng sông.
“Đợi tới khi các ngươi chiến thắng tận thế đằng sau Nhân Gian giới, Nhân Gian giới sẽ được thành lập hoàn chỉnh, bắt đầu phát triển.”
“Lúc này, Thú Vương đạo sẽ xuất hiện, ngươi hải tới chỗ sâu dưới dòng sông trong ngôi mộ, tìm được cái vũng kia thì sẽ tìm ra chuôi kiếm của ta.”
“Tiện thể nói một câu, bây giờ có một vài thứ kỳ quái đang sống nhờ ở chuôi kiếm của ta.”
Cố Thanh Sơn giật mình nói: “Đúng rồi, đó là một con ác quỷ, nó tự xưng là linh hồn của kiếm.”
“Chuyện này tự ngươi phán đoán.” Thần kiếm nói.
“Ừ.” Cố Thanh Sơn nói.
“Nếu như ngươi thực sự đúc lại ta, ta sẽ nói cho ngươi biết một vài bí mật đích thực của Lục Đạo.”
“Bí mật?”
“Đúng vậy, thực ra rất nhiều danh sách đều đang thèm muốn Lục Đạo Luân Hồi, mơ ước món binh khí tối cao trong danh sách chúng sinh này.” Thần kiếm tiếp tục nói.
Cố Thanh Sơn nhạy bén hỏi: “Nếu Lục Đạo là danh sách chúng sinh, vậy vì sao chúng nó không thể lấy được Lục Đạo?”
Thần kiếm nói: “Bởi vì chúng sinh là danh sách cơ bản nhất, bất cứ danh sách nào cũng có thể thu hoạch bảo vật tương ứng từ bên trong nó.”
“Cho nên chúng nó muốn cướp đoạt Lục Đạo Luân Hồi?” Cố Thanh Sơn hỏi tiếp.
“Đúng.” Thần kiếm khựng lại giây lát, nói bằng giọng khó hiểu: “Thực ra ta đi theo bên cạnh ngươi lâu như vậy, cũng thấy có ấn tượng với ngươi... Chi bằng nói cho ngươi biết ngay lúc này.”
“Ngươi muốn nói chuyện gì?” Cố Thanh Sơn hỏi.
“Ngươi nhớ cho kỹ, lúc này đây, có lẽ toàn bộ danh sách đều tính sai.” Thần kiếm nói.
“ Vì sao?”
“Chúng nó đã nghĩ sai một việc...”
Cố Thanh Sơn không hỏi gì nữa, chỉ lẳng lặng nghe tiếp.
Hắn có linh cảm, rằng một bí mật to lớn sắp sử được thần kiếm tiết lộ.
Bí mật này chấn động kinh hãi đến mức ngay cả hắn cũng không thể giữ vững bình tĩnh, chỉ có thể ôm lòng kinh hãi, lẳng lặng chờ đợi.
Rốt cuộc.
Thần kiếm nói: “Lục Đạo Luân Hồi cố ý để tận thế đánh nát... Bởi vì nó quả thực cần một cơ hội để hoàn thành đợt tiến hóa này.”
Cố Thanh Sơn sững sờ bất động.
“Toàn bộ danh sách đều đang đợi Lục Đạo Luân Hồi tiến hóa, thậm chí còn không tiếc công sức sắp xếp cơ sở ngầm của mình bên trong Lục Đạo Luân Hồi, muốn tham gia vào Lục Đạo Tranh Hùng.”
Cố Thanh Sơn, ngay cả ngươi cũng biết, danh sách tận thế đã cho sứ giả ẩn nấp trong Lục Đạo.”
“Đúng.” Cố Thanh Sơn gật đầu nói.
Thần kiếm tiếp tục nói: “Nhưng sau khi Lục Đạo Luân Hồi hoàn thành tiến hóa, danh sách này sẽ không còn thèm muốn nó nữa, ngược lại còn tránh nó thật xa.”
“Nhớ kỹ, ngươi không thể tiết lộ chuyện này với bất kỳ ai.”
Cố Thanh Sơn nghi hoặc hỏi: “Thế nhưng... Vì sao?”
“Bởi vì sợ hãi.” Thần kiếm quý chữ như vàng, chỉ nói một câu.
Cố Thanh Sơn cảm thấy như vừa bị đánh một cái, toàn thân sững sờ.
Rất nhiều điều bí ẩn trong trí nhớ lần lượt hiện lên, vô số chi tiết xuất hiện trong đầu, rất nhiều nghi vấn đã tìm được lời giải thích.
Thần kiếm suy nghĩ một hồi, tiếp tục nói: “Nhớ kỹ, bí mật này không được đi nói lung tung, không được nói với bất cứ chúng sinh nào, không thể nói với nghìn vạn thế giới, nói chúng, nếu ngươi nói ra, Lục Đạo sẽ không vui.”
“Đứa con của chúng sinh và tận thế, người sở hữu Chính Pháp Thiên Giới, Tử Thần của thời đại tuyên cổ, người quản lý Thánh giới, người truyền thừa của tận thế cuối cùng, Cố Thanh Sơn...”
“Ngươi hiểu chưa?”
"Ta. . . Hiểu một chút." Cố Thanh Sơn nói.
Lai lịch của mình bị một thanh thần kiếm trực tiếp gọi ra hết.
Thần kiếm đã biết những chuyện bí ẩn đến cực điểm này, như vậy chẳng phải Lục Đạo Luân Hồi biết càng nhiều hay sao?
Thần kiếm cố ý gọi ra thân phận của mình, hẳn là vì ám chỉ điểm này.
Danh sách các nơi. . . Đều sắp xếp người của mình vào trong Lục Đạo Luân Hồi nhằm tham dự cuộc chiến Lục Đạo Tranh Hùng, ý đồ cuối cùng là đoạt được binh khí chung cực của chúng sinh này.
Nhưng mà, chỉ sợ Lục Đạo Luân Hồi đã biết hết mọi chuyện.
Nó từng cố ý bị tận thế đánh nát. . .
Cho nên kẻ hật sự nắm giữ cục diện trong lòng bàn tay, thật ra chính là Lục Đạo Luân Hồi!
Chỉ sợ chuyện này đã nằm ngoài dự kiến của tất cả các danh sách.
Lại thêm câu nói mà thần kiếm nói tới kia.
Nó nói sai khi Lục Đạo Luân Hồi tiến hóa, tất cả các danh sách sẽ trốn xa chừng nào tốt chừng đó.
Chuyện này đã chứng minh uy lực của Lục Đạo Luân Hồi sẽ vượt qua dự đoán của tất cả mọi người, nó sẽ khiến người người cảm thấy sợ hãi.
Nói cách khác, từ đầu tới đuôi, Lục Đạo Luân Hồi chỉ lẳng lặng quan sát hết thảy.
Thẳng đến cuối cùng, nó mới. . .
Bạn cần đăng nhập để bình luận