Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 2351. Cây Thánh Nguyện (1)


Đánh dấu

Oanh ——
Cổng đứt gãy thành vài đoạn, đồng loạt đập xuống đất.
Chỉ một thoáng, tất cả dị tượng đều biến mất theo hư không.
Cố Thanh Sơn thở dài, buông tay nói: "Cái này thật sự không phải lỗi của ta, ta chỉ là —— "
Đại giáo chủ đột nhiên bay lượn tới đó, vô cùng ôn hòa mà nói: "Đừng sợ, đây đương nhiên không phải lỗi của ngươi, mà là thiết bị khảo nghiệm không thể chịu được thiên phú của ngươi."
"Như vậy, ta có thể nhập học?" Cố Thanh Sơn hỏi.
"Đương nhiên, Bá tước Gourde, thân phận và thiên phú của ngươi kết hợp lại với nhau, đủ để giúp ngươi trọng chấn sự huy hoàng của gia tộc mình, thậm chí vượt xa cả những thời khắc vinh quang trong lịch sử kia." Đại giáo chủ nói.
Cố Thanh Sơn lộ ra vẻ mặt kinh sợ, hỏi: "Như vậy, ta nên vào học viện nào cho phù hợp?"
"Học viện? Không, như thế sẽ không xứng với tài năng của ngươi." Đại giáo chủ nói.
Những người khác nhìn về phía Đại giáo chủ.
Trên mặt Đại giáo chủ lộ ra vẻ cuồng nhiệt, lên tiếng: "Ta sẽ trực tiếp an bài một nhóm giáo sư ưu tú nhất, chuyên phụ trách dạy bảo ngươi, nhưng trước lúc đó —— mời đi theo ta, ngươi phải hoàn thành nghi thức cầu nguyện sa đọa trước đã?"
"Nghi thức... Sa đọa?" Cố Thanh Sơn nghi ngờ nói.
"Hài tử, nghi thức sẽ ban cho ngươi sức mạnh vô tận, giúp ngươi gia nhập chúng ta."
Sau câu nói này, nhân viên thần chức bốn phía thối lui, thay đổi một nhóm giáo sĩ đẳng cấp cao hơn xuất hiện.
Tất cả mọi người cùng làm ra tư thế cầu nguyện, thấp giọng lẩm bẩm cầu khẩn.
Đại giáo chủ bắt đầu cất tiếng hát: "Sa đọa mới là bản chất của chúng sinh, chỉ có sa đọa mới có thể rời xa sinh tử, thấy rõ thế giới chân thực."
Sương mù mờ mịt u ám sinh ra.
Các loại âm thanh tất tất tác tác dần dần xuất hiện, trải rộng cả hư không.
Từng cái từng cái tay xuất hiện từ lòng đất, không ngừng vung vẫy, dần dần che kín toàn bộ sân bãi.
Mặt đất cứ như biến thành hải dương u ám, rất nhiều rất nhiều đầu người từ dưới đất xuất hiện, gắt gao nhìn chằm chằm vào Cố Thanh Sơn.
Nhân viên giáo chức bốn phía đều tăng nhanh tốc độ niệm tụng.
Hình như có cái gì sắp bắt đầu rồi!
Cố Thanh Sơn không ngờ sẽ nhìn thấy cục diện như vậy.
"Hài tử, ngươi sắp được chứng kiến thần tích, đây là vinh hạnh đặc biệt vô thượng!" Đại giáo chủ hưng phấn nói.
"Qùa thật rất hoành tráng, ta quá bất ngờ kinh sợ." Cố Thanh Sơn đành phải phụ họa theo.
Hắn ngắm nhìn bốn phía, chỉ thấy tất cả mọi người đều đang hưng phấn.
... Đây là một loại sức mạnh chưa hề được chứng kiến.
Không phải ma pháp.
Thật thú vụ... văn minh thiên về ma pháp, nhưng lại có sức mạnh không biết tên không dựa vào ma lực.
Loại sức mạnh này còn tạo thành một tôn giáo có thế lực khổng lồ.
Ấy chà.
Thời Trung cổ.
Một đám người chưa từng nhìn thấy buổi hòa nhạc.
Khó trách làm ra một tôn giáo có thế lực lớn như vậy.
Nghĩ như vậy, Cố Thanh Sơn coi như cũng thông suốt được rồi.
Theo tiếng niệm tụng của bọn giáo chúng, các loại dị tượng liên tục xuất hiện.
Một hồi là ngôi tháp khổng lồ cao vút trong mây, một hồi lại là các sinh linh u ám đến từ dưới mặt đất được tính theo đơn vị hàng vạn, ngoại trừ nhân loại ra thì còn có đủ loại quái vật.
—— Quái vật mà ngay cả Cố Thanh Sơn cũng chưa từng thấy qua!
Đột nhiên, tất cả dị tượng đều hoàn toàn biến mất, thế giới cũng biến mất theo.
Một cây đại thụ toàn thân màu xám hiện lên trước mắt Cố Thanh Sơn, nó che khuất cả bầu trời, tỏa ra sức mạnh kỳ diệu vô hình vào mọi thời khắc.
Ngoại trừ gốc cây này ra thì không còn bất kỳ thứ gì tồn tại cả.
Cố Thanh Sơn nhìn vào đại thụ, trước mắt lập tức hiện ra từng hàng chữ nhỏ màu đỏ tươi:
[Cây Thánh Nguyện.]
[Thánh Vật sa đọa loại sơ cấp.]
[Nó sẽ cùng ngươi ký kết một loại khế ước đẳng cấp nào đó, sau đó trợ giúp ngươi trở nên càng cường đại.]
[Nhưng lúc ban đầu. . .]
[Nó muốn ước lượng thực lực của ngươi một chút.]
Trước mắt Cố Thanh Sơn lóe lên, tất cả cảnh tượng đều đã biến mất.
Chớp mắt tiếp theo.
Thế giới hóa thành một vùng phế tích.
Hàng chữ nhỏ đỏ tươi không ngừng hiện lên, đưa ra nhắc nhở:
[Nhiệm vụ sa đọa: Chứng minh giá trị của ngươi.]
[Ngươi biểu hiện càng có tiềm lực, Cây Thánh Nguyện càng đánh giá cao ngươi.]
[Chú ý: Nếu như đánh giá quá thấp, nó sẽ cưỡng chế chuyển hóa ngươi thành sinh vật sa đọa cấp thấp.]
[Không cần để ý cái gì, cứ mặc sức mà thể hiện chính mình đi.]
Cố Thanh Sơn im lặng, đột nhiên hỏi: "Bây giờ không phải Lục Đạo Luân Hồi, ngươi, và cả thánh thụ sa đọa đều đang nhìn ta à?"
[Đúng, khác biệt duy nhất chính là, thánh thụ sa đọa cũng không biết chúng ta đang nhìn thấy hết thảy.] Danh sách đáp lại.
"Rốt cuộc là khảo nghiệm gì vậy?" Cố Thanh Sơn hỏi.
[Ước chừng là đối phó một loại danh sách nào đó, từ góc độ tiềm lực mà ngươi đã thể hiện ra, ta đoán là đối phó tận thế.] Danh sách nói.
"Đều bảo ta đối phó tận thế, các ngươi thật nhàm chán." Cố Thanh Sơn thở dài nói.
"Không, chắc nó sẽ đưa cho ngươi sức mạnh sa đọa nhất định, dụ dỗ ngươi đi đến con đường sa đọa." Danh sách nói.
"Sức mạnh sa đọa sao? Đó là cái gì?" Cố Thanh Sơn hiếu kỳ hỏi lại.
"Một lời khuyên: Đừng trầm mê." Danh sách nói.
Nói xong nó không đáp lại câu nào nữa.
Phong cảnh bốn phía dần dần trở nên rõ ràng lên.
Đó là một biển lửa.
Thành phố hóa thành phế tích.
Cố Thanh Sơn nhìn vào chính mình —— vẫn mang dáng vẻ con nít chừng mười hai tuổi.
Như vậy cái có thể thể hiện ra cũng chỉ có tinh thần lực sau tiến hóa mà thôi.
Cố Thanh Sơn đi trên con đường tan hoang, chỉ thấy chỗ nào cũng là thi thể, một vài con quái vật cùng loại với châu chấu dài chừng hai ba thước, đang nằm rạp trên thi thể trắng trợn gặm cắn, cắn đến máu me chảy đầm đìa.
Cố Thanh Sơn đứng một bên lẳng lặng quan sát.
—— Quái vật này mặc dù nhìn tương tự như châu chấu, nhưng cũng thông minh hơn côn trùng, giữa chúng có một loại ngôn ngữ trao đổi đặc biệt, hành động cũng hết sức trật tự.
Đột nhiên, một con châu chấu khổng lồ màu vàng nhạt phát hiện Cố Thanh Sơn.
Nó vỗ mạnh hai cánh, nhẹ nhàng xông lên bay tới trước mặt Cố Thanh Sơn.
Con châu chấu giơ hai chân trước sắc bén lên thật cao ——
Ba kít!
Đầu của nó đột nhiên nổ tung, thân thể ngã mạnh xuống mặt đất.
Bạn cần đăng nhập để bình luận