Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 2379. Mưu Kế Và Chiến Đấu (2)


Đánh dấu

Xong rồi.
Cố Thanh Sơn đột nhiên nghĩ tới một chuyện.
Hắn đã gặp đối phương vài lần, đối phương cũng không có bất cứ suy nghĩ gì, tâm trí vẫn luôn là một khoảng trống rỗng!
Nói cách khác, kỹ năng này căn bản không thể đối phó với đối phương.
Bỗng nhiên, trong không trung có thứ gì đó lóe lên một cái.
Toàn bộ đường ống màu đen hóa thành phấn vụn giữa bầu trời, rơi xuống lả tả, giống như một trận tuyết màu đen đổ xuống.
Âm thanh của côn trùng vang lên, giọng điệu có đôi phần thận trọng:
“Trong hư không, dù sao vẫn có một vài năng lực ngay cả ta cũng chưa từng nhìn thấy, hạng con sâu cái kiến như ngươi mà cũng muốn điều khiển xúc tu ý niệm của ta.”
“Đáng tiếc...”
“Ngươi vẫn không có bất cứ cơ hội nào, bởi vì sự cường đại của ta đã vượt ngoài sức tưởng tượng của ngươi.”
“Ta biết hết tất cả mọi bí mật, hiểu rõ hết thảy chân lý, ngay cả các danh sách cũng không dám đến gây chuyện với ta.”
“Thứ duy nhất ta để ý chỉ có Lục Đạo Luân Hồi.”
“Cho nên ngươi đi...”
Cố Thanh Sơn đột nhiên cắt ngang lời nó, lớn tiếng nói: “Cho nên kẻ có thể giết chết ngươi, rất có thể là Lục Đạo Luân Hồi.”
Hắn vung mảnh vỡ trường kiếm lên, quát: “Trở lại!”
Trong mảnh vỡ phát ra một tiếng kiếm gọi tràn đầy uy nghiêm.
Một sức mạnh kỳ dị phát ra, triệt để bao phủ Cố Thanh Sơn.
Lúc này thực sự là đợt phản kháng cuối cùng của Cố Thanh Sơn.
Hắn phát động Điều Khiển Thần Thánh.
[Mảnh vỡ của Lục Đạo Định Giới Thần Kiếm này ẩn chứa sức mạnh đặc thù: Điều Khiển Thần Thánh.]
[Điều Khiển Thần Thánh: Ngài có thể chết đi bất cứ lúc nào, cho đến khi ngài muốn sống lại.]
Cố Thanh Sơn ngã xuống mặt đất, hô hấp ngừng lại.
Hắn rơi vào trạng thái sắp chết trong nháy mắt.
Trong nháy mắt này, hắn đột nhiên mở mắt.
Trạng thái sắp chết trực tiếp kích hoạt Mắt Thần Thiên Đế.
Mắt Thần Thiên Đế lần cuối cùng!
[Bất cứ thuật pháp nào có thể giết chết ngài đều sẽ nhận ngài làm chủ, công kích ngược lại kẻ địch của ngài, ngoài ra, kẻ địch bị ngài phóng ra thuật pháp mắt thần giết chết sẽ bị cưỡng chế đến Hoàng Tuyền đầu thai.]
Trên không trung lập tức hiện ra dòng chữ nhỏ màu đỏ tươi:
[Điều Khiển Thần Thánh đã nhận ngài làm chủ.]
[Ngài nắm trong tay Điều Khiển Thần Thánh!]
[Ngài có thể dùng nó để tấn công kẻ địch của mình.]
Tâm niệm Cố Thanh Sơn khẽ động một cái.
Luồng khí tức tràn đầy uy nghiêm kia phóng lên cao, xuyên thấu qua dày đặc ống dẫn màu đen, xông qua từng tầng lá chắn vô hình, đánh thẳng vào thân thể côn trùng rực rỡ khổng lồ kia.
Điều Khiển Thần Thánh đánh trúng rồi!
Cố Thanh Sơn từ dưới đất nhảy bật lên.
Trên bầu trởi lại vang lên một tiếng côn trùng kêu vang tràn đầy phẫn nộ.
“Thuật pháp này... Không, nó chỉ có thể khiến ta chết đi trong phút chốc, sau đó lập tức sống lại...”
Âm thanh của nó đột nhiên ngưng bặt.
Trong không trung, một khí tức khác thường chợt phủ xuống.
Khí tức ảm đạm.
Một thế giới xa xôi ở bên ngoài lặng lẽ đến đây, hiện lên giữa thế giới đầy rẫy đường ống màu đen.
Núi lớn đen thẳm, Vong Xuyên cuồn cuồn.
Vô số thần chích bay lượn qua lại, cuối cùng trở về núi Thiết Vi, lẳng lặng nhìn toàn bộ thế giới đầy rẫy đường ống màu đen.
Bọn họ nhìn Cố Thanh Sơn rồi lại nhìn côn trùng thân xác khổng lồ rực rỡ.
“Đây là cái gì...” Có người hỏi với vẻ tràn đầy chấn động.
“Suỵt... Đừng lên tiếng, đây không phải chuyện mà chúng ta có thể nhúng tay vào.” Một thần chích khác đứng bên cạnh hắn ta lập tức thấp giọng nói.
Toàn bộ thế giới chìm vào tĩnh lặng.
“Tại sao lại có Hoàng Tuyền! Không, ta có thể lập tức sống lại!” Tiếng côn trùng tràn đầy tức giận vang lên.
Cố Thanh Sơn thở dài nói: “Nói một cách công bằng thì Điều Khiển Thần Thánh chính là như vậy, nhưng thuật mắt thần của ta lại không tán thành, cho nên chúng nó nảy sinh xung đột.”
“Ta đoán...”
“Lục đọa càng có khuynh hướng đưa ngươi tới Hoàng Tuyền chứ không phải để ngươi sống lại.”
“Ầm...”
Mức nước trong Vong Xuyên đột nhiên dâng lên cuồn cuộn, giống như thác nước phun trào càn quét tới chỗ côn trùng khổng lồ nằm giữa không trung.
Sau một cái chớp mắt.
Toàn bộ hiện tượng biến mất.
Thế giới Hoàng Tuyền, thế giới đầy rẫy ống dẫn hắc ám đều biến mất.
Cố Thanh Sơn phát hiện mình đang đứng trên quảng trường thành Tinh Không, bốn phía không người, chỉ có một mình hắn, toàn thân đều là vết thương.
Trở về rồi!
Hắn đặt mông ngã ngồi trên mặt đất.
Mặt đất kim loại truyền tới cảm giác lạnh buốt, khiến hắn lần nữa có được cảm giác tồn tại chân thực.
Con côn trùng hư không chỉ cần dựa vào suy nghĩ là có thể cắn nuốt linh hồn, chiếm cứ thể xác kia, cuối cùng cũng bị mình đưa đến Hoàng Tuyền rồi.
Cố Thanh Sơn kiệt sức ngồi trên mặt đất.
Giây phút sinh tử, nguy hiểm trập trùng.
May mắn cuối cùng mưu tính của mình cũng thành công.
Đây quả thực là vượt qua sự trói buộc về thực lực, hoàn thành hành động vĩ đại chúng sinh chưa bao giờ đạt được, có lẽ ngay cả Lục Đạo Luân Hồi cũng sẽ không có bất cứ ý kiến gì về mình.
Còn có...
Hắn nhìn ra trước mặt, chỉ thấy dòng chữ màu đỏ tươi hiển thị giữa không trung:
[Ngài đã phát động Địa Đức, thừa nhận một số đợt công kích đến từ Người Đoạt Niệm Vĩnh Hằng.]
[Địa Đức đã thu được hạt giống sức mạnh của Người Đoạt Niệm Vĩnh Hằng.]
Bỗng nhiên, toàn bộ dòng chữ biến mất.
Mặt đất chấn động liên tục.
Toàn bộ thế giới, khắp hư không, thậm chí là tận cùng của hư vô, hết thảy đều đang chấn động kịch liệt.
“Đây là chuyện gì vậy, sao ta lại có cảm giác ý chí Lục Đạo đang phẫn nộ?” Cố Thanh Sơn không nhịn được hỏi.
Sau một cái chớp mắt, dòng chữ nhỏ mới xuất hiện trước mắt Cố Thanh Sơn:
[Cảnh cáo!]
[Người Đoạt Niệm Vĩnh Hằng là tồn tại mạnh nhất trong hư không.]
[Nó sử dụng tám mươi tỷ linh hồn chúng sinh ngoại đạo để toàn lực công kích, cuối cùng tránh khỏi sự trói buộc của Hoàng Tuyền!]
[Nó trốn thoát rồi!]
Bạn cần đăng nhập để bình luận