Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 2403. Ăn táo ngoài đồng (2)


Đánh dấu

Ác Quỷ Đạo Chủ cũng lộ ra ý cười, nói với Đại tế ti: "Ta bỏ qua những kỳ trân dị bảo góp nhặt mấy triệu năm kia, để triệu hồi kiếm này —— ta biết các ngươi vẫn cảm thấy đau lòng, lần này còn gì muốn nói nữa không?"
Đại tế ti cúi đầu nói: "Đạo chủ, vẫn là ngài nói đúng, kiếm này có thần thông không thể tưởng tượng nổi, chờ chúng ta đi tụ hợp với Thiên Đế, thì có thể trực tiếp thay đổi toàn bộ cục diện."
"Ha ha ha, ta cũng nghĩ như vậy!" Ác Quỷ Đạo Chủ nở nụ cười.
Bỗng nhiên, toàn bộ thế giới tướng vị dừng lại.
Nó không lướt nhanh về phía trước nữa, mà là lơ lửng trong một vùng hư không, không nhúc nhích.
Ác Quỷ Đạo Chủ ngạc nhiên nói: "Thần kiếm, tại sao ngươi dừng lại?"
Thần Kiếm Định Giới nói: "Có một thứ gì đó chặn ta lại, cẩn thận, nó đã tới —— "
Oanh!
Thế giới chấn động dữ dội không ngừng.
Bầu trời bị phá vỡ ra một lỗ thủng, từng sợi đường ống màu đen đã chiếm chật ních hư không, bắt đầu thử thăm dò duỗi vào bên trong thế giới.
"Đây là cái gì!" Ác Quỷ Đạo Chủ thất thanh nói.
Lời còn chưa dứt, đã thấy những đường ống màu đen kia ầm ầm rơi xuống.
Mỗi một con ác quỷ cứ như bị sợ choáng váng, đồng loạt đứng đó bất động tại chỗ, mặc cho những đường ống màu đen kia đâm vào đầu mình, hút hết huyết nhục bên trong thể xác.
"Diệt những đường ống này đi!" Ác Quỷ Đạo Chủ quát.
Tay hắn biến đổi quyết, Trường kiếm lập tức bay ra ngoài, không ngừng chặt chém những đường ống màu đen chi chít kia.
Từng mảng đường ống đứt gãy, vẫy ra huyết nhục đầy trời.
Gruuu ——
Trên bầu trời vang lên một tiếng kêu côn trùng sắc nhọn.
Chỉ thấy lỗ thủng trên bầu trời dần dần mở rộng.
Khí tức vô cùng hung lệ lan tỏa ra, mơ hồ có thể thấy được có thứ gì đó đang di chuyển.
Tất cả đường ống màu đen rụt lại.
Một sắc thái rực rỡ bao trùm lỗ thủng trên bầu trời, bắt đầu lần theo lỗ thủng mà chui vào bên trong thế giới.
Mặc dù không biết thân thể này rốt cục là thứ gì, nhưng hiển nhiên nó là một loại côn trùng.
—— Một loại côn trùng chưa từng thấy qua.
"Đại tế ti, đây là tận thế sao? Hay là thứ gì khác vậy?" Ác Quỷ Đạo Chủ hốt hoảng hỏi.
Đại tế ti đã đầu đầy mồ hôi, bối rối nói: ". . . Không biết, ta chưa từng nghe nói trong Lục Đạo Luân Hồi có tồn tại thứ khủng bố như vậy."
"Các ngươi dồn hết sức giúp ta!" Ác Quỷ Đạo Chủ quát lên.
"Vâng!"
Tất cả tế ti nhanh chóng ấn quyết, miệng lẩm bẩm, dốn hết sức mạnh của mình truyền lại cho Ác Quỷ Đạo Chủ.
"Thần kiếm giết địch!" Ác Quỷ Đạo Chủ quát to một tiếng.
Thần kiếm Định Giới bay ra ngoài từ trong tay hắn, đón lấy thân con trùng sặc sỡ kia mà ra sức chém một cái ——
Đang!
Tiếng vang động núi sông truyền khắp thiên địa.
Thân thể của con trùng kia nhẹ nhàng lắc một cái, trên người đột nhiên bắn ra hàng tỉ gai nhọn nho nhỏ, chỉ một đòn thôi đã đánh rơi phi kiếm.
Phi kiếm gào thét trở lại trong tay Ác Quỷ Đạo Chủ.
Ác Quỷ Đạo Chủ đỗ mồ hôi như mưa, thất thần nói: "Hỏng bét, thần kiếm cũng không có cách đối phó được nó —— Nó quá mạnh mẽ, mạnh đến mức vượt ra tưởng tượng của chúng ta."
Cố Thanh Sơn vẫn luôn lẳng lặng quan sát, lúc này nhịn không được nhíu mày.
Nhưng đây chỉ là một đoạn quang ảnh của quá khứ đang được phát lại, Ác Quỷ Đạo Chủ tự nhiên nhìn không thấy hắn.
Dẫu ——
Một tiếng côn trùng sắc nhọn vang lên.
Chỉ thấy đám ác quỷ kia dần dần quỳ hết trên mặt đất, từng hư ảnh bay lên từ trên người bọn họ, bay về hướng con trùng đã luồn một nửa thân thể vào thế giới này.
Nó đang ăn linh hồn!
Trong ngàn ngàn vạn vạn ác quỷ, kẻ có thể ngăn cản một tiếng kêu vang của thứ côn trùng này, số lượng không cao hơn hai bàn tay.
Ngay lập tức chỉ thấy đầy trời đều là linh hồn phất phới, lại bị con công trùng sặc sỡ hút hết vào trong bụng, biến mất không thấy gì nữa.
"Cái này. . . Đây rốt cuộc là. . . quái vật gì thế này."
Ác Quỷ Đạo Chủ lẩm bẩm.
Ba tên tế ti che chở hắn, đã sắp sửa kiệt sức.
"Trốn đi, đạo chủ, mau trốn đi!" Đại tế ti hô to.
Ác Quỷ Đạo Chủ lấy lại tinh thần.
Đúng.
Loại thời điểm này ——
Hắn đang muốn hành động, đã thấy hư không khẽ động, một trang sách tỏa ra ánh sáng lung linh đột nhiên xuất hiện.
Trang sách này tương tự như trang sách lơ lững trên Thiên Đình và Tinh Không thành.
Nó tuân theo ý chí của Lục Đạo.
"Đại nhân mau nhìn, là trang sách Lục Đạo—— lần này ý chí cua Lục Đạo Luân Hồi không hề từ bỏ chúng ta!" Đại tế ti kích động mà hét lớn.
Ác Quỷ Đạo Chủ vươn tay, run rẩy nhận lấy trang sách, bắt đầu nhìn lên mặt giấy.
"Chúng ta. . . Có biện pháp sống sót. . ."
Hắn lầm bầm, ánh mắt rơi vào thần kiếm đang nằm bên cạnh.
Đại tế ti vội vàng hỏi: "Đạo chủ, phải làm thế nào?"
Ác Quỷ Đạo Chủ không nói lời nào, chỉ cắn chặt răng, đột nhiên đặt trang sách Lục Đạo lên chuôi của thần kiếm.
Trường kiếm lập tức phát ra một tiếng gào thét, ánh hào quang trên thân kiếm ảm đạm xuống.
"Đạo chủ?" Đại tế ti giật mình nói.
"Không còn cách nào, chuôi kiếm này quá mạnh, dao động mà nó tỏa ra đã dẫn con quái vật kia đến đây —— Lục Đạo Luân Hồi bảo ta dùng phương pháp này phân tách thần kiếm, quái vật kia tất nhiên không cách nào tìm tới chúng ta nữa." Ác Quỷ Đạo Chủ bất chấp mà nói.
"Thế nhưng—— "
"Không có thế nhưng gì cả, chúng ta phải sống sót trước, lại nói về chuyện khác!"
Ác Quỷ Đạo Chủ bắt lấy chuôi kiếm hung hăng mà bẻ mạnh, Trường kiếm lập tức bị tách rời khỏi chuôi kiếm.
Chỉ một thoáng, hư không vỡ ra một cái khe.
Ác Quỷ Đạo Chủ, Thần kiếm Định Giới cùng rơi vào đó, thoát ly thế giới tướng vị kia.
Bọn chúng không ngừng rơi xuống vào sâu trong bóng tối vô tận, cứ rơi mãi rơi mãi xuống, cũng không biết trải qua bao lâu, rốt cuộc rơi vào một mảnh hoang vu chất đầy tro bụi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận