Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 2415. Gặp Song Xà (1)


Đánh dấu

Kho tàng chữ Đinh cấp thấp nhất, lại còn là quà tặng miễn phí, có lẽ cũng không lấy ra được thứ gì tốt.
Cố Thanh Sơn đi một chút lại dừng một chút, thật vất vả mới thấy được một bộ chiến giáp miễn cưỡng có thể lọt vào mắt.
Hắn tiện tay lôi chiến giáp lên, xách trên tay nhìn một chút.
Mình có kiếm, còn có thuật triệu hoán Tử Thần, chi bằng kiếm một vật phòng ngự?
Bỗng nhiên âm thanh của Thần kiếm Định Giới vang lên trong lòng hắn:
“Cẩn thận, nơi này có người giám sát.”
Cố Thanh Sơn không hề biến sắc, nhìn chằm chằm chiến giáp, dáng vẻ hứng thú.
“Ồ? Làm sao ngươi biết?” Hắn nói thầm trong lòng.
“Ngươi quên rồi à? Ta có thể nhìn thấy hết thảy những thứ ẩn giấu trong hư không, nơi này có mấy cái pháp trận ẩn nấp, bên trong có người giám sát tình hình.” Thần kiếm Định Giới nói.
Cố Thanh Sơn bừng tỉnh.
Kiếm này có một bản lĩnh cao cường, có thể xuyên thấu qua hết thảy, nhìn thấy toàn bộ những chuyện từng xảy ra trong hư không, tên gọi là Soi Chiếu.
Cho nên mấy kẻ đang ẩn nấp kia mới bị thần kiếm phát hiện.
Kho tàng đẳng cấp chữ Đinh này còn làm nghiêm ngặt như vậy.
Xem ra các thần chích Hoàng Tuyền cũng không muốn chỉnh lý bảo vật ngoại đạo có số lượng quá lớn, cho nên thẳng tay sắp xếp vài người trông chừng chỗ này, lỡ như có bảo bối gì tốt thì bọn họ có thể biết được tin tức ngay lập tức.
Hơn nữa, lỡ như có người không tuân thủ quy tắc, hoặc có người thân mang pháp môn đặc thù, giấu diếm được lệnh bài mà lấy thêm vài món thì cũng có thể phát hiện kịp thời.
Vừa nghĩ đến đây, Cố Thanh Sơn chẳng muốn chọn nữa.
Hắn vận chuyển pháp lực, vỗ vào bộ chiến giáp kia.
Chính là mày rồi.
“Keng!”
Chiến giáp phát ra một tiếng kim loại va chạm, chia thành hơn mười bộ phận, hợp lại trên người hắn.
Đây là một bộ chiến giáp tương đối thích hợp với thân phận hiện tại của hắn.
[Áo giáp trừ ma chuyên dụng của pháp sư chiến đấu.]
[Đặc tính: Lớp giữa kiên cố, sức chống cự ma pháp sơ cấp, nhạy bén.]
Cố Thanh Sơn hoạt động thân thể, nhưng cảm thấy rất bình thường, áo giáp không mang lại cảm giác trói buộc thân thể.
Cũng không biết đây vốn là áo giáp của người nào, nói chung, bây giờ đã là của Lục Đạo rồi.
Sau đó, lại thành của mình.
Cố Thanh Sơn trang bị hoàn tất, xoay người trở về đường hầm, đẩy cửa ra.
“Một bộ chiến giáp? Lựa chọn này được đấy.” Quan viên kia cười nói.
“Ta cũng thấy thế.” Cố Thanh Sơn nói.
“Được rồi, hiện tại ngài có thể tự do hoạt động một ngày, hoặc là lập tức lựa chọn tổ chức tương ứng, bắt đầu hoàn thành các nhiệm vụ, tích góp công đức.” Quan viên nói.
“Công đức là cái gì?” Cố Thanh Sơn nghi hoặc nói.
“Ngươi muốn bảo vật mạnh hơn không?”
“Muốn.”
“Muốn thu được quyền lực và sức mạnh trong thế giới Tử Vong sau khi dung hợp không?”|
“Muốn.”
“Muốn có được thần khí Hoàng Tuyền, trở thành thần chích Hoàng Tuyền không?”
“Đương nhiên.”
“Vậy tích góp công đức đi, đủ công đức rồi mới có thể được thế giới thừa nhận, được trao cho quyền lực và trang bị tương ứng.”
Quan viên dẫn hắn trở về đại điện, chỉ tay vào một chỗ trong đó.
Cố Thanh Sơn dõi mắt nhìn theo, chỉ thấy ở đó có một vài quỷ thần, dường như chuyên môn tiếp đón người mới.
Các chức nghiệp giả thức tỉnh từ sông Tử, trải qua hồ Hóa Sinh, sau đó chọn lựa bảo vật, đều đang nói chuyện với các quỷ thần ở khu vực đó.
Cố Thanh Sơn nhìn một chút, ánh mắt dần dần thay đổi.
Thánh Tuyển Giả Nhân Gian giới đều mất đi thần khí, thậm chí còn bị phong ấn thực lực.
Mà trong Hoàng Tuyền, các quỷ thần Hoàng Tuyền vẫn có thần khí.
Nói cách khác, bọn họ vẫn là thần chích.
Đúng rồi...
Cố Thanh Sơn đột nhiên nhớ tới một chi tiết.
Khi đó đánh một trận với Người Đoạt Niệm Vĩnh Hằng, hắn từng tạm thời tiến vào Hoàng Tuyền một thời gian ngắn, thấy những thần chích kia bay lượn trên trời, cuối cùng trốn hết trên núi Thiết Vi, im lặng bàng quan.
Lúc đó bọn họ đã là thần chích rồi!
Thảo nào lúc nãy tên quan viên này hỏi hắn có muốn trở thành thần chích hay không.
Thế nhưng, vì sao Lục Đạo Luân Hồi lại nghiêm khắc với Nhân Gian đạo đến vậy, lại mắt nhắm mắt mở cho Hoàng Tuyền đạo, sao lại phân biệt đối xử như vậy?
Lẽ nào chỉ để cho bọn họ xử lý chuyện sông Sinh Tử một cách thuận lợi?
Quan viên giới thiệu: “Hoàng Tuyền chúng ta có sáu bộ, theo thứ tự là Quỷ Môn Quan, cầu Sinh Tử, núi Thiết Vi, mười tám tầng địa ngục, Vong Xuyên, điện Luân Hồi.”
“Quỷ Môn Quan chịu trách nhiệm chiến đấu, cầu Sinh Tử phụ trách tình báo và các hoạt động bí mật, núi Thiết Vi phụ trách phòng ngự, Vong Xuyên phụ trách chiến tranh quy mô lớn, điện Luân Hồi quản lý tất cả mọi việc.”
Cố Thanh Sơn trầm ngâm nói: “Ngươi nói thiếu một cái rồi.”
Quan viên cười như không cười, nói: “Mười tám tầng địa ngục? Chậc chậc, nhiệm vụ của mười tám tầng địa ngục là giam giữ tra tấn những người hung ác nhất trong các giới, nhưng trạng thái hiện tại của Lục Đạo Luân Hồi không cần dùng đến nó, hơn nữa thần khí chính của địa ngục cũng xảy ra chút vấn đề, cho nên ngươi xem...”
Hắn chỉ tay ra giữa sân, chỉ thấy trước mặt các quỷ thần khác đều có rất nhiều chức nghiệp giả vừa mới thức tỉnh từ sông Tử đang ồn ào chen lấn.
Duy chỉ có một khoảng sân do mười tám tầng địa ngục phục trách là không có lấy một chức nghiệp giả, vắng tanh vắng ngắt.
Chỉ có một vị thần chích hoàng tuyền đang ngồi yên ở đó chán đến chết.
Đó là một thiếu nữ, tùy ý khoác một chiếc áo mặc ngày thường màu xanh, trong tay cầm một tấm thẻ, đang tự chơi bài một mình.
Tầm mắt Cố Thanh Sơn dừng lại.
Đây là Câu Hồn trong Hắc Bạch Song Xà, năm đó hắn từng có dịp gặp gỡ nàng ta một lần.
Không ngờ nàng ta lại đang canh giữ ở đây.
Quan viên nói liên miên không dứt: “Địa ngục không có thần chích nào quá cường đại, nhiệm vụ cũng chỉ lẻ tẻ vài cái, đương nhiên công đức cũng rất ít, cho nên không có ai muốn tới đó.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận