Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 2452. Bí mật của Trấn Ngục (1)


Đánh dấu

"Vậy thì không tán gẫu nữa, ngươi nghiêm túc một chút đi." Bươm bướm nói.
Ma Long mỉm cười một cái, thấp giọng nói: "Ta cũng không ngu xuẩn, cho dù đầu óc mê muội cũng sẽ không lui lại nửa bước."
Hắn nhanh chân về phía trước, rất nhanh đã đến được cuối đường.
Nơi này là một bức tường.
Ma Long lấy ra một lệnh phù, nhẹ nhàng dán lên trên tường.
Oanh long long long ——
Vách tường thối lui về hướng hai bên, để lộ mật thất bên trong.
Chỉ thấy một thanh quyền trượng lẳng lặng lơ lửng trên đài cao trong mật thất.
Toàn thân quyền trượng này đen kịt, đầu trượng điêu khắc một cái đầu độc giác, nó tỏa ra từng làn sương mù hắc ám xen lẫn ánh sáng đỏ thẳm.
Đây là một thanh quyền trượng vô cùng yêu dị.
—— Trấn Ngục Quỷ Vương Trượng!
"Nghe nói muốn cầm trượng này lên, ít nhất phải một trăm triệu công đức, người bình thường căn bản đừng mơ tới."
Ma Long lắc đầu, lại nói: "Ta thật sự không cách nào tưởng tượng vì sao nó muốn nhiều công đức như vậy."
"Ta biết nguyên nhân đại khái một chút." Con bươm bướm kia bay lên từ trên bả vai hắn, lắc mình biến hoá, hóa thành một người đàn ông trung niên.
"Là nguyên nhân gì?" Ma Long hỏi.
Cố Thanh Sơn lộ ra vẻ hồi ức, lên tiếng: "Lần thứ nhất ta biết có chuôi quyền trượng này, ta từng biết được một tình báo, lúc ấy không cảm thấy có dị dạng gì, nhưng bây giờ nghĩ lại, luôn cảm thấy quyền trượng này ẩn giấu một số bí mật."
"Thông tin gì vậy?" Ma Long hỏi.
"Ban đầu địa ngục chỉ có chín tầng, về sau mới biến thành mười tám tầng." Cố Thanh Sơn nói.
"Cái này sao có thể, địa ngục là bộ phận chôn dưới đất của núi Thiết Vi, làm sao nó lại từ chín biến thành mười tám tầng chứ?" Ma Long hoang mang nói.
"Hình như đã trải qua một trận chiến tranh, Thiên Giới và Hoàng Tuyền ra tay đánh nhau, cuối cùng Hoàng Tuyền Quỷ Vương đã ngã xuống, Trấn Ngục Quỷ Vương Trượng bởi vì quá mức cường đại, khiến cho thiên giới kiêng kị, cho nên ngay cả Khí Linh cũng bị xóa bỏ." Cố Thanh Sơn nói.
Ma Long lộ ra vẻ chấn động, lại hoài nghi nói: "Ngươi thăm dò được loại tin tức bí ẩn này từ chỗ nào? Có phải có người cố ý lừa ngươi hay không?"
Cố Thanh Sơn suy nghĩ, chân thành mà đáp: "Nói cho ta biết chuyện này, là một thanh Thần Khí của Hoàng Tuyền, gọi là Vong Xuyên Ly Hồn Câu, nó biết tất cả mọi chuyện ở Hoàng Tuyền, mà ta lại đã cứu Hoàng Tuyền, cho nên nó không đến mức gạt ta."
"Một thanh Thần Khí nói cho ngươi biết?"
"Đúng vậy."
"Khí Linh bình thường sẽ không nói dối, đặc biệt là thế giới coi trọng về công đức như Hoàng Tuyền, xem ra địa ngục thật sự đã từng chỉ có chín tầng."
"Nói cách khác. . ."
Cố Thanh Sơn nói khẽ: "Đó là chuyện đã xảy ra vào lần tranh hùng trước."
Hai người cùng nhìn về phía Trấn Ngục Quỷ Vương Trượng, đều không nói chuyện.
Trải qua những năm tháng quá xa xưa, giờ phút này pháp trượng sắp xuất thế một lần nữa, hai người phảng phất đã thấy được quá khứ quỷ quyệt giấu trong làn sương mù của Lục Đạo Luân Hồi, cùng gió táp mưa rào sắp đến.
"Ta chỉ nghe nói, mấy đời Quỷ Vương đều không có kết thúc yên lành." Ma Long lên tiếng.
"Có lẽ có thứ gì đó kiêng kị họ, nhưng ta đoán không phải các Tiên Nhân trên thiên giới." Cố Thanh Sơn nói.
"Vì sao chứ?"
"Tiên nhân cũng đã chết gần hết rồi, chỉ còn nhất mạch thiên tiên lưu truyền tới nay —— "
Cố Thanh Sơn bước lên đài cao, đưa tay nắm về hướng quyền trượng.
Ông!
Trấn Ngục Quỷ Vương Trượng đột nhiên phát ra một tiếng huýt dài, hình như bản năng đang xác nhận điều gì đó.
Phía sau Cố Thanh Sơn xuất hiện một vầng liệt dương màu đen.
—— đây là hình ảnh thể hiện công đức vô lượng của hắn thân là chính thần Hoàng Tuyền!
Một hàng chữ nhỏ màu đỏ tươi nhảy ra: [Công đức của ngươi đủ để cho ngươi nắm chặt trượng này.]
[Chú ý, trượng này không có Khí Linh, cho nên một khi ngươi nắm nó, chẳng khác nào đánh thức nó dậy.]
[Quỷ Vương trượng vừa xuất thế, nhất định lập tức tiến vào mười tám tầng địa ngục.]
[Quỷ Vương tranh hùng sắp mở lại!]
Cố Thanh Sơn quét mắt nhìn xong, xòe năm ngón tay ra, dùng sức cầm quyền trượng!
Trên quyền trượng lập tức tăng vọt ra làn sương đen vô tận.
Trong đôi mắt của cái đầu có chiếc sừng nhọn kia bắn ra ánh sáng đỏ nồng đậm thâm trầm như máu.
Cố Thanh Sơn cao giọng quát:
"Đi thôi —— đi đến địa ngục, ta sẽ chờ ngươi ở đó!"
Chỉ một thoáng, Trấn Ngục Quỷ Vương Trượng biến mất khỏi trong tay hắn, tất cả dị tượng cũng theo đó mà tan thành mây khói.
Mật thất khôi phục yên tĩnh.
"Nó đi địa ngục rồi sao?" Ma Long hỏi.
"Đúng, ta cũng phải lập tức chạy tới, tranh đoạt vị trí của Quỷ Vương Hoàng Tuyền." Cố Thanh Sơn nói.
"Đi!"
Hai người đang muốn khởi hành, đã thấy trên con đường nhỏ ngoài mật thất, bay xuống mấy tên Thần Chích.
"Lãnh Thiên Trần, ngươi thật to gan lớn mật!"
"Dám một mình dẫn người tới lấy Trấn Ngục Quỷ Vương Trượng, còn không mau mau thúc thủ chịu trói?"
Thần Chích nhóm quát.
Ma Long lui đến sau lưng Cố Thanh Sơn, nói thật nhanh: "Tranh thủ cho ta mấy giây đi."
Cố Thanh Sơn lập tức tiến lên một bước, quát vào mấy tên Thần Chích kia: "Thế nào? Thiên Trần huynh là phụng lệnh của mẹ vợ hắn, đến đây lấy Thần Khí, các ngươi xen vào làm cái gì?"
Thần Chích cầm đầu kia cười lạnh nói: "Đánh rắm! Điện chủ đã sớm phân phó, ai dám tiến vào nơi này, đều chỉ có con đường chết."
Cố Thanh Sơn trợn mắt mà nói: "Ngươi mới đánh rắm —— ta hỏi ngươi, là ngươi và điện chủ thân, hay là Thiên Trần huynh và điện chủ thân? Điện chủ càng quan tâm ngươi? Hay là càng quan tâm con rể của mình? Bây giờ Hoàng Tuyền đại loạn, điện chủ càng quan tâm con gái con rể cháu trai của mình, hay là càng quan tâm mệnh lệnh cho má đả giao cho ngươi hả?"
Đám người không khỏi hai mặt nhìn nhau.
Lời này. . . Có đạo lý a. . .
Mình thật sự dám giết con rể của điện chủ à?
Bạn cần đăng nhập để bình luận