Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 2489. Hủy diệt, hay là. . . (1)


Đánh dấu

"Ta đi đây!" Hai cái đầu của người khổng lồ cùng nhau quát lên.
"Chơi thì chơi, chú ý an toàn." Cố Thanh Sơn dặn dò.
Người khổng lồ hai đầu nháy mắt một cái với hắn, trực tiếp biến mất không thấy đâu nữa.
Cố Thanh Sơn cứ suy nghĩ đi suy nghĩ lại một hồi, cảm thấy không có vấn đề gì, sau đó đi quan sát tình huống của Vũ.
Chỉ thấy Vũ vứt chủy thủ làm bằng đá xuống mặt đất, trên mặt lộ ra vẻ cô đơn.
Nàng thế nào vậy?
Cố Thanh Sơn đang cảm thấy hiếu kỳ, bỗng nhiên, lại một hàng chữ nhỏ màu đỏ tươi nhảy ra ngoài:
[Chú ý!]
[Quy tắc của Lục Đạo Tranh Hùng lại tăng thêm một điều nữa.]
[Tất cả văn minh nhất định phải đối mặt với một lần tận thế tẩy rửa, nhằm tăng tốc quá trình sàng lọc kẻ ưu tú của Thánh Tuyển giả.]
Cố Thanh Sơn chấn động trong lòng.
—— Quả nhiên đến rồi!
Lần này, Thiên Đế vẫn dùng thủ đoạn liên hoàn.
Đầu tiên điều Thánh Tuyển giả đi hết để rút thăm, sau đó lập tức để cho tận thế tẩy rửa tất cả các nền văn minh.
Lần thay đổi quy tắc Lục Đạo đầu tiên là đến từ Cố Thanh Sơn.
Nói cách khác, văn minh mà Cố Thanh Sơn dẫn đầu vẫn còn nằm trong giai đoạn phát triển.
Nếu như Cố Thanh Sơn bị điều đi rút thăm, văn minh của hắn lại vừa mới thành lập, sức mạnh cũng không cường đại, rất khó chịu nổi trước sự càn quét của tận thế.
Coi như chịu nổi, một khi rút thăm kết thúc, lập tức sẽ đối mặt chiến tranh của văn minh khác.
—— Thật sự là giỏi tính toán!
Cố Thanh Sơn ngẩng đầu nhìn lên trên bầu trời.
Chỉ thấy toàn bộ bầu trời biến thành một mảnh màu tím đen quái dị.
[Chú ý.]
[Tận thế sắp giáng lâm đến thế giới văn minh của ngươi.]
[Khi văn minh bị tận thế hủy diệt, Thánh Tuyển giả cũng sẽ nghênh đón kết cục của quy tắc mới.]
[Đó chính là —— gạt bỏ!]
Màu sắc của nền trời dần dần biến ảo thành màu tím.
Làn sương mù màu tím nồng đậm không tan biến đang tràn ngập toàn bộ bầu trời, giống như là một biển sương mù vậy.
Cảnh tượng quái dị này tự nhiên khiến cho Vũ chú ý.
Nàng chau mày, đột nhiên nhớ tới cái gì, phát ra một tiếng kêu to.
Chỉ thấy nàng nhảy xuống vách núi, nhanh chóng chạy vội về nơi người vượn đóng quân.
Trên đỉnh núi khôi phục yên tĩnh.
Cố Thanh Sơn đi ra từ phía sau một gốc cây, chắp tay nhìn về phía bầu trời.
—— Đây rốt cuộc là tận thế gì?
Chỉ thấy một đoàn màu tím sương mù thoát ly bầu trời, vô thanh vô tức rơi hướng mặt đất.
Ngay sau đó, sương mù màu tím đầy trời như giọt mưa, rơi xuống khắp chung quanh.
Cũng không lâu lắm, trên mặt đất xuất hiện rất nhiều sương mù tím đang giăng lối.
Thị Tộc Người Vượn khủng hoảng, bắt đầu thoát khỏi những nơi có thứ sương mù tím kia.
Những mãnh thú và phi cầm cường đại cũng duy trì cảnh giác, tận lực lách qua chỗ có sương mù tím đang lượn lờ.
Nhưng mà.
Luôn có một vài sinh linh không thành công đào thoát được.
Trong một khe núi, một con rắn nhỏ mới vừa chui ra từ dưới lồng đất.
Nó còn không kịp phản ứng, toàn bộ khe núi đã bị sương mù tím từ trên trời giáng xuống bao phủ.
Con rắn nhỏ thè lưỡi ra, cảnh giác ngừng lại tại chỗ đó một hồi.
—— Cũng không có dị thường gì phát sinh.
Hết thảy không có gì khác với bình thường cả.
Con rắn nhỏ thoáng trầm tĩnh lại.
Đột nhiên, sương mù tím bốn phía như có được sinh mệnh, chúng dồn hết vọt về phía nó.
Toàn bộ sương mù màu tím trong khe núi đều tụ lại.
Con rắn còn chưa kịp phản ứng, những sương mù kia đã triệt để chui vào thân thể nó.
Nó thống khổ quằn quại thân thể trên mặt đất, dùng cái đuôi điên cuồng đập bùn đất, liên tục phát ra tiếng “Khè khè”.
Hình thể của nó đột nhiên bắt đầu bành trướng, dài ra, nhanh ch1ng hóa thành một con rắn khổng lồ to chừng cái cối xây, dài khoảng bảy, tám mét.
Một cái sừng bằng xương chui ra từ trên đầu của nó.
Dưới bụng rắn, bốn cái móng vuốt phá cơ thể mà vươn ra.
—— nó biến dị!
Khí tức hủy diệt phát tán ra từ trên người của nó.
Mặt đất chung quanh dần dần trở nên khô héo, rạn nứt.
"Ta. . . Muốn ăn sạch. . . Cái thế giới này. . ."
Con rắn khổng lồ dùng ngôn ngữ tận thế tối nghĩa mà cất tiếng.
Chỉ nháy mắt tiếp theo.
Một ánh sắc lạnh đã cắt phăng cái đầu của nó.
Cố Thanh Sơn nhẹ nhàng đáp xuống mặt đất, sử dụng kiếm nhẹ nhàng đẩy da rắn ra, nhìn kỹ bên trong một chút.
Chốc lát.
Hắn tiếc nuối thở dài.
Không chỉ da rắn, ngay cả thịt rắn cũng đã triệt để chuyển hóa thành một loại vật chất khác, đã không còn cách nào ăn nữa rồi.
—— Đây là tận thế hóa.
Từng hàng chữ nhỏ màu đỏ tươi lập tức hiện lên trong hư không:
[Đã xác minh danh sách tận thế trước mắt.]
[Danh sách tận thế đang phủ xuống là: Sương mù hủy diệt.]
[Bất cứ chúng sinh nào nhiễm phải thứ sương mù này, sẽ bị chuyển hóa thành sinh vật tận thế cường đại, lấy mục tiêu tồn tại là triệt để hủy diệt tất cả mọi thứ.]
[Cảnh cáo!]
[Tận thế này thuộc về danh sách tận thế cao đẳng.]
[Trong toàn bộ danh sách tận thế, nó là kẻ hủy diệt nổi bật, là người sáng lập quân đoàn tận thế.]
[Nhớ lấy, không thể chủ quan.]
Cố Thanh Sơn thu tay lại, trên mặt hiện ra vẻ nặng nề.
Danh sách tận thế cao cấp như vậy tới một thời đại nguyên thủy, nhất định nó sẽ hủy diệt hết thảy.
Căn cứ nguyên tắc công bằng mà nói ——
Thời đại nguyên thủy thôi mà đã phải đối mặt với tận thế như thế này, như vậy, văn minh khác nhất định sẽ phải chống chọi với tận thế càng thêm hung hiểm.
Thiên Đế muốn làm gì thế?
—— Khiến cho tất cả Thánh Tuyển giả đều bị đào thải hay sao?
Đúng rồi.
Hắn ta coi Lục Đạo Luân Hồi là vật trong lòng bàn tay, tất nhiên sẽ giết sạch các Thánh Tuyển giả khác.
Thì ra hắn ta không chỉ là nhắm vào mình, còn muốn mượn cơ hội lần này, một chiêu thôi đã xóa bỏ tất cả người tham dự!
Thân hình Cố Thanh Sơn chấn động, hắn bay lên không trung.
Chỉ thấy trên mặt đất đã dần dần xuất hiện các loại quái vật hung ác to lớn.
Một con chim ưng khổng lồ toàn thân phủ kín các mảnh vảy hắc ám, che kín toàn bộ đường chân trời, đang hối hả bay tới hướng của Cố Thanh Sơn.
Trên người nó hiện đầy sương tuyết màu trắng xóa, những nơi nó đi qua đều hóa thành thế giới đóng băng tĩnh mịch.
Bạn cần đăng nhập để bình luận