Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 2505. Danh sách chân thực (2)


Đánh dấu

"Có cái gì muốn dặn dò ta trước hay không?" Cố Thanh Sơn nhịn không được mà hỏi.
Lúc này Long Tổ mới bừng tỉnh, ông ta lên tiếng: "Chuyện mà ta muốn nói... Kỳ thật cần ngươi tự cẩn thận quan sát, sau đó phát hiện có chỗ không đúng, tự mình lĩnh ngộ bí mật ẩn chứa trong đó, mà ta trừ làm những điều như bình thường ra thì không thể cho ngươi bất kỳ nhắc nhở nào cả."
"Đây là quy tắc cực kỳ quan trọng."
Cố Thanh Sơn run lên mấy giây, sau đó dần dần hiểu ra.
—— Bí mật nằm trong quán rượu.
Long Tổ cũng không thể nói cái gì cả.
Mình phải tìm ra bí mật kia.
"Đã hiểu chưa?" Long Tổ hỏi.
"Đã hiểu." Cố Thanh Sơn nói.
"Rất tốt, ta biết ngay ngươi có thể làm được, hiện tại để chúng ta đi đến quán rượu tên là 'Trong núi' kia một lần đi."
Long Tổ vừa nói, vừa nhẹ nhàng chuyển động chốt cửa.
Xoạt xoạt!
Cửa mở ra một khe thật nhỏ, loáng thoáng có âm thanh bay ra.
—— Tiếng âm nhạc nhu hòa, tiếng chén rượu va nhau, tiếng thì thầm to nhỏ, trong mơ hồ còn có tiếng cười của con gái.
Cùng lúc đó, tất cả Người Chờ Đợi cùng lộ ra vẻ mặt nghiêm túc trước nay chưa từng có.
Bọn họ xoay người, đưa lưng về phía Long Tổ và Cố Thanh Sơn, nghiêm túc nhìn chăm chú vào bốn phía.
Cứ việc bốn phía là một thế giới triệt để trống rỗng, nhưng bọn họ lại bày ra trận địa sẵn sàng đón quân địch.
Từng đoạn chú ngữ được niệm ra từ miệng của bọn họ.
Cố Thanh Sơn chú ý tới bọn họ niệm chú ngữ càng nhanh hơn.
Người đầu đá có mái tóc mào gà kia gật gật đầu với Cố Thanh Sơn, cất tiếng nói: "Yên tâm, bọn ta canh giữ ở chỗ này, sẽ không để cho bất cứ linh nào đi vào."
Cố Thanh Sơn lại nhìn về phía Phức Tự.
Chỉ thấy Phức Tự lấy ra một cái đồng hồ cát đặt ở trong tay, nhìn chăm chú một lát.
"—— Là một điềm tốt, tuyến thời gian không bị nhiễu loạn." Nàng lên tiếng.
Thần Cơ nghe vậy thì dựng thẳng cự chùy trong tay lên mặt đất, buông hai tay ra, mặc cho nó đứng ở đó bất động.
"Luật nhân quả bình thường, ngoại trừ chúng ta ra, không có bất kỳ kẻ nào khác tham dự vào." Thần Cơ nhìn một lát, sau lên tiếng.
Người khổng lồ tám tay ngồi xuống tại chỗ, thân hình dần dần hóa thành một tượng thần.
Trước mặt hắn ta xuất hiện một nén hương.
Hương đã nhóm lửa.
Người đàn ông ốm yếu ngồi xổm xuống, nhìn vào nén hương kia, nói: "Từ giờ trở đi, tất cả mọi thứ của thập phương thế giới đều không để ý đến nơi hẻo lánh này —— chờ bọn họ trở ra, chuyện không gian giao cho ta tới canh chừng."
Long Tổ đánh nhịp, nói: "Những người khác phụ trách chiến đấu và phối hợp tác chiến, ta mang Cố Thanh Sơn đi vào."
Cả đám người cùng yên lặng gật đầu.
Cố Thanh Sơn càng khẩn trương hơn.
Người như hắn, trải qua vô số trận chiến đều luôn trấn định tự nhiên, nhưng giờ khắc này, Linh giác vẫn luôn nhắc nhở hắn một sự kiện ——
Có một chuyện hoàn toàn huyền bí đang sắp sửa xuất hiện.
Long Tổ thấy mọi chuyện đã được chuẩn bị thỏa đáng, lúc này mới ngoắc ngoắc Cố Thanh Sơn, nghiêm túc bàn giao lần nữa:
"Đợi lát nữa sau khi đi vào, ngươi không thể nói một chữ nào cả, một khi ngươi mở miệng, vậy có nghĩa là bí mật của chúng ta không cách nào giữ lại được nữa, ta sẽ lập tức hủy diệt đường hầm cánh cửa thế giới này, nhớ kỹ chưa?"
Cố Thanh Sơn gật gật đầu.
"Nhớ kỹ, nhất định phải cẩn thận quan sát, ta biết người như ngươi, nhất định có thể phát hiện điểm gì đó không đúng." Long Tổ vỗ bờ vai của hắn, nhưng trong ánh mắt lại toát ra một chút lo lắng.
"Ta sẽ cố hết sức." Cố Thanh Sơn nói.
"Tốt, việc đã đến nước này —— "
Long Tổ thở sâu, nhẹ nhàng kéo cửa ra, thấp giọng nói: "Theo sát ta."
Cố Thanh Sơn đi theo sau lưng ông ta.
Hai người cùng đi vào bên trong cánh cửa.
"Hoan nghênh quang lâm, đi hai người đúng không?"
"Hai người, cho chúng ta một vị trí yên tĩnh." Long Tổ nói.
"Được thôi, mời đi theo tôi."
Xoạt xoạt ——
Cánh cửa đóng lại phía sau hai người bọn họ.
Trong thế giới trống rỗng bên ngoài, đám Người Chờ Đợi tiếp tục niệm chú ngữ.
Đồng hồ cát chậm rãi rơi xuống.
Cự chùy đứng thẳng bất động.
Nén hương kia lặng lẽ nhen nhóm, trong tay người đàn ông ốm yếu là một cái bật lửa, hắn ta yên lặng canh giữ ở một bên.
—— Đám Người Chờ Đợi.
Bọn hắn thận trọng quan sát toàn bộ thế giới hư không, bảo vệ lấy cánh cửa kia.
...
Cố Thanh Sơn đi theo Long Tổ đi thẳng một mạch vào bên trong quán rượu, cuối cùng được người bồi bàn dẫn tới một cái ghế dài.
Hai người ngồi xuống.
"Xin hỏi hai vị uống gì không?" Người bồi bàn hỏi Cố Thanh Sơn.
Cố Thanh Sơn nhớ kỹ lời Long Tổ căn dặn, không mở miệng nói cái gì, chỉ nhìn về phía Long Tổ.
"Rượu mạnh nhất của chỗ các ngươi, không thêm đá, hai ly."
Long Tổ nói.
Ông ta đặt hai khối tiền xu hình tròn kỳ quái lên trên bàn.
Người bồi bàn nhìn một cái, cười nói: "Vừa vặn thanh toán đủ tiền, xin chờ một chút."
Người bồi bàn lễ phép gật gật đầu với hai người họ, sau đó thì đi xuống.
Long Tổ móc ra một điếu xì gà từ trong ngực, nhóm lửa, hít một hơi thật sâu.
"Hoàn cảnh nơi này rất không tệ."
Hai tay của ông ta đặt lên mặt bàn, run run chân như co giật, ra hiệu cho Cố Thanh Sơn một ánh mắt.
—— Bắt đầu đi, tìm ra điểm đặc thù đó đi.
Cố Thanh Sơn tự nhiên đã hiểu được ý của hắn, ngẩng đầu nhìn bốn phía chung quanh.
Toàn bộ quán rượu trông thật mờ tối, ngoại trừ hướng quầy bar ra, những nơi khác đều đắm chìm trong một làn sương đen đặc, mơ mơ hồ hồ không thấy rõ lắm.
Có lẽ đây cũng là một loại biện pháp bảo mật, giúp cho những khách hàng cũ có thể yên tâm to gan giao lưu, không cần lo lắng nội dung cuộc đối thoại của mình bị tiết lộ ra ngoài.
Trên quầy bar có rất nhiều ngọn nến, chiếu sáng những chai rượu được sắp đặt chỉnh chỉnh tề tề, cùng với từng ly rượu đang sáng lên lấp lánh.
"Rượu của hai vị đây."
Người bồi bàn lấy hai ly rượu từ trên khay xuống, đặt trước mặt Cố Thanh Sơn cùng Long Tổ.
"Vị khách này là lần đầu tiên đến, cho nên chúng ta đặc biệt đưa tặng một đồng xu này, hoan nghênh ngài lúc nào có thời gian rảnh thì đến đây lần nữa."
Người bồi bàn đặt một đồng tiền hình tam giác đến trước mặt Cố Thanh Sơn.
Cố Thanh Sơn cười cười, gật đầu thăm hỏi người bồi bàn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận