Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 2523. Nỗi Sợ Của Người Khổng Lồ (2)


Đánh dấu

Trong lòng Cố Thanh Sơn bỗng cảm thấy rét lạnh.
Linh hồn là thức ăn.
Chỉ vừa nghĩ tới chuyện này một chút, lại liên tưởng một chút về tồn tại như cột Thanh Đồng, trong lòng hắn bỗng cảm thấy lạnh toát.
Cố Thanh Sơn trầm giọng nói: “Nói tiếp đi.”
Người Khổng Lồ Nguyên Thủy thở hổn hển vài hơi, nói: “Sau đó... Lục Đạo Luân Hồi xuất hiện.”
“Bắt đầu từ khi nó xuất hiện, những tồn tại trong cột Thanh Đồng bắt đầu thấp thỏm bất an.”
“Bởi vì những tồn tại này cũng không rõ rốt cuộc Lục Đạo Luân Hồi là thứ gì. Bọn họ chỉ biết một việc...”
“Lục Đạo Luân Hồi tiến hóa rất nhanh, tiến hóa không ngừng nghỉ.”
“Nói chung, bọn họ vẫn luôn quan sát Lục Đạo Luân Hồi.”
“Bọn họ chiếm được rất nhiều bảo vật từ Lục Đạo Luân Hồi, cũng thu được sức mạnh cường đại hơn, thậm chí còn biết được một vài bí mật vô cùng bí ẩn.”
“Bí mật mà ngoại trừ những Chúa tể Thanh Đồng này, không một ai biết được.”
Cố Thanh Sơn hỏi: “Ngươi có cái nhìn như thế nào về chuyện này? Dù sao ngươi còn sống đến tận bây giờ, đã chứng kiến rất nhiều chuyện.”
Trên mặt Người Khổng Lộ Nguyên Thủy lộ ra vẻ trào phúng, nói: “Ta đoán bọn họ cũng giống như ta năm đó, cảm nhận được một sự đáng sợ nào đó bên trong Lục Đạo Luân Hồi.”
“Vì sao nói như vậy?” Cố Thanh Sơn hỏi.
“Ngươi xem, rõ ràng bọn họ chiếm được vô số thứ tốt từ Lục Đạo Luân Hồi, lại nảy sinh bất đồng quan điểm về một số vấn đề cơ bản, thậm chí còn vì thế mà động tay động chân, không ngại tham gia Lục Đạo Tranh Hùng, muốn tranh giành chuyền chủ đạo trong chuyện này.”
“Bọn họ tranh giành cái gì?” Cố Thanh Sơn hỏi.
“... Rốt cuộc là để Lục Đạo Luân Hồi giữ được sự nguyên vẹn, tiếp tục tiến hóa một cách nhanh chóng. Hay là khiến Lục Đạo Luân Hồi liên tục vỡ nát, trì hoãn sự tiến hóa của nó.”
Nét mặt Người Khổng Lồ To Lớn bỗng có vẻ hả hê.
“Càng hiểu rõ Lục Đạo Luân Hồi lại càng khiến bọn họ cảm thấy sợ hãi, nhưng bọn họ lại không nhịn được ham muốn lấy được lợi ích từ Lục Đạo Luân Hồi.”
“Cho tới tận bây giờ?”
Cố Thanh Sơn nhìn nó chằm chắm, hỏi: “Bây giờ làm sao?”
“Ta cũng không biết bí mật của Lục Đạo Luân Hồi, ta chỉ biết được một chút thông tin từ chỗ người thuộc danh sách, cũng không biết là thật hay giả, nếu nói sai ngươi cũng đừng trách ta.” Người Khổng Lồ Nguyên Thủy nói.
“Không trách ngươi, nói đi.” Cố Thanh Sơn nói.
“Có người nói, Lục Đạo Luân Hồi tiến hóa tới một mức độ nhất định, chúng sinh sẽ không còn linh hồn nữa.” Người Khổng Lồ Nguyên Thủy nói.
“Không có linh hồn? Là khiến các ngươi khôi phục như ban đầu?” Cố Thanh Sơn hỏi.
Người Khổng Lồ Nguyên Thủy thấp giọng nói: “Ta đoán là không phải, chẳng chắn không phải... Hơn nữa còn có một ý kiến cho rằng nếu Lục Đạo Luân Hồi tiếp tục tiến hóa, sẽ sinh ra một pháp thuật.”
“Pháp thuật gì?”
Người Khổng Lồ Nguyên Thủy truyền âm nói: “Không rõ, chỉ biết là thuật pháp kia vượt ra khỏi mức độ hiểu biết, thậm chí ngươi có thể gọi là...”
“Thuật pháp thứ tư của hư không.”
Hai tay Cố Thanh Sơn chắp lại sau lưng.
Một luồng sương trắng xoay vòng trong tay hắn.
“Đây chỉ là đồn đại mà thôi.”
Hắn trầm ngâm nói.
Người Khổng Lồ Nguyên Thủy vội nói: “Đúng, chỉ là đồn đại... Ngay cả lời đồn ta cũng đã nói cho ngươi biết, ngươi nhất định không được giết ta.”
Cố Thanh Sơn nhìn nó một cái.
Cái tên người khổng lồ này đã sống được vô số năm tháng, biết được vô số bí mật.
Đáng tiếc, Người Khổng Lồ càng sống càng sợ chết, cuối cùng vì giữ mạng mà gia nhập danh sách Luân Chuyển.
Sương mù trong tay Cố Thanh Sơn đột nhiên dừng lại.
Không đúng...
Danh sách Luân Chuyển phái người tới giết mình, nhưng lại bị mình giết ngược trở lại.
Hiện tại nhất định danh sách Luân Chuyển đã biết được tin tức.
Vì sao còn chưa phái người đến đây?
Đúng ra lúc này bọn họ phải phái cao thủ cấp bậc sứ giả danh sách đến đây rồi chứ.
Cũng có thể là, Chúa tể Thanh Đồng đích thân đến.
Nhưng lại chưa có chuyện gì xảy ra.
Sương mù trên tay Cố Thanh Sơn không có cơ hội phát ra.
Hắn nhìn Người Khổng Lồ Nguyên Thủy một cái.
Ngay cả mặt mày Người Khổng Lồ Nguyên Thủy cũng lộ ra vẻ nghi hoặc.
“Sao bọn họ còn chưa phái người tới giết ta?”
Cố Thanh Sơn hỏi thẳng.
Người Khổng Lồ Nguyên Thủy kinh hãi, lắp bắp nói: “Hình như xảy ra chuyện gì rồi, không ai quan tâm chuyện bên này nữa.”
“Chuyện gì?” Cố Thanh Sơn hỏi.
Hắn vừa hỏi, vừa cho mình chúc phúc loại dự báo nguy hiểm.
Trong dự cảm không hề xuất hiện nguy hiểm gì.
“Ôi... Ta không đủ quyền hạn... Không biết xảy ra chuyện gì.” Người Khổng Lồ Nguyên Thủy nói.
Cố Thanh Sơn như có điều suy nghĩ.
Nhất định bên phía Lục Đạo Luân Hồi xảy ra biến cố lớn, bằng không sẽ không có chuyện cho đến bây giờ vẫn không có người nào tới.
Hắn nhìn vào không trung.
Chỉ thấy dòng chữ màu đỏ tươi xuất hiện giữa không trung.
[Thời gian cho đến khi thương thế của ngài khỏi hẳn chỉ còn một giờ ba mươi lăm phút.]
Vì đảm bảo an toàn, mình có nên trở về Thế giới của Đất hay không?
Suy nghĩ một hồi.
Người Khổng Lồ Nguyên Thủy có nhiều bí mật như vậy, chẳng lẽ mình lại không nhân cơ hội chưa có ai đến đây, tranh thủ thời gian hỏi hỏi một vài chuyện?
“Này, rốt cuộc ngươi có cách nào đến thế giởi Phủ Bụi hay không?” Cố Thanh Sơn hỏi.
Người Khổng Lồ Nguyên Thủy bất an nói: “Tại sao ngươi phải tới linh giới? Những linh hồn này đều là thể tụ hợp ý chí của hệ thống thế giới, hành động quá mức quỷ dị, tràn đầy tính bất ổn.”
“Ngươi đang chỉ cái gì?” Cố Thanh Sơn hỏi.
“Ngươi không biết chúng nó sẽ làm gì, cũng không biết hành động nào của chúng nó là bình thường, hành động nào là công kích.” Người Khổng Lồ Nguyên Thủy nói.
Cũng phải, mình cũng không thể cứ một lời không hợp là xoạc chân ra được, cũng không thể đôi khi đang nói chuyện thì lại phải nhảy tế vũ giết địch.
Xem xét bản thân kỹ càng thêm một lần nữa, lại phát hiện có đôi chỗ kỳ lạ.
Nếu không, Chúa tể Thanh Đồng phụ thuộc trên Băng Hoàng sẽ không cùng mình xoạc chân một lần.
Đương nhiên những chuyện kỳ quái này sẽ khiến tên Người Khổng Lồ này phiền muộn trong lòng.
“Cho nên ngươi không có cách nào đến thế giới Phủ Bụi?”
“Không có cách nào.”
“Ta nói này, so sánh những linh hồn và Chúa tể Thanh Đồng, ai lợi hại hơn?”
“Ngươi có thể đừng hỏi những vấn đề nghiêm trọng như vậy được hay không?”
“Nói.”
“Thật ra ta có mấy linh hồn cực kỳ cường đại, thực lực đủ để sánh ngang với Chúa tể Thanh Đồng.”
“Quan hệ giữa bọn họ là cái gì?”
“Vài cuộc chiến tranh bùng nổ, nhưng mỗi khi Lục Đạo Tranh Hùng bắt đầu, các linh hồn sẽ trốn đi, còn các Chúa tể Thanh Đồng sẽ đến Lục Đạo Luân Hồi tìm kiếm bảo vật, tranh quyền đoạt lợi, cho nên bây giờ đang là thời kỳ đình chiến.” Người Khổng Lồ Nguyên Thủy giải thích.
Đột nhiên...
Sắc mặt Cố Thanh Sơn đột nhiên trở nên căng thẳng.
Hắn cảm nhận được một mối nguy hiểm nào đó đang đến gần.
Người Khổng Lồ Nguyên Thủy bỗng nhiên trợn mắt, vui vẻ ra mặt.
Cố Thanh Sơn không hề do dự, sương trắng trên tay nhanh chóng lan rộng, đưa tất cả các chức nghiệp giả phía sau đi theo.
Bọn họ biến mất ngay trước mặt Người Khổng Lồ Nguyên Thủy.
...
Bạn cần đăng nhập để bình luận