Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 2536. Tiến độ của hai bên (1)


Đánh dấu

Quang ảnh khẽ động.
Cố Thanh Sơn rơi xuống mặt đất, nhanh chóng ngắm nhìn bốn phía chung quanh.
Nơi này là một gian phòng chứa binh khí, tồn trữ rất nhiều trang bị dạng định chế.
Cố Thanh Sơn cảm nhận sức mạnh trên người mình.
—— Thực lực của mình rút lui rất nhiều, ước chừng chỉ có Dạ Ma Thiên Cảnh.
Ở thời đại này, nếu như nói thực lực của mình mạnh hơn Kẻ Đoạt Niệm Vĩnh Hằng gấp ba, như vậy thực lực của nó cũng không tính là gì.
Mấu chốt là làm sao tìm được bảy hồn phách phân thân của nó thôi.
Dù sao cái mà Kẻ Đoạt Niệm Vĩnh Hằng sở trường nhất, chính là khống chế thân thể của người khác.
Cố Thanh Sơn đứng tại chỗ nghiêng tai lắng nghe.
Các loại pháp thuật nổ vang, tiếng la hét chém giết liên tục vô số lũ lượt, như sóng dữ mãnh liệt xuyên qua vách đá thật dày, khiến Cố Thanh Sơn đã đoán được đại khái cục diện trước mắt.
"Xem ra lập tức sẽ làm một vố lớn."
Cố Thanh Sơn nói xong thì đưa tay rút về phía hư không một cái.
—— Hắn rút không ra cái gì.
"Định Giới? Triều Âm?"
Không có hồi âm.
"Sơn Nữ?"
"Công tử, mặc dù tôi có thể đoạn pháp, nhưng lần này tôi không thể xuất hiện." Tiếng nói của Sơn Nữvang lên.
"Vì cái gì?" Cố Thanh Sơn hỏi.
"Bởi vì chúng tôi là binh khí quá mức cường đại, công tử không thể dùng chúng tôi trong trận tử đấu này được." Sơn Nữ lại nói tiếp.
Cố Thanh Sơn nghĩ cũng phải.
Nếu mình là tùy tiện phân hoá ra hàng trăm vạn thanh phi kiếm, lại có thêm Vạn Hải Trấn, Cửu U Quy Hồn của Triều Âm, vậy căn bản khỏi cần phải đánh đấm gì nữa.
Tử đấu phải tuân theo nguyên tắc công bằng cơ bản.
—— Trừ phi vị nữ sĩ kia tự mình đến nhúng tay.
Cố Thanh Sơn có chút giật mình, đưa mắt nhìn lại đống binh khí bốn phía, bật cười nói: "Khó trách đặt ta ở kho binh khí —— ta có ưu đãi như thế này, mà Kẻ Đoạt Niệm Vĩnh Hằng lại là côn trùng không dùng binh khí, nó sẽ lấy được bồi thường tương ứng gìđây? Có phải vừa xuất hiện một cái đã gặp được ta hay không?"
Nếu thật là vậy, nói không chừng Kẻ Đoạt Niệm Vĩnh Hằng đang săn giết chính mình.
Mà không biết nó đi đến thời đại nào nữa?
Mình trong thời đại đó có thể ứng phó được hay không?
Cố Thanh Sơn vừa suy nghĩ, vừa nhìn lại những binh khí kia.
Trong kho binh khí phần lớn là một vài phân phối cơ bản cho binh sĩ.
Đao, mâu, tấm chắn, cung tiễn, búa cán dài.
Không có kiếm.
Điểm này Cố Thanh Sơn lại càng thấu hiểu hơn.
Binh sĩ bình thường đều không sử dụng kiếm, bởi vì nó khó mà nắm giữ.
Lúc này tiếng ồn ào bên ngoài càng lúc càng lớn.
Cố Thanh Sơn cũng không nán lại thêm nữa, tiện tay lấy một bộ giáp mỏng phủ lên người, lắp bốn ống mũi tên, mang theo cung đao lập tức đi ra khỏi kho binh khí.
Bên ngoài là một mảnh rối loạn.
Hắn mới vừa ra liền trông thấy một thi thể bay ập đến, lăn đến bên chân hắn.
Cố Thanh Sơn ngồi xổm xuống, gỡ mặt nạ của đối phương ra.
Rõ ràng là một thiếu niên mang khuôn mặt non nớt.
Thiếu niên cắn chặt lấy môi, đã cắn ra máu, trên mặt ngưng kết vẻ sợ hãi tột độ.
Hiển nhiên, thiếu niên này đang đối kháng với sự sợ hãi của mình.
Lại nhìn binh khí của cậu ta.
Một thanh trường đao đã đứt gãy ngay ở giữa, hình như bị thứ gì đó trực tiếp bẻ gãy.
Cố Thanh Sơn vươn tay, giúp nàng khép lại mí mắt.
—— Đây là một cô gái còn trẻ.
Nhân Tộc đã tới không còn lối thoát, ngay cả nữ tính nhất định cũng phải cầm lấy binh khí bước lên tiền tuyến.
Rất nhanh, từng hàng chữ nhỏ màu đỏ tươi nhanh chóng xuất hiện trong hư không:
[Đã đo lường được tình huống đại khái trước mắt.]
[Thời gian: Thời đại thế giới Thần Quyến Trắc hủy diệt.]
[Địa điểm: Đại Lục Tí Hộ.]
[Miêu tả: Ngươi đang bảo vệ tòa thành cuối cùng của nhân tộc Thần Quyến, mà Kẻ Đoạt Niệm Vĩnh Hằng đang tiến công tòa thành này, muốn có được cái gì đó từ chuyện này.]
[Nhân Tộc Thần Quyến là hậu đại kết hợp giữa thần linh cùng nhân loại, nhưng từ khi các thần linh diệt vong, thế giới này cũng dần dần mê mang lạc lối.]
[Ngươi có thể nhìn thấy rất nhiều Trắc Lực Lượng ở thế giới này, bọn chúng như phù dung sớm nở tối tàn, tòa ra cuối cùng một vầng sáng cuối cùng trước khi thời đại này triệt để bị hủy diệt.]
[Bắt đầu đi, ngươi cần tìm được bảy hồn phách phân thân của đối phương, sau đó đánh chết.]
Cố Thanh Sơn xem xét cẩn thận, không khỏi thấp giọng nói:
"Đáng tiếc..."
—— Đáng tiếc nơi này chỉ là một thế giới được luật nhân quả tạo dựng.
Cho nên, mặc dù hắn là Tử Thần, lại không cách nào Tiếp Dẫn linh hồn của đối phương tiến vào Hoàng Tuyền.
Nhưng luật nhân quả này lại tái hiện trung thực sự kiện thật vốn từng xuất hiện trong lịch sử.
Cho nên mọi chuyện xảy ra ở đâu đều thật sự từng xảy ra rồi.
Cố Thanh Sơn đứng thẳng người lên, theo đuôi một đội binh sĩ đang vội vàng chạy qua, đi thẳng tới trên tường thành, nhìn ra bên ngoài.
Chỉ thấy trên mặt đất tràn đầy côn trùng.
Ma trùng quân đoàn.
Lại là đám quỷ quái này.
Bọn chúng như thuỷ triều đánh thẳng vào tường thành, ý đồ công phá toà thành cuối cùng này.
Cố Thanh Sơn nheo mắt lại.
Hắn liếc một cái đã thấy được con côn trùng khổng lồ kia.
Trên người nó đang tuôn trào khí tức ma trùng cường đại mà nồng đậm—— Nó chính là Kẻ Đoạt Niệm Vĩnh Hằng.
Cố Thanh Sơn nhìn chằm chằm vào con côn trùng, đeo cung vào trên lưng, lại cố định mũi tên, sau đó mới cầm trường đao.
Lúc này Kẻ Đoạt Niệm Vĩnh Hằng phát ra vài tiếng thét lên dồn dập.
Trên bình nguyên, tất cả ma trùng lập tức phát ra làn sóng tấn công càng thêm điên cuồng.
Bọn chúng chồng lên đen nghịt, phóng lên trên tường thành.
Nhân Tộc lập tức không cách nào ứng phó.
Thành sắp bị công phá.
"Danh sách." Cố Thanh Sơn bỗng nhiên cất tiếng nói.
"Ở ngay đây." Danh sách cao nhất đáp lại.
"Đây là tận thế sao?" Hắn hỏi.
[Không, những linh hồn này sẽ không trở về với hỗn độn, bọn chúng chỉ hóa thành lương thực của đối phương, trợ giúp đối phương tiến hóa.] Danh sách cao nhất nói.
"—— Nói gì thì nói, không phải tận thế cũng muốn hủy diệt tất cả chúng sinh sao?" Cố Thanh Sơn hỏi.
[Kiếm của ngươi cũng có được sức mạnh hủy diệt, nhưng ngươi lại có thể dùng nó để cứu người cứu thế, đây là cùng một đạo lý.] Danh sách cao nhất đáp lại.
"Những tận thế kia —— "
[Tận thế có chủ, cũng giống như ngươi, như Vũ đã nói, khi nào trở về với vĩnh diệt, từ chủ nhân của danh sách tận thế đến quyết định.]
"... Đã rõ."
Bạn cần đăng nhập để bình luận