Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 2549. Thân Thể của Đất! (1)


Đánh dấu

Hư không lóe lên.
Quạ và Kẻ Đoạt Niệm Vĩnh Hằng cùng rơi xuống một bãi đất hoang vắng.
"Đau đau đau đau đau! Cũng chỉ té một cái thôi, sao lại đau như thế chứ!"
Quạ lớn tiếng kêu lên.
Kẻ Đoạt Niệm Vĩnh Hằng bò dậy từ dưới đất, hoạt động thân thể một chút, sau đó thì muốn rời đi.
"Chờ ta một chút!" Quạ cuống quít đứng lên nói.
"Không cần đi theo ta, nếu không ta giết ngươi." Kẻ Đoạt Niệm Vĩnh Hằng quát.
"Chúng ta là đồng minh kia mà." Quạ nhún vai nói.
"Ta không cần ngươi!" Kẻ Đoạt Niệm Vĩnh Hằng quát.
Nó đột nhiên bay lên giữa không trung ——
Sau đó rơi oạch xuống, ngã thành tư thế chó ăn phân.
"Ai? Ngươi mất đi sức mạnh sao? Hình như taa cũng không thể phát huy ra sức chiến đấu nữa, thật là một tin quá xấu, dù sao nơi này cũng là chốn hoang dã, có thứ gì kỳ quái xuất hiện cũng khó nói lắm." Quạ nói liên miên nói không ngừng.
Hắn ta bỗng nhiên im lặng.
Trong bóng tối cách đó không xa, bỗng xuất hiện mấy ánh đom đóm lượn lờ.
Trong bóng tối, hai ánh huỳnh quang trông có vẻ hết sức yêu dị.
Một âm thanh trầm thấp vang lên: "—— ta cảm nhận được điềm chẳng lành và tà ác trên người các ngươi, hoan nghênh các ngươi."
Kẻ Đoạt Niệm Vĩnh Hằng và Quạ cùng nhìn lại.
Chỉ thấy một con thằn lằn khổng lồ bò ra từ sau lùm cây nọ.
Nó biến thành một người đàn ông cao to cường tráng, mặc một cái áo ba lỗ màu đen, trên thân tràn đầy hình xăm kỳ kỳ quái quái.
"Ngươi là ai?" Quạ hỏi.
"Ngươi có thể gọi ta là Độc Dược, ta là thần của sự ác độc cùng quỷ kế." Người đàn ông nhếch miệng cười nói.
Kẻ Đoạt Niệm Vĩnh Hằng vẫn luôn không lên tiếng, lúc này mới như có điều suy nghĩ mà nói: "Thần linh... Không, ngươi không phải thần linh bình thường..."
"Đương nhiên, thần linh mà các ngươi biết, chẳng qua là một vài quy tắc có sinh mệnh, hay là thứ có được quyền hạn nhất định trong Thuật Nhất Nhân Vạn Sinh, mà ta là Chân Thần." Người đàn ông tên là Độc Dược đáp lại.
Kẻ Đoạt Niệm Vĩnh Hằng trầm mặc một hồi, thân hình dần dần thu nhỏ, biến thành một tên đàn ông mang nét mặt khôn khéo.
"Thần của sự ác độc, ngươi tìm chúng ta làm gì?" Nó hỏi.
"Những thần linh chúng ta sẽ trợ giúp các ngươi mau chóng thu hoạch được sức mạnh, để chiến thắng kẻ thù của các ngươi." Độc Dược nói.
"Cái giá phải trả là gì?" Kẻ Đoạt Niệm Vĩnh Hằng hỏi.
"Cái giá chính là các ngươi gia nhập trận doanh của ta." Độc Dược nói.
Quạ khoanh tay nói: "Ta không rõ ngươi đang nói cái gì."
Độc Dược cười cười, đáp lại: "Trong cái thế giới này, thần linh không thể thu hoạch được tín ngưỡng thì sẽ trở nên suy yếu, cuối cùng dần dần biến thành phàm nhân."
"Có thần linh chỉ cần chúng sinh an ổn, đã có thể liên tục thu hoạch được sức mạnh vô tận, tỉ như Thần của Sinh Mệnh, mỗi khi có người sinh ra, mọi người sẽ ca ngợi nàng, nhưng mà —— "
"Thần ác độc như ta, muốn thu hoạch được tín ngưỡng, không phải chỉ cần thế giới bình tĩnh nhàm chán như vậy, ta cần đến thời đại chiến loạn, nó mới khiến ta thu hoạch được đại lượng sức mạnh."
"Đây là mâu thuẫn căn bản giữa các thần linh, mà chúng ta thiếu thốn người, các ngươi lại đến đúng thời điểm, cũng đều có thiên phú năng lực hiếm thấy."
"—— Cho nên ta tới đón các ngươi gia nhập."
Kẻ Đoạt Niệm Vĩnh Hằng đang cân nhắc suy nghĩ.
Quạ lại nói: "Các ngươi cần tín ngưỡng của phàm nhân ssao? Như vậy có yếu quá không thế, những sưc mạnh cường đại mà ta biết, không có loại nào là dính dáng đến tín ngưỡng cả."
Độc Dược nhìn vào hắn ta, trên mặt hiện ra biểu cảm không nói ra được.
"Ngươi sẽ không hiểu..." Gã ta thấp giọng nói.
"Nói nghe một chút, có lẽ ta hiểu được đấy." Kẻ Đoạt Niệm Vĩnh Hằng nói.
Độc Dược quan sát hai người.
Hai người này một người lại đại diện cho vận rủi, một kẻ thì có được thiên phú điều khiển suy nghĩ.
Thật sự quá hiếm có.
Độc Dược cố gắng nhịn xuống, chậm rãi nói: "Chúng ta chính là chủ tạo vật trong hư không, chúng ta sáng tạo hết thảy, trời sinh thì chúng ta đã có được sức mạnh thần kỳ nhất —— Tỉ như chúng sinh, bọn hắn rõ ràng đều có tuổi thọ, yếu như sâu kiến, nhưng lại có được tiềm lực vô tận, có thể khai phá trí tuệ, kiến thiết thế giới, thông hiểu quy tắc, trở thành văn minh sáng chói trong hư không."
Kẻ Đoạt Niệm Vĩnh Hằng nói xen vào: "Ta từng nghe nói, chủ tạo vật sáng tạo hết thảy, nếu như có thể thờ phụng chủ tạo vật, như vậy sẽ mang đến cho chủ tạo vật lợi ích cực kỳ lớn."
Đôi mắt của Độc Dược sáng lên, nói: "Đúng là thế —— Khi chúng sinh tín ngưỡng chúng ta, chúng ta có thể thu hoạch được hồi báo sức mạnh từ đó."
"Ngươi muốn bọn ta cũng trở thành Chân Thần?" Kẻ Đoạt Niệm Vĩnh Hằng mang vẻ mặt nghiêm túc mà hỏi.
"Đúng vậy, các ngươi đều là người có tiềm năng làm thần linh loạn thế, ta sẽ trợ giúp các ngươi thu thập tín ngưỡng, cố khiến cho các ngươi nhanh chóng trưởng thành." Độc Dược lên tiếng.
Kẻ Đoạt Niệm Vĩnh Hằng rơi vào trầm tư.
Quạ cũng không nói chuyện.
—— Có được sự thờ phụng của người khác, đây là một chuyện cực kỳ khó khăn.
Ai lại vô duyên vô cớ tin tưởng một đấng quyền năng nào đó?
Dựa vào cái gì?
Thế nhưng chuyện trở thành chủ tạo vật là cơ hội khó được đến mức nào.
"Như vậy, các ngươi muốn gia nhập không?" Độc Dược hỏi.
"Kẻ thù là ai?" Kẻ Đoạt Niệm Vĩnh Hằng hỏi.
"Vừa nói qua rồi đấy, một đám thần linh khác." Độc Dược đáp lại.
Kẻ Đoạt Niệm Vĩnh Hằng hơi suy nghĩ một chút, nói: "Chỉ cần các ngươi giúp ta giết Quỷ Vương Hoàng Tuyền, ta sẽ gia —— "
"Chờ một chút!" Quạ đột nhiên chợt quát lên.
Hai người nhìn về phía hắn ta.
Quạ vỗ vỗ bả vai Kẻ Đoạt Niệm Vĩnh Hằng, nghiêm nghị nói: "Người anh em ngươi tuyệt đối đừng mắc lừa, hắn nói để chúng ta trở thành thần, còn nói muốn đối kháng một đám thần khác, thế nhưng từ đầu tới cuối đều chỉ có một mình hắn ta ——dựa vào cái gì chúng ta phải tin tưởng hắn?"
Kẻ Đoạt Niệm Vĩnh Hằng vốn không định để ý tới hắn ta, nhưng nghĩ lại, phát hiện hắn nói có mấy phần đạo lý.
Dù sao cẩn thận cũng sẽ không gây ra sai lầm lớn.
"Hắn nói rất đúng, ta căn bản không biết lời ngươi nói là thật hay là đang gạt ta." Kẻ Đoạt Niệm Vĩnh Hằng nói.
Độc Dược gật đầu nói: "Các ngươi cẩn thận một chút cũng đúng thôi."
Gã ta vỗ vỗ tay.
Chỉ thấy trong hư không u ám, lại có một bóng người xuất hiện.
Trên thân người kia tỏa ra thứ sức mạnh khó nói nên lời —— Từ trước tới nay Qụa chưa từng gặp qua sức mạnh mang thuộc tính này.
Cường đại, hung hãn, không gì sánh kịp.
"Chúng ta đều là thần linh khao khát loạn thế, chỉ có loạn thế mới có thể khiến chúng ta trở nên mạnh hơn, thậm chí leo lên Thần Sơn, trở thành Vua của Vạn Thần!" Độc Dược quát ầm lên.
Kẻ Đoạt Niệm Vĩnh Hằng lại tin lần nữa, lên tiếng: "Vậy ta sẽ —— "
"Ha ha ha ha ha ha ha!" Quạ đột nhiên cười phá lên điên cuồng.
Ba người cùng nhìn về phía hắn ta.
"Ngươi cười cái gì?" Độc Dược cau mày nói.
"Ta cười —— ta cười các ngươi mới có hai người, đã dám ở mời chào bọn ta ở nơi khỉ ho cò gáy này." Quạ lắc đầu nói.
"Hai người thì thế nào?"
"Nếu lỡ như đối diện xuất hiện sáu người mai phục, chẳng phải các ngươi chết rất thảm hay sao?" Quạ nhún vai nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận