Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 2562. Bí Mật Không Tiện Tiết Lộ (1)


Đánh dấu

Cũng được.
Côn trùng thích hợp cho mình lãnh đạo!
Hơn nữa côn trùng có thể tiến hóa.
Cũng chỉ có mình mới biết nên làm như thế nào để thúc đẩy sự tiến hóa của côn trùng!
Người Đoạt Niệm Vĩnh Hằng đưa ra quyết định.
Nó giang hai cánh tay, gào thét với vùng hoang dã diện tích vô tận.
“Đến đây đi, quần thể côn trùng, ta mang các ngươi đi ngắm nhìn thế giới thực sự...”
“Thế giới này sẽ thuộc về các ngươi!”
...
“Ta hoàn toàn đồng ý nghe ngươi chỉ huy.” Cố Thanh Sơn nói.
Thần Tai Ương vẫn duy trì vẻ nghiêm túc, nói: “Lát nữa ta sẽ giao cho ngươi một vài việc, tốt nhất là ngươi hãy hoàn thành trong mấy ngày này.”
“Được, không thành vấn đề, nhưng hôm nay là ngày ta gia nhập, để ăn mừng một chút, tiện thể nhờ mọi người sau này quan tâm giúp đỡ, bây giờ ta muốn uống với mọi người mấy chén.” Cố Thanh Sơn nói.
Một vài thần linh hơi động lòng.
Thằng nhóc này biết làm người đấy chứ.
Đám thần linh này cùng nhau hành động, vốn đã có mối quan hệ không tệ, hơn nữa trước mắt không có chuyện khác, đương nhiên cũng không nghĩ nhiều.
“Đại ca của ngươi là Thần Tai Ương, chuyện này phải nghe hắn.” Một gã thần linh nói.
Thần Tai Ương vừa thu về một đàn em, tâm trạng cũng rất sung sướng, nói: “Vậy đi thôi, đi uống một chút cũng không sao, công việc để ngày mai rồi làm.”
“Vậy đến quán rượu nổi tiếng nhất thành phố này.”
“Địa thần mới tới xứ sở của các vị thần, không biết có đủ tiền hay không.”
“Đủ.” Cố Thanh Sơn cười nói.
“Đi.” Thần tai ách vỗ tay nói.
...
Phòng bao.
Cố Thanh Sơn ra sức làm quen, cũng gọi loại rượu tốt nhất, mọi người nhanh chóng trở nên ồn ào náo nhiệt.
Qua ba vòng rượu.
Cố Thanh Sơn vỗ vai Thần Tai Ương, nói: “Ta có một chút việc nhỏ muốn báo cáo với ngươi.”
“Chuyện gì?” Thần Tai Ương nhìn hắn.
“Ở đây không tiện lắm.” Cố Thanh Sơn nói.
“Nói thẳng luôn đi.” Thần Tai Ương không nhịn được nói.
Cố Thanh Sơn thấp giọng đáp: “Là chuyện tiền bạc, ta có một chút thu nhập, nghĩ ngài có...
Những người khác đều thức thời nghiêng đầu sang chỗ khác, tiếp tục uống rượu.
Những chuyện liên quan tới tiền tuy chẳng đáng là gì, nhưng thần linh cũng cần tiền.
Đàn em của người ta dâng tiền tài cho đại ca, đương nhiên là chuyện của người ta, không cần nhọc lòng quan tâm.
Giọng Cố Thanh Sơn thấp hơn: “Chờ uống rượu xong, lúc ra ngoài ta sẽ đưa cho ngài.”
Nói xong, hắn giơ ly rượu lên.
Thần Tai Ương suy nghĩ một chút, cảm thấy tuy mình không nhắc đến tiền, nhưng Địa Thần có thể nghĩ ra trước, thật sự là một tiểu đệ tốt.
Nói cách khác, là một con dê béo.
Gã cũng giơ ly rượu lên.
Mọi người đều rất hài lòng về bữa nhậu này.
Gần đến lúc tan cuộc, máy vị thần linh khác nhớ lại Thần Tai Ương và Địa Thần còn có một chút việc riêng, đều thức thời đi trước.
Cố Thanh Sơn nhếch miệng cười nói: “Đại nhân, sở dĩ phải đợi đến cuối cùng là vì trong lúc uống rượu ta vẫn không ngừng thu thập của cái, muốn kính dâng lên ngài.”
Thần Tai Ương ho nhẹ một tiếng: “Đối với ngươi ấy mấy thứ như tiền tài cũng không cần dùng làm gì, nhưng ta có thể sử dụng để làm rất nhiều chuyện... Về sau tất cả tiền tài ngươi thu được đều phải dâng cho ta, hiểu chưa?”
“Đại nhân có lệnh, đương nhiên phải nghe.”
Cố Thanh Sơn nói, sau đó vung tay lên.
“Xoạt xoạt xoạt xoạt!”
Vô số tiền mặt, vàng bạc, đá quý rơi xuống, nằm trên bàn, từ từ xếp thành một tòa núi nhỏ.
Thần Tai Ương chăm chú nhìn ngọn núi nhỏ này, nghĩ thầm Địa Thần thật sự tài giỏi, mới một ngày mà có thể kiếm ra nhiều tiền như vậy.
Gã đang muốn nói thêm gì đó, đột nhiên đằng sau vươn tới một bàn tay khổng lồ bắt lấy gã.
Người Khổng Lồ Màu Máu!
Trong chớp nhoáng...
Người Khổng Lồ Màu Máu giơ gã lên thật cao!
Vô số giới linh từ trên bầu trời rơi xuống mặt đất, đông đúc, chen lấn, chật như nêm cối, vây quanh Thần Tai Ương.
Thần Tai Ương bị núi tiền hấp dẫn lực chú ý, hơn nữa Cố Thanh Sơn không hề có hành động gì, trước đó cũng không có dấu hiệu, căn bản không ngờ mình sẽ trúng phải một chiêu lợi hại như vậy.
Gã lập tức muốn rút binh khí ra.
Thế nhưng binh khí đã biến mất lúc nào chẳng hay!
Lần này triệt để chôn vùi cơ hội sống cuối cùng của gã.
Bởi vì khoảnh khắc cánh cửa giới linh xuất hiện đã lập tức bắt đầu công kích.
Trong nháy mắt, từng thế giới cấp tướng chỉ thuộc về giới linh nhanh chóng hiện lên một cách chớp nhoáng, cộng thêm công kích uy lực tuyệt đối các giới linh phát ra, sau đó hóa thành hình ảnh hư ảo, biến mất khỏi thế giới chủ.
Quá trình này rất ngắn.
Ngắn đến mức khiến những âm thanh kịch liệt như tiếng đánh nhau, tiếng xé rách, tiếng gầm gừ, tiếng cắt kim loại, tiếng thuật pháp hoàn toàn hòa vào nhau, tạo thành một tiếng nổ vang vừa quái dị vừa kịch liệt.
Quán bar đã bị san thành đất bằng.
Thế giới khôi phục vẻ an tĩnh.
Cố Thanh Sơn ngồi giữa đống hỗn độn, từ từ uống một bình rượu.
Đối diện hắn, Thần Tai Ương bị đánh thành thịt vụn, hấp hối, chỉ còn một hơi thở cuối cùng.
“Loại... linh kỹ này... Không thể nào...”
Gã vừa không cam lòng vừa nghi hoặc.
Cố Thanh Sơn búng tay một cái.
Một cô gái mặc áo đen xuất hiện.
Thâm Tuyết.
“Thần Tai Ương, ngày chết của ngươi đến rồi.” Cô nhẹ giọng nói.
Thần Tai Ương nhìn cô chằm chằm, cuối cùng đã hiểu rõ.
“Tử Thần, các vị thần Minh Giới đang muốn gây phiền toái cho ngươi, nếu ngươi dám giết ta, ta nhất định sẽ nói cho Minh Vương!” Gã tuyệt vọng kêu lên.
“Khiến ngươi thất vọng rồi, bây giờ ta có đồng đội, không sợ hắn.”
Thâm Tuyết tiện tay ném con dao găm màu đen kia ra, đâm sâu vào trán Thần Tai Ương.
Thần Tai Ương chết bởi chính vũ khí của mình.
Tất cả kết thúc.
Thâm Tuyết xoay đầu lại, nghi hoặc nói: “Đúng như Thần Tai Ương vừa nói, chiêu thức kia của anh hoàn toàn không thể nào.”
“Sao lại không thể nào?” Cố Thanh Sơn hỏi.
“Một lần triệu hoán nhiều thần linh như vậy... Linh kỹ như vậy nhất định phải rất nhiều công kích mới tích góp được sức mạnh hô hoán, vì sao anh có thể mới một lần mà có thể triệu hoán hết những giới linh này?” Thâm Tuyết hỏi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận