Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 2564. Tế Đàn Của Các Vị Thần


Đánh dấu

Ô tô chậm rãi khởi động, chạy về phía trước trên đường quốc lộ.
Cố Thanh Sơn và Laura vẫn một mực không hề hé răng.
Bảy tám phút sau, khi ô tô đã rời khỏi đoạn đường ban nãy, Cố Thanh Sơn mới hỏi:
“Thực lực của Thần Luyện Kim và Kim Loại thế nào?
Laura cũng hỏi: “Sao chúng ta lại phải ngồi xe? Bay thẳng qua luôn không được à?”
Thâm Tuyết thở dài, kiên trì giải thích: “Theo tiêu chuẩn của trận doanh Thủ Tự thì hắn ở mức trung bình, ít nhiều có thể giúp chúng ta chống đỡ một chút thời gian... Laura, bây giờ chị và Cố Thanh Sơn đều không thể sử dụng thần lực, nếu không nhất định sẽ sinh ra một chút dấu vết, một vài thần linh có thể dựa vào dao động thần lực để tìm ra chúng ta, phát hiện mục tiêu của chúng ta.”
Cố Thanh Sơn thở dài.
Mục đích chủ yếu của chuyến đi này là giúp Laura trở thành thần linh.
Trực giác nói cho hắn biết đây là chuyện rất quan trọng.
Nếu không có Laura...
Cố Thanh Sơn lắc đầu, không nghĩ tiếp nữa.
Hắn nhìn thoáng qua bảng điều khiển, nói: “Xe phải đổ xăng.”
“Thuận tiện mua cho em một ít đồ ăn vặt, em đói.” Laura nói.
“Được.”
Thâm Tuyết dặn dò: “Đừng để bất cứ phàm nhân nào thấy mặt anh, nếu không vị thần người đó thờ phụng cũng có thể tìm được anh.”
“Được.”
Ô tô nhanh chóng tấp vào một trạm xăng ven đường.
Lâm Thịnh lấy ra một chiếc mũ lưỡi trai, lại đeo cho Cố Thanh Sơn một cái khẩu trang.
Cố Thanh Sơn vào siêu thị lấy phiếu đổ xăng, rồi lại đi mua chút đồ ăn, sau đó đi tính tiền.
“Đổ xe ba trăm, đồ ăn vặt tổng cộng bảy mươi hai đồng, hết thảy ba trăm bảy mươi hai, cảm ơn.”
Chàng trai thu ngân nói.
Hắn ta nói xong, nhỏ giọng niệm một câu: “Địa Thần phù hộ.”
Cố Thanh Sơn nhướng mày.
Dòng chữ màu đỏ tươi nhanh chóng hiện lên:
[Tín ngưỡng của ngài đang nhanh chóng mở rộng.]
[Ngài đã thu được năng lực cơ bản của thần linh: Theo dõi tín ngưỡng.]
[Miêu tả: Từ giờ trở đi, ngài có thể cảm nhận được lời nói, hành vi, vị trí, hoàn cảnh của tín đồ cùng với những người và sự vật mà tín đồ đã từng gặp.]
[Mỗi thần linh chỉ có thể phát động theo dõi đối với tín đồ của mình.]
Là tín đồ của mình.
Cái này khiến các thần linh khác không cách nào thấy mình đang làm gì.
Cố Thanh Sơn không hề lơ là một chút nào, bỗng nhiên ý thức được một việc.
Ngoại trừ thực lực, chúng sinh còn là tai mắt của thần linh.
Tín đồ càng nhiều, thần linh lại càng dễ nắm bắt một vài chuyện quan trọng, từ đó ảnh hưởng đến chiều hướng lịch sử ở phàm giới.
“Đây là bốn trăm, không cần thối lại.” Cố Thanh Sơn nói.
Nhân viên kia bất ngờ nhìn hắn một cái, luôn miệng nói cảm ơn.
“Không khách khí, ta cũng thờ phụng Địa Thần.” Cố Thanh Sơn nói.
“Ta là vì người nhà khỏe mạnh, ngài là vì cái gì?” Nhân viên cửa hàng hỏi với vẻ đầy hứng thú.
“Trong lòng đất có giấu của cải, tôi nghe nói Địa Thần đã bắt tay với một vị thần mới, ban phước lành chúng sinh thế gian.”
“Vị thần mới?”
“Đúng, cậu sẽ biết nhanh thôi.”
Cố Thanh Sơn vỗ vỗ bả vai đối phương, xoay người đi ra ngoài.
“Brừm...”
Ô tô khởi động, tiếp tục đi trên đường quốc lộ.
Thời gian chầm chậm trôi qua.
Ước chừng nửa giờ sau, Thâm Tuyết đột nhiên nhíu mày, nói:
“Diệc gặp phải phiền toái.”
“Phiền toái thế nào?” Cố Thanh Sơn hỏi.
“Có lẽ hắn trốn không thoát.” Thâm Tuyết thở dài nói.
Cố Thanh Sơn đạp chân ga, phong cảnh ngoài cửa sổ nhanh chóng lùi về phía sau.
“Tin tốt duy nhất là hắn cũng không biết chúng ta muốn làm gì... Nhưng rốt cuộc tế đàn của các vị thần ở đâu?” Cố Thanh Sơn vừa nhìn đường vừa hỏi.
“Các yêu tinh đảm nhận sứ mệnh xây dựng tế đàn, chúng ta phải vào rừng rậm tìm yêu tinh.” Thâm Tuyết nói.
Trong lòng Cố Thanh Sơn bỗng nhiên nảy lên một cảm giác kỳ diệu.
Quan hệ giữa mình và yêu tinh không tệ, cũng không biết Laura...
Hắn nhìn về phía Laura, chỉ thấy ban nãy Laura còn đang cắm đầu ăn vặt, nghe đến hai chữ “yêu tinh” thì lập tức sững sờ.
Laura đột nhiên cảnh giác, vội vàng kéo phéc-mơ-tuya trên túi lại, ngẫm lại vẫn chưa yên tâm, lại lấy ra một cái khóa sắt, “cạch” một cái khóa chặt túi.
“Em từng nghỉ lễ với yêu tinh rồi à?” Cố Thanh Sơn hỏi.
“Yêu tinh và Long tộc hễ thấy bảo bối là không thể rời mắt... Tốt nhất là đừng để chúng nó nhìn ra em có tiền, nếu không sẽ rất phiền phức.” Laura căng thẳng nói.
“Chúng nó sẽ làm như thế nào?”
“Yêu tinh sẽ bám riết lấy em, cho đến khi trộm được bảo bối bọn chúng vẫn luôn mơ tưởng trong lòng mới thôi. Còn Long tộc ấy à, sẽ nhân lúc em không chú ý mà nuốt chửng bảo vật, sau đó lập tức chay trốn.”
“Đúng là hơi phiền phức thật, anh sẽ để ý, em đừng quá căng thẳng.”
"Dạ."
Ô tô chầm chậm đi vào rừng rậm nguyên thủy.
Đi đến tận cùng đường quốc lộ.
Ba người xuống xe, đi vào rừng rậm.
Băng qua một ngọn núi nhỏ, vượt qua dòng suối nhỏ, đến một vùng đất trống trải trong khu rừng.
“Chúng ta đã đến, bây giờ phải hoàn thành giao ước giữa các vị thần và yêu tinh.” Thâm Tuyết nói.
“Giao ước gì?” Cố Thanh Sơn nói.
“Quy tắc là như này... Muốn chúng nó triệu hoán tế đàn thì nhất định phải tìm được chúng nó... Mỗi người trong chúng ta phải tìm ra một yêu tinh, như vậy mới đủ.” Thâm Tuyết nói.
Nói cách khác là phải tìm ra ba yêu tinh, Cố Thanh Sơn thầm nghĩ trong lòng.
“Ta nghe nói một khi yêu tinh trốn đi thì sẽ không thể nào bị phát hiện, trừ phi chúng nó chủ động xuất hiện.” Laura chen lời.
Thâm Tuyết hít vào một hơi, đột nhiên quát lên: “Ra đây, ta thấy ngươi rồi!”
“Cái gì? Sao ngươi có thể nhìn thấy ta?” Một giọng nói đầy giật mình vang lên.
Ba người cúi đầu nhìn, chỉ thấy một tên yêu tinh mập mạp đang nâng một chiếc lá, mặt mày tràn đầy ảo não.
Nếu không phải nó lên tiếng thì đúng là không cách nào phát hiện ra nó.
Tuyệt chiêu lẩn trốn của yêu tinh cũng là có một không hai!
“Không đúng, rõ ràng ta đã trốn kỹ, vậy mà các ngươi còn có thể phát hiện!”
Yêu tinh béo vươn thẳng cổ, còn không phục.
Thâm Tuyết nháy mắt với Cố Thanh Sơn và Laura.
Đến lượt hai người rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận