Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 2571. Kiếm Cấm Kỵ (1)



...
Trên hoang mạc.
Như Thâm Tuyết đã nói, nơi này là một sa mạc mênh mông vô bờ.
Ít ai lui tới.
Cố Thanh Sơn cõng Laura, đi cùng Thâm Tuyết tiến về phía trước.
"Triều Âm." Hắn âm thầm kêu gọi nó.
"Ông?" Triều Âm kiếm đáp lại.
"Ở Tế đàn Chúng Thần vừa rồi, có phải ngươi đã cảm ứng được điều gì đặc biệt không?" Cố Thanh Sơn hỏi.
"Ông..." Triều Âm kiếm phát ra âm thanh ẩn chứa sự hoang mang.
"Ngươi cũng không thể biết cụ thể là gì sao?"
"Ông!"
"Là chuyện tốt hay chuyện xấu? Chuyện tốt thì ông một tiếng, chuyện xấu thì ông hai tiếng."
"Ông ông."
"...Thực ra thì ta cũng cảm ứng được một cách mơ hồ, luôn cảm thấy rờn rợn trong lòng, cũng không biết cuối cùng là thứ gì."
Cố Thanh Sơn không nói tiếp nữa.
"Ây!"
Laura vỗ vai hắn.
"Hả? Cái gì?" Cố Thanh Sơn lấy lại tinh thần, hỏi.
"Vừa rồi Thâm Tuyết tỷ tỷ đang nói chuyện với anh đấy, anh không nghe thấy sao?" Laura hỏi.
Thâm Tuyết cũng nhìn về phía hắn.
Cố Thanh Sơn hơi do dự, nói: "Ta có một loại cảm giác, thế giới này sẽ xảy ra một chuyện nào đó..."
"Cho nên ngươi mất tập trung bởi vì một loại báo hiệu nào đó sao?" Thâm Tuyết hỏi.
"Không, ta đang suy nghĩ một câu mà một người bạn đã từng nói." Cố Thanh Sơn trả lời.
Khi ngươi có thể đối mặt mình mà không chết, mới có tư cách tham dự vào chuyện kế tiếp.
Hắn ngồi xổm xuống đất, nắm một nắm cát lên.
"Đối mặt mình mà không chết..."
Cố Thanh Sơn lẩm bẩm.
Khi hắn thử nắm chặt nắm tay, hạt cát sẽ thuận theo khe hở giữa các ngón tay mà chảy ra ngoài, bị gió thổi đi.
"Đối mặt mình mà không chết? Chuyện như vậy có quan hệ với pháp tắc thời gian... mà mọi người đều biết, thời gian không giữ được cát chảy." Thâm Tuyết nói.
"Trong Nơi ở của Chúng Thần này, có Thần linh nào có thể đi tới bước này chưa?" Cố Thanh Sơn hỏi.
"Điều đó không phải là phương hướng phát triển thực lực của chúng ta, dù sao chuyện này cũng không có ích lợi gì trong chiến đấu cả... Đừng dùng loại ánh mắt đó mà nhìn ta, tồn tại khi xưa có thể đối mặt mình mà không chết, khi đối mặt với chúng thần thì cũng thua." Thâm Tuyết nói.
"...Lần đầu tiên ta phát hiện hóa ra các ngươi lại mạnh như vậy đấy." Cố Thanh Sơn nói với giọng đùa giỡn.
Thâm Tuyết liếc xéo hắn, nói: "Đã nói với ngươi rồi, ngươi có thể giết chết Thần Vận Rủi là do ngươi đánh lén, nếu như lại đánh lại một lần thì sẽ không đơn giản như vậy được."
"Các ngươi sử dụng kỹ năng đều là linh kỹ sao?" Cố Thanh Sơn hỏi.
"Đương nhiên, Thần linh không sử dụng linh kỹ, thì dùng cái gì?" Thâm Tuyết nói.
"Thần kỹ thì sao?"
"Thần kỹ là chỉ những kỹ năng có hiệu quả vô cùng kỳ diệu, còn Linh kỹ thì khác, nó được tạo nên bởi lực lượng hệ thống thế giới hòa với lực lượng tín ngưỡng của chúng sinh, được Chân Thần dẫn dắt rồi hóa thành pháp thuật." Thâm Tuyết giải thích.
"Xem ra Thần Vận Rủi cũng rất mạnh, thế nhưng theo ta thì, nếu ta vẫn luôn dùng cách đơn giản để giải quyết thì đánh lại một lần, kết quả cũng không thay đổi chút nào cả." Cố Thanh Sơn nói.
"Cách đơn giản mà ngươi nói là cách nào?"
"Không cho hắn ta có cơ hội ra tay."
"Ngươi không thể vẫn luôn làm được điều này."
"Thế nhưng ta vẫn cố để làm như vậy."
Lúc này, ba người đi tới một ngọn đồi cản gió.
Cố Thanh Sơn vươn tay, đặt tay lên mặt đất của ngọn đồi.
"Anh đang làm gì vậy?" Laura hỏi.
"Tìm một nơi có thể để chúng ta nghỉ ngơi." Cố Thanh Sơn trả lời.
Mặt đất ầm ầm thay đổi.
Nền đất sụp xuống tạo thành một cửa hang hình tròn, ngay lập tức có gió mát phả vào mặt.
Có thể nghe thấy tiếng nước truyền tới.
Laura mừng rỡ, kêu to: "Nước suối? Nơi này lại có dòng nước ngầm sao?"
Cô bé nhảy xuống từ trên lưng Cố Thanh Sơn, chạy vào trong hang.
Thâm Tuyết quan sát hang đất, nói: "Nhìn qua cũng không phải do thiên nhiên tạo nên."
Cố Thanh Sơn mỉm cười.
Vừa rồi hắn đã điều khiển địa mạch, tìm kiếm nguồn nước, cũng thuận tay tạo nên một nơi nghỉ ngơi dưới mặt đất.
Đây là lực lượng của mặt đất.
Mặt đất liên quan tới nước, gió, còn có cả...
"Oa, dòng nước này lại là suối nước nóng, nằm trên đó thật thoải mái." Giọng nói ngạc nhiên của Laura vang lên.
Sâu trong lòng đất, có một ngọn núi lửa dưới đó.
Đất, nước, lửa, gió.
Chỉ với lực lượng của Địa Thánh Trụ, đã có thể điều khiển nước, lửa và gió bình thường rồi.
Theo lực lượng tín ngưỡng càng ngày càng mạnh, lực lượng dần dần thức tỉnh, phát triển tới một trình độ cực kỳ khủng bố.
Xem như gặp lại Thần Vận Rủi một lần nữa, coi như Thần Vận Rủi mạnh như thế nào, Cố Thanh Sơn cũng có tự tin để hắn ta không thể sử dụng toàn lực để chiến đấu thì đã chết rồi.
Chỉ với Địa Thánh Trụ cũng đã mạnh mẽ như vậy rồi, thật sự không biết bí mật tối cao mà Tứ Thánh Trụ bảo vệ là cái gì nữa.
Những suy nghĩ này chỉ lướt nhanh trong não Cố Thanh Sơn mà thôi.
Hắn cũng không tiếp tục nghĩ tiếp.
Dù sao, sư tôn vẫn còn đang thu phục Luân Hồi Thiên Thư.
Sau khi mình hoàn thành lần Tử Đấu này, còn phải chạy trở về, tiếp tục bảo vệ sư tôn.
Sau đó còn chuyện của Mộ Nhân Gian nữa.
Cho nên...
"Ngươi và Laura có thể nghỉ ngơi một lát, lát sau chúng ta gặp lại." Cố Thanh Sơn nói.
"Ngươi muốn làm gì?" Thâm Tuyết hỏi.
"Thừa dịp này còn có thời gian, ta muốn tiếp tục tu luyện một loại lực lượng." Cố Thanh Sơn nói.
"Được, lúc nào cũng có thể tới gặp chúng ta."
Thâm Tuyết nói xong, thì đi về phía suối nước nóng.
Cố Thanh Sơn nhìn hai nữ, rồi rời khỏi hang đất.
Hắn đứng thẳng trong sa mạc, phất tay lấy thanh kiếm đá ra.
Trên kiếm đá có hai chiêu kiếm thuật thời không...
Mình đã học được một chiêu đó là "Thời Chi Bình", còn một kiếm chiêu cấm kỵ khác thì vẫn chưa học được.
Ngay cả Chúa tể Thanh Đồng đều sợ hãi loại kiếm thuật này.
Cho nên một kiếm này sẽ...
Hết chương 2571.
Kéo lên để đọc tiếp Chương 2572
Bạn cần đăng nhập để bình luận