Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 2608. Trùng Giáp (2)



"Nếu như có liên quan đến Lục Đạo Luân Hồi... Chứng tỏ ngươi có thể sinh ra uy hiếp đối với tên kia trong chuyện này." Cố Thanh Sơn phân tích.
Côn trùng nói: "Thế nhưng ta căn bản đánh không thắng —— "
Cố Thanh Sơn cắt ngang lời nó nói: "Điểm này ngươi và ta đều rõ ràng, xem ra trên người ngươi còn có một bí mật khác, khiến cho cái tên kia sinh ra lòng kiêng kỵ."
Côn trùng nói: "Bí mật? Nào có bí mật gì, ngay cả khỏi Thế Giới Hư Không bẳng cách nào ta cũng không biết nữa là."
"Sau khi rời khỏi Thế Giới Hư Không, ngươi muốn đi nơi nào?" Cố Thanh Sơn hỏi.
"Đi chỗ nào? Ha ha ha ha!" Côn trùng phát ra tiếng cười bi thương: "Ta không biết rời đi như thế nào, càng không biết nên đi chỗ nào ——tất cả năng lực của ta đều là tự động lục lọi ra được, cái gọi là tiến hóa cùng lắm cũng chỉ là dựa vào bản năng hoàn thành tiến hóa cơ bản nhất."
Cố Thanh Sơn im lặng.
Tình trạng này cũng đáng để đồng tình.
Năm đó mình vì học được một bộ kiếm thuật cơ bản, cũng không thể không trải qua gian nguy, cửu tử nhất sinh mới gom đủ linh thạch.
Con côn trùng này thì cứ tùy ý trưởng thành đại mà cũng có thể lợi hại tới mức độ bây giờ, cũng coi như không phải trùng vật tầm thường.
Chờ một chút...
Cố Thanh Sơn thuận theo mạch suy nghĩ này mà cân nhắc tiếp.
Nếu con côn trùng này lợi hại như vậy, lại có một loại liên hệ bí ẩn nào đó với Lục Đạo Luân Hồi, sao không mang nó theo bên người chứ?
Nếu như vậy, nó vừa có thể giúp mình chiến đấu, vừa có thể sinh ra ảnh hưởng nhất định đối với Lục Đạo vào thời khắc nào đó.
Hiện tại nó đã không thể đi rồi.
Nhưng chuyện này cũng không có nghĩa là nó sẽ giúp mình làm cái gì.
Làm sao thuyết phục nó đây?
Cố Thanh Sơn hơi suy nghĩ, thở dài nói: "Được rồi, ngươi khoan hãy đi, nán lại chỗ này của ta một thời gian, như thế chí ít có thể sống sót."
"Thôi được, trước mắt chỉ có thể như vậy." Côn trùng nói.
Cố Thanh Sơn vỗ tay một cái, mang theo một tia sát ý mà nói: "Cái tên kia không chỉ muốn giết ngươi, hắn còn luôn lợi dụng ta, lại bảo Chủ Nhân Hư Không tới giết ta —— xem ra ta phải đi điều tra bí mật của đám Chủ Nhân Hư Không kia, có thể còn sẽ đi vào Lục Đạo Luân Hồi một lần, sớm muộn gì cũng phải báo thù rửa hận!"
Hắn đứng dậy đi ra ngoài.
"Chờ một chút, ngươi đi làm việc, vậy ta thì sa?" Côn trùng vội hỏi.
"À ——coi như ngươi là một món đồ đi, ta còn có chuyện khác phải đi làm, tự ngươi ở lại trong nhà đi." Cố Thanh Sơn nói.
Hắn sải bước đi ra ngoài.
"Chờ một chút —— ta ở lại trong phòng này? Món đồ là chỉ cái gì? Ta là món đồ gì chứ hả?" Côn trùng kêu to lên.
Cố Thanh Sơn nhún vai nói: "Gì cũng được, dù sao không người đến chỗ của ta, ngươi ở lại căn phòng này làm một pho tương, tiêu bản, bức họa côn trùng gì gì đó, đều được."
Côn trùng nổi giận quát lên: "Ta chính là đấng quyền năng vĩnh hằng vĩ đại, là vua của bầy trùng độc nhất vô nhị trong truyền thuyết, ngươi bảo ta ở trong nhà làm tượng trùng hả?"
Cố Thanh Sơn không quay đầu lại mà nói: "Vậy ngươi muốn thế nào? Tiếp theo ta còn phải tham gia các loại chiến đấu —— tóm lại vô cùng nguy hiểm, không thể mang ngươi theo."
"Vì sao không thể mang ta chứ?" Côn trùng quát lên.
Xong xuôi.
Bây giờ còn có một vài vấn đề, nếu như con côn trùng có thể tự mình giải quyết ——
Cố Thanh Sơn xoay người, nghiêm túc nói: "Vừa rồi khi ở bên ngoài, người người đều trông thấy ngươi đã chết, ngươi có biện pháp nào cùng ta xuất hiện mà không khiến người khác hoài nghi không?"
Côn trùng hừ một tiếng, nói: "Tất nhiên ta có biện pháp rồi."
Cố Thanh Sơn cười nói: "Ngươi không dưỡng thương cho tốt, đi theo ta ra ngoài làm gì?"
"Người muốn báo thù không chỉ có một mình ngươi." Côn trùng lạnh lùng nói.
Cố Thanh Sơn suy nghĩ một chút, gật đầu nói: "Được thôi."
—— Nói gì thì nói, nếu con côn trùng này là kẻ nhát gan, không dám báo thù rửa hận, vậy thì nó chỉ trở thành một thứ vướng víu trên chiến trường.
Nếu như vậy, Cố Thanh Sơn thật sự sẽ không để vào mắt.
"Đến đây, nói cho ta biết, ngươi dùng biện pháp gì có thể xuất hiện cùng ta?" Cố Thanh Sơn hỏi.
Côn trùng nói: "Ngươi có binh khí không? Thật ra ta có thể giả trang thành binh khí."
Cố Thanh Sơn lắc đầu, nói: "Binh khí thì không được, binh khí của ta là thẻ bài binh khí vừa rèn đúc xong, người làm chuyện này là một vị Chủ Nhân Hư Không, lại là bậc thầy binh khí luật nhân quả, rất dễ dàng phát hiện vấn đề."
Côn trùng khựng lại, hỏi: "Vậy chiến giáp thì sao?"
Cố Thanh Sơn nhìn vào nó, trong mắt toát ra thâm ý không thể nói ra.
Thật ra mình có một bộ giáp toàn thân của Chân Cổ Ma Vương, nhưng chiến giáp này đến từ Thánh Giới, là thứ mà Kẻ Nhìn Xuống Vạn Giới cho mình.
Bộ giáp này không thể mặc.
—— Nếu đã sắm vai Quân Vương Thống Khổ, vừa rồi còn bị Thánh Giới đánh cho một trận, xong hiện giờ lập tức lấy ra một bộ chiến giáp Thánh Giới mặc lên trên người, ngươi làm vậy không phải nói rõ cho người khác biết ngươi làm phản rồi sao.
Vậy thì... Để côn trùng này làm chiến giáp?
Có khi dễ nó quá hay không?
Vừa nghĩ đến đây, Cố Thanh Sơn chần chờ nói: "Làm chiến giáp của ta? Vậy đại khái sẽ là một chuyện rất vất vả..."
"Đừng có xem thường người khác, vừa rồi ta cảm thấy ngươi đang xem thường ta đấy." Côn trùng nói.
Cố Thanh Sơn thật tâm thật lòng mà nói: "Ta không có xem thường ngươi, kỳ thật ta chiến đấu —— "
Côn trùng không vui mà cắt ngang hắn, giọng nói đầy lạnh lùng: "Quỷ Vương Hoàng Tuyền, ngươi phải nhớ kỹ một chuyện —— ta chính là trùng vương vĩ đại đã sống vô số năm, đừng dùng kiến thức nông cạn của ngươi để cân nhắc đấng quyền năng như ta —— vĩnh viễn không cần, rõ chưa?"
Cố Thanh Sơn không lên tiếng nữa.
... Được rồi.
Nó muốn chết thì cứ để nó chết đi.
Chỉ thấy côn trùng nằm bẹp trên mặt đất, toàn thân phát ra tiếng vang lốp ba lốp bốp, dần dần vặn vẹo thành một cụm, lại giãn ra, tạo thành một bộ chiến giáp kỳ lạ.
—— đây là một bộ chiến giáp năm màu rực rỡ, hiện ra chút ánh sáng kiên cố đặc thù của giáp xác.
"Được rồi, ngươi có thể mặc ta vào để chiến đấu."
Tiếng nói của con côn trùng vang lên từ trong bộ chiến giáp.
Cố Thanh Sơn đưa tay nhẹ nhàng đặt lên trên chiến giáp, ngay lập tức, trước mắt hiện ra từng hàng chữ nhỏ màu đỏ tươi:
[Danh sách cao nhất đã chú ý tới tình hình trước mắt, đang âm thầm tiến hành sửa chữa biên độ nhất định trong khế ước trước đó của các ngươi.]
[—— Lấy danh sách dẫn dắt, lấy hỗn độn làm văn tự, thi triển ra dấu ấn Vĩnh Diệt, làm cho bộ giáp này vĩnh viễn không cách nào phản bội ngươi.]
[Chú ý: Dấu ấn này không cách nào bị Kẻ Đoạt Niệm Vĩnh Hằng cảm nhận được, chỉ có ngươi biết mà thôi.]
Hết chương 2608.
Kéo lên để đọc tiếp Chương 2609
Bạn cần đăng nhập để bình luận