Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 2634. Nhẫn ngọc bích (2)



Nếu nói như thế, trước đó tổ chức đã tổn thất số lượng lớn các Chủ Nhân Hư Không trong biển binh khí, cũng là chuyện hoàn toàn có thể lý giải được.
Hắn tiếp nhận thẻ bài các binh tướng trình lên nhìn một chút, rất nhanh đã chọn ra một địa điểm có ẩn chứa mảnh vỡ trong đó.
"Địa điểm này gần nhất, không bằng cứ đi nơi này đi."
Cố Thanh Sơn phân biệt phương hướng, trực tiếp bay ra ngoài từ trên tường thành.
Hắn xuyên qua chốn hoang dã rộng lớn bao la, vẫn luôn phi hành hướng về phía điểm đến, thẳng đến khi sắp đến nơi mới hạ xuống.
Một dao động nhàn nhạt truyền đến từ xa xa.
Đúng rồi, ở lân cận nơi này!
Cố Thanh Sơn rút Địa Kiếm ra, nghĩ nghĩ, lại trả về, ngược lại rút ra Lưu Tinh Chùy trong bảy loại binh khí.
—— Như vậy càng có tính mê hoặc hơn một chút.
Hắn giữ vững tinh thần, chậm rãi di động hướng về nơi phát ra sóng dao động.
Đột nhiên, cách phía trước không xa truyền đến tiếng nổ vang liên tục.
Các tiếng kêu thảm thiết, âm thanh giao chiến lẫn lộn thành một mảnh.
Cố Thanh Sơn lập tức thay đổi sách lược.
Súc Địa Thành Thốn!
Hắn trực tiếp xuất hiện ở biên giới chiến trường.
"Chạy, chạy mau!" Có người gào lên.
Bốn phía đều là đám người đang chạy tán loạn.
Cố Thanh Sơn trốn sau một gốc cây, híp mắt dò xét những người kia.
Từng hàng chữ nhỏ màu đỏ tươi nhanh chóng hiển hiện:
[Chú ý.]
[Những kẻ đang chạy tán loạn kia chính là người của danh sách sa đọa.]
Danh sách sa đọa sao?
Thì ra người của nó cũng tới nơi này.
Vào điểm thời gian lúc này, nhân gian mộ còn chưa xuất thế, mà các danh sách cũng đã phái người xâm nhập vào thế giới A Tu La tới.
Cố Thanh Sơn lặng yên suy nghĩ, sau đó nhìn lại đằng sau đám người kia.
Chỉ thấy dãy núi xa xa chậm rãi di động, đang đuổi theo cả đám người.
Mà phía bên dưới dãy núi đằng kia, dây sắt với số lượng không cách nào đếm hết đang trói chặt một con cương thi khổng lồ toàn thân màu xám trắng.
Nó cõng cả ngọn núi mà bò rạp trên mặt đất, nó không ngừng bò đi, thỉnh thoảng thả ra từng luồng khí độc chướng, hoặc phun ra một loạt thi trùng đuổi theo những kẻ đang chạy trốn kia.
Người chết càng ngày càng nhiều.
Con cương thi này quả thật không dễ chọc, Cố Thanh Sơn cũng không khỏi bắt đầu cẩn thận suy tư, nên diệt trừ nó như thế nào.
Đám người đột nhiên phát ra từng tiếng kêu thảm tuyệt vọng.
"Không được."
"Danh sách không cho chúng ta chạy trốn."
"Nhất định phải trở về giết con cương thi kia, nếu không cũng sẽ bị danh sách giết chết."
Bọn chúng đứng tại chỗ, không còn dám xê dịch bước chân.
Rống ——
Con cương thi khổng lồ phát ra tiếng gầm thét chấn động thiên địa, dần dần đuổi tới.
"Giết nó!"
"Giết nó mới có đường sống!"
Mọi người kiên trì quay người, toàn lực phát ra công kích bắn vào con cương thi nọ.
Nhưng mà, từng luồng pháp thuật đánh vào trên người cương thi, căn bản không cách nào tạo thành bất cứ thương tổn gì.
Một giây.
Hai giây.
Ba giây.
Tất cả mọi người đã chết.
Con cương thi nằm bẹp trên mặt đất, bắt đầu dùng ngón tay nhẹ nhàng nhặt thi thể lên, tụ bọn chúng lại cùng một chỗ.
—— Hình như nó cảm ứng được cái gì, đột nhiên nhìn về một phương hướng khác.
"Bữa cơm trưa này. . . Còn thiếu một con côn trùng giảo hoạt. . ."
Con cương thi khổng lồ âm trầm nói.
Lúc này Cố Thanh Sơn lại không thể tránh né, hắn xuất hiện từ phía sau gốc cây kia, vẫy tay nói:
"Chào buổi trưa."
Hắn chú ý tới tảng đá dâng trào sương mù đang treo trên tóc của cương thi, nó đang tòa ra từng luồng dao động.
—— Chính là mảnh vỡ minh chứng truyền thừa cùa A Tu La.
Xem ra nhất định phải đánh một trận.
Cố Thanh Sơn nắm chặt Lưu Tinh Chùy, chuẩn bị ra tay.
Con cương thi kia cười gằn, nói: "Sinh vật trong hư không, ngươi quả thật rất mạnh. . . Nhưng mà rất đáng tiếc. . ."
Cương thi bỗng nhiên ngậm miệng lại.
Nó mở to đôi đồng tử đục ngầu khổng lồ, gắt gao nhìn chằm chằm vào tay của Cố Thanh Sơn.
Cố Thanh Sơn theo ánh mắt của nó mà nhìn lại.
Chỉ thấy nó đang dán mặt vào chiếc nhẫn ngọc bích trên tay của mình kia.
Bỗng nhiên.
Một tiếng nói vang lên trong lòng Cố Thanh Sơn:
"Cái nhẫn này —— là của ngươi hả?"
—— Đây là tiếng nói của con cương thi khổng lồ.
"Đúng thế, người khác cho." Cố Thanh Sơn cũng truyền âm lại.
"Ai cho ngươi?" Con cương thi tiếp tục hỏi.
"Ta không biết, là một người trang giấy ở phía biển binh khí cho." Cố Thanh Sơn nói chi tiết hơn.
". . . Đã hiểu, ngươi đánh ta một cái."
"A?"
Cố Thanh Sơn nao nao.
"Nhanh lên, thừa dịp hiện tại không có ai, đánh ta một cái." Con cương thi vội vàng thúc giục.
Cố Thanh Sơn dần dần có hơi hiểu ra ý của con cương thi khổng lồ.
Hắn lập tức vung Lưu Tinh Chùy ——
Đùng!
Lưu Tinh Chùy bay ra ngoài, đập vào mặt của con cương thi, sau đó bắn ngược lên mặt đất.
Con cương thi nhìn Cố Thanh Sơn một chút, lại nhìn về phía Lưu Tinh Chùy.
Nó đột nhiên phát ra một tiếng kêu thảm thiết kinh thiên động địa.
"Không! Tại sao có thể có dạng chùy pháp này, xem ra ta chỉ có thể nhận thua —— "
Oanh ——
Con cương thi ngã lăn trên mặt đất.
Khối mảnh vỡ kia rớt xuống từ trên đỉnh đầu của nó, lăn mấy vòng, vừa vặn lăn đến bên chân của Cố Thanh Sơn.
"Đáng hận, ta nhớ kỹ ngươi rồi, lần sau nhất định phải tái chiến một trận với ngươi!"
Con cương thi khổng lồ vừa kêu gào, vừa ôm ngọn núi nguy nga kia, từng bước từng bước bỏ chạy về phương xa.
—— Chỉ trong chớp mặt, đã không thấy bóng dáng tăm hơi nó đâu nữa.
Cố Thanh Sơn yên lặng nhìn chăm chú về phương xa.
Cái này. . . Rốt cuộc là như thế nào vậy?
Hắn nhặt mảnh vỡ lên từ dưới đất, lại nhìn về chiếc nhẫn xanh biếc trên tay mình.
Nhẫn vẫn là nhẫn.
Hình như. . . Không có bất kỳ chỗ đặc thù gì cả.
Hết chương 2634.
Kéo lên để đọc tiếp Chương 2635
Bạn cần đăng nhập để bình luận