Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 2643. Lấy đi bộ bài! (2)



Làm một bộ bài, không ai có cách nào thay đổi quyền sở hữu của bản thân mình trong khoảng thời gian ngắn ca.
—— Chủ nhân bộ bài có thể tìm tới mọi người vào bất cứ lúc nào!
Cố Thanh Sơn nói:
"Qủa thật như thế, làm bộ bài kỳ tích thì không cách nào tự mình thoát khỏi quyền sở hữu."
"—— Nhưng mà yên tâm đi, nội dung công tác chạy trốn cứ để ta đến phụ trách, các ngươi thì phải nghĩ biện pháp trở nên cường đại."
Hắn rút một tấm thẻ bài ra, ném ra ngoài.
"Cốt Lâm" .
Chỉ một thoáng, vùng đông nam của Trấn Vô Nguyệt đột nhiên xuất hiện một thế giới khác.
Dãy núi, dòng suối chập trùng, sau đó là bình nguyên, hoang dã, thành thị, đó là thế giới chúng thần!
Thế giới Chúng thần đã giáp biên giới với Trấn Vô Nguyệt.
"Các vị, thời điểm chạy trốn ta không cách nào chiếu cố các ngươi, mà nơi này sẽ trở thành căn cứ khiến các ngươi mạnh lên."
"Cuối cùng sẽ có một ngày —— "
"Các ngươi sẽ có cơ hội ra ngoài báo thù."
"Khi mà các ngươi đủ cường đại rồi."
"Hiện tại đi dung nhập vào thế giới này đi, qua kiến thức hai loại quyền năng ngoài kỳ tích ra."
Cố Thanh Sơn nói xong thì ngẩng đầu nhìn lên trên bầu trời.
—— Lúc này đã là đêm khuya.
Thời gian phù hợp.
Hắn lập tức thu hồi bàn tay lại.
Thẻ bài Cốt Lâm trở lại trên tay hắn lần nữa.
Chỉ là nằm ngoài biên giới của thẻ bài, xuất hiện một cái trấn nhỏ.
—— Đó là Trấn Vô Nguyệt.
Một hàng chữ nhỏ màu đỏ tươi nhanh chóng xuất hiện:
[Ngươi cướp đi Trấn Vô Nguyệt.]
[Ngươi giải phóng ký ức của tất cả Chủ Nhân Hư Không.]
[Khi ngươi nắm giữ lá bài 'Cốt Lâm " này, đống nghĩa với việc ngươi đã nắm giữ cả hai bộ bài kỳ tích, bộ bài chúng thần.]
[Tất cả những hành vi của ngươi đã bị kẻ đứng sau tấm màn cảm ứng được.]
[Hắn đang loại bỏ tất cả khó khăn, dùng tốc độ nhanh nhất để chạy đến!]
[Mau chạy trốn đi!]
Cố Thanh Sơn cười lạnh, thân thể run lên, hóa thành một con Mèo quýt.
—— Mèo quýt ẩn mình trong hư không tối tăm.
"Meo meo meo."
"Meo meo meo meo, meo meo meo."
Tiếng mèo kêu liên tục bắn ra từ trong miêng của nó.
Hàng chữ nhỏ màu đỏ tươi cũng theo đó mà xuất hiện:
[Ngươi đã phát động ra kỹ năng vận mệnh đặc thù đến từ hỗn độn: Bác bỏ.]
[Miêu tả: Ngươi có thể lập tức phủ nhận một thân phận nào đó của ngươi, mà khi ngươi làm như vậy, pháp tắc vận mệnh sẽ xóa đi tất cả mọi vết tích lưu lại trên thân thể người dưới cái thân phận này.]
[Ngươi đã phủ nhận tất cả dấu vết của thân phận Quân Vương Thống Khổ.]
[Ngươi không còn là Quân Vương Thống Khổ.]
[Ngươi đã mất đi thân phận: Bộ bài kỳ tích.]
"Pháp tắc vận mệnh đã xóa đi hết thảy vết tích có liên quan đến Bộ bài kỳ tích từ trên người ngươi.]
"Hiện tại ngươi chính là —— "
"Quất Hoàng!"
Mèo quýt lẳng lặng nhìn những lới nhắc nhở này.
Hai mắt nó hơi hơi nheo lại, giống như lộ ra một nụ cười đắc ý.
Cùng lúc đó, trong hư không bắt đầu xuất hiện chút động tĩnh.
Một tiếng rống giận dữ chấn động cả hư không vang lên:
"Rốt cuộc là kẻ nào?"
"Kẻ nào dám cả gan đụng vào bộ bài của ta, ta có thể cảm ứng được vị trí của bọn chúng —— hiện tại ngươi sẽ phải chết!"
Hình như sắp đến rồi!
Mèo quýt không do dự nữa, cùng lúc phát động Dạ Mị Quỷ Ảnh, Ngọc Vô Hà, lại lấy " chúc phúc Nhân tộc " sau khi được thăng cấp để tăng cường năng lực ẩn nấp lên ba mươi lần!
Nó đã trở nên không thể bị thăm dò triệt để.
Làm xong hết tất cả những chuyện này, lúc này Mèo quýt mới rút ra một tấm bài truyền tống, ném ra ngoài để kích hoạt.
Chỉ một thoáng, nó biến mất từ trong hư không tối tăm... .
Thế giới A Tu La.
Mảnh đất Nghịch Loạn Vạn Cổ.
Trong một góc hẻo lánh nào đó, ánh sáng truyền tống chợt lóe lên.
Mèo quýt vẫn tiếp tục ẩn hình.
Nó rơi vào một khối đá nào đó nằm trên mặt đất đã sụp đổ tan hoang.
Trong toàn bộ thế giới, dao động chiến đấu không có điểm chấm dứt đang tàn phá bừa bãi.
Phóng tầm mắt nhìn tới, cảnh hoang tàn khắp nơi, dung nham đã xông lên tận bầu trời.
Một vài thứ chưa bao giờ thấy qua, đang giao thủ với những chủng tộc cổ đại của Lục Đạo Luân Hồi.
Những kẻ phụ thuộc danh sách kia đều không thấy đâu nữa.
Chỉ còn lại sứ giả danh sách.
Thi thể của bọn chúng bị ném lung tung trong dòng dung nham.
Trên đường chân trời xa xăm nọ.
Một cây trụ thanh đồng xuất hiện.
—— Đó là một tên Chúa Tể Thanh Đồng.
Nó bị đóng đinh trên trụ thanh đồng, người đầy thương tích, nhưng lại không ngừng phát ra tiếng gầm thét, hình như đang giao thủ với cái gì đó.
Nơi này đang diễn ra trận giao chiến vượt xa sức tưởng tượng.
Mèo quýt yên lặng nhìn chăm chú vào mọi chuyện, vẻ mặt trở nên càng tỉnh táo.
Nó bỗng nhiên có cảm giác trong lòng, ngẩng đầu nhìn lên trên bầu trời.
Chỉ thấy một bàn tay khổng lồ đang lưỡng lự phân vân trên không trung, muốn đuổi tới.
Mèo quýt ngồi xổm tại chỗ bất động.
Thời gian chậm rãi trôi qua.
Bàn tay kia vẫn đang do dự, không có rơi xuống.
—— toàn bộ mảnh đất Nghịch Loạn Vạn Cổ đã sắp sụp đổ.
Thuật Nhất Nhân Vạn Sinh.
Và một thuật hư không khác.
Cùng những đấng quyền năng mạnh nhất của Lục Đạo Luân Hồi.
Ba phe đang giao thủ ở nơi này.
Bàn tay khổng lồ kia mặc dù cường đại, nhưng sao lại dám xen vào chiến trường ngay trong thời điểm này?
Đáng tiếc, trong nháy mắt nó xuất hiện, mọi chuyện đã không còn do hắn ta quyết định nữa rồi.
Rất xa, một âm thanh ồm ồm bỗng vang lên:
"Sức mạnh như vậy cũng đã đủ để tham gia vào trận chiến giữa bọn ta, buồn cười là ngươi dám trốn ở một bên, chẳng lẽ muốn nhặt hời hay sao?"
Oanh!
Bầu trời phát ra một tiếng nổ vang dội.
Bàn tay khổng lồ kia như bị điện giật mà rụt về, nhanh chóng rời khỏi mảnh đất Nghịch Loạn Vạn Cổ, bỏ chạy về hướng dòng chảy hỗn loạn của hư không.
"Ha ha ha, tới rồi mà còn muốn đi?" Một tiếng cười độc địa vang lên.
Chỉ thấy một cái bóng xám khổng lồ, không cách nào nhận ra xông lên bầu trời, đuổi theo hướng bàn tay to lớn kia biến mất.
Mèo quýt hé mắt.
Nó ngồi chồm hổm trên mặt đất, lộ ra biểu cảm hết sức trấn định, thậm chí còn rảnh rỗi mà liếm liếm móng vuốt.
Hết chương 2643.
Kéo lên để đọc tiếp Chương 2644
Bạn cần đăng nhập để bình luận