Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 2694. Lấy một người, mở ra con đường (1)



"Con dự định tu hành như thế nào?" Tạ Đạo Linh hỏi.
"Lúc còn ở thế giới Phủ Bụi thời điểm, ta có nghe nữ sĩ Tế Vũ và Long Thần nói về vấn đề con đường này, nghe nói Tam Thuật của Hư Không theo thứ tự là ba loại con đường, cũng là sức mạnh nằm phía trên Linh kỹ." Cố Thanh Sơn nói.
"Qủa thật là như thế, " A Tu La Vương gật đầu nói: "Đã từng ấy năm, chúng ta nhiều lắm chỉ có thể lợi dụng hệ thống thế giới của Lục Đạo Luân Hồi để sáng tạo Linh kỹ, lấy Linh kỹ để đánh với Tam Thuật của Hư Không."
"Lục Đạo Luân Hồi muốn trở thành con đường, chí ít cần Lục Thánh đều xuất hiện mới có thể hoàn thành." Tạ Đạo Linh nói.
"Cho nên chúng ta luôn bị thiệt thòi, không có cách nào đánh thắng Tam Thuật." Quy Thánh thở dài mà nói.
Nhìn hắn ta trông vẫn mang dáng vẻ thiếu niên, thời gian ình như đã mất đi tác dụng trên người của hắn.
Cố Thanh Sơn nói: "Bất kể là con đường tu hành của nhân tộc, hay là nấc thang chiến đấu của A Tu La, cuối cùng chẳng qua chỉ thu hoạch được trình độ Linh kỹ, mà hiện tại ta đã nắm giữ Linh kỹ —— thậm chí dựa vào sức mạnh của Địa Thần, mỗi một lần ta công kích đều có thể tính là Linh kỹ."
"Không sai, nếu như ngươi lại đi lên một con đường tu hành khác thì cũng chỉ là tăng lên uy lực công kích của mình, sẽ không bao giờ có sự gia tăng sức mạnh trên phạm vi rộng nữa." A Tu La Vương nói.
"Cho nên, ta không thể trì hoãn trong chuyện Linh kỹ này nữa, ta phải vượt qua nó." Cố Thanh Sơn nói.
Tạ Đạo Linh kịp phản ứng, nói khẽ: "Ý con là muốn. . ."
"Đúng vậy, con muốn mở ra một con đường mới." Cố Thanh Sơn nói.
Ba người cùng chấn động.
"Toàn bộ Lục Đạo Luân Hồi đã trải qua vô số những gian nguy, cũng không thể sinh ra một con đường khác, ngươi làm sao dám cho rằng chỉ dựa vào sức một mình ngươi thì có thể mở ra một con đường kia chứ?" A Tu La Vương hỏi.
"Ta cảm thấy. . . Đầu tiên là phải dám nghĩ, nếu như ngay cả nghĩ cũng không dám, vậy thì không làm được cái gì cả." Cố Thanh Sơn nói.
"Nói tiếp đi." Tạ Đạo Linh khích lệ.
"Con không thể so sánh với Lục Đạo Luân Hồi —— Đặc điểm của Lục Đạo Luân Hồi là có thể sinh ra vô tận chúng sinh, chuyện này đã định sẵn sẽ khiến cho vô số kẻ dòm ngó tới —— cho nên chúng ta đã nhìn thấy Lục Đạo Luân Hồi nát vô số lần." Cố Thanh Sơn nói.
Hắn nói tiếp: "Nhưng ta đang ở trong một thời không an toàn như thế, lại mang trên người sức mạnh của ba thánh trụ, không bị bất kỳ cái gì ảnh hưởng, bản thân cũng đã đạt đến cấp độ Linh kỹ, vì sao ta lại không được kia chứ?"
Tam thánh cùng im lặng không nói gì.
"Con có phương hướng không?" Tạ Đạo Linh hỏi.
Cố Thanh Sơn im lặng một lát, trong ánh mắt lộ ra vẻ hồi ức.
"Sơ tâm của con chính là kiếm thuật, cho tới hiện giờ, con vẫn càng mong muốn lấy Trường Kiếm trong tay để hoàn thành chiến đấu."
"Kiếm thuật —— "
Giọng điệu của hắn dần dần trở nên kiên định.
"Đó là mạng của con, niềm tin của con, ánh sáng trong thế giới của con, con đường của con, ngay từ mới bắt đầu con đã biết mình muốn vĩnh viễn đi trên con đường như vậy."
A Tu La Vương nói: "Nhưng kiếm thuật trở thành một con đường như thế nào, ngươi có nghĩ tới hay không?"
"Đối mặt với tuyệt cảnh không cách nào tưởng tượng được, bản năng mạnh nhất của các kiếm tu chính là liều mạng, ngay cả trong lúc chiến đấu ta cũng không nhịn được mà nghĩ như vậy —— thậm chí con gần như đã dùng cả đồng quy."
Cố Thanh Sơn suy nghĩ, sau đó nói tiếp:
"Con từng kiến thức qua quá trình hình thành con đường của Trùng tộc."
"Con đường của Trùng Tộc dần dần sinh ra từ sự tử vong của vô số côn trùng trong thời đại quá khứ.”
"Như vậy đối với kiếm tu mà nói, mỗi một tiền bối kiếm tu khẳng khái đi chịu chết, nhất định đã từng ngưng tụ qua ý chí tương tự, thậm chí có khả năng cũng không yếu hơn Trùng tộc."
Quy Thánh chần chờ mà nói: "Kiếm tu là một đám không sợ chết, nếu như ngươi có thể ngưng tụ hết ý chí của bọn họ, sau đó đi cảm ngộ và tìm kiếm từ đó. . ."
A Tu La Vương nói xen vào: "Nhưng quá khó khăn, ngươi muốn đi tìm những kiếm tu kia như thế nào? Mà còn đi ngưng tụ ý chí những kiếm tu kia như thế nào?"
Bỗng nhiên có một cái bóng hiển hiện từ phía sau Cố Thanh Sơn.
Là nữ sĩ Tế Vũ.
Nàng mở miệng nói: "Trong toàn bộ thế giới Lục Đạo Luân Hồi của các ngươi, chỉ có hắn nắm giữ sức mạnh của tam sinh Tế Vũ, có thể nhìn thấy ký ức của nhiều thế hệ chúng sinh quá khứ, điểm này không thành vấn đề."
"Nhưng mà chỉ dựa vào một người thì đã muốn khai sáng một con đường, thực sự quá khó khăn." Tạ Đạo Linh nói.
"Ngươi nói không sai, cho nên Cố Thanh Sơn phải đi theo ta tiếp tục tu tập Chúng Sinh Tế Mệnh Vũ." Cái bóng nói.
"Đó là cái gì?" A Tu La Vương hỏi.
Nữ sĩ Tế Vũ cười một tiếng, nói ra: "Là conn đường trong thời đại quá khứ, nhưng sớm đã bị cắt đứt, trong vô số năm tháng cũng không có ai có thể đột phá cấp độ Tử Đấu, Cố Thanh Sơn là người đầu tiên."
"Nữ sĩ, Thánh Nguyện Tế có thể trợ giúp ta khai sáng con đường sao?" Cố Thanh Sơn hỏi.
"Đúng vậy, thánh nguyện là thần thánh chi tế, nó vốn là hành động thần thánh có thể tinh luyện chúng sinh, sẽ hóa thành sức mạnh vô tận to lớn." Nữ sĩ Tế Vũ nói.
Tạ Đạo Linh trầm tư nói: "Lấy một loại con đường, đi thăm dò một loại con đường khác?"
"Ngươi hẳn phải biết khai sáng một con đường khó khăn đến mức nào, áp dụng loại phương thức này mới có khả năng thành công." Nữ sĩ Tế Vũ nói.
". . . Qủa thật, nếu không lấy sức mạnh của một người muốn khai sáng con đường thì thật sự quá khó khăn." Tạ Đạo Linh nói ra.
Mấy người bọn họ liếc mắt nhìn nhau, khẽ gật đầu.
Chuyện của Cố Thanh Sơn cứ quyết định như vậy đi.
"Thanh Sơn, ngươi cứ đi theo vị nữ sĩ này tu hành đi, ta và A Tu La Vương, Quy Thánh cũng phải tranh thủ thời gian củng cố sức mạnh." Tạ Đạo Linh nói.
"Đúng vậy, sau khi thế giới dung hợp, sức mạnh lại lấy được sự tăng cường rất lớn." Quy Thánh nói.
"Lại không biết ngươi dung hợp một thế giới như thế nào, sao lại khiến cho thế giới A Tu La sinh ra sự tăng cường thực lực biên độ lớn như vậy?" A Tu La Vương hỏi.
Cố Thanh Sơn cười cười, nói: "Đó là thế giới thần linh của thánh trụ —— nói đến đây, kỳ thật ta quên mất một chuyện rất trọng yếu."
Hắn nhìn về mặt đất rộng lớn bao la bên ngoài ngọn núi, nhỏ giọng kêu gọi: "Danh sách."
Hết chương 2694.
Kéo lên để đọc tiếp Chương 2695
Bạn cần đăng nhập để bình luận