Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 2702. Người mới gia nhập! (1)



Bên ngoài biển mây, phía chân trời xa xôi, đột nhiên có từng luồng kiếm khí xông lên trời cao, thẳng lên tầng mây, thậm chí xuyên thấu cả bầu trời, bắn về phía hư vô vô tận bên ngoài.
A Tu La Vương nhìn một mảnh kiếm khí mênh mông rộng lớn kia, tự nhủ: "Thân hóa ánh kiếm. . . Xem ra lại không khống chế tốt, lần này chắc hẳn hắn đã bị thương tương đối nặng."
Quy Thánh thở dài: "Lóc da lóc thịt, khó! Khó! Khó! Cũng không biết lúc nào hắn mới có thể tìm ra được một con đường."
Tạ Đạo Linh khẽ chau mày lại, nâng chung trà lên nhấp một miếng, cô gắng mà nói: "Hắn sẽ không có vấn đề."
. . .
Bên bờ dòng suối.
Thân thể máu thịt be bét tỏa ra ánh hào quang màu vàng kim nhàn nhạt, cuối cùng triệt để lụi tàn.
Sắc mặt Cố Thanh Sơn có chút tái nhợt, ngẩng đầu lên nhìn về phía bầu trời.
Hô ——
Kiếm khí đầy trời từ trời rơi xuống, lại quay về trong cơ thể hắn một lần nữa.
"Phương diện khác không xảy ra vấn đề. . . Chỉ có một đám ánh kiếm không khống chế tốt được."
Hắn tự nhủ.
Cái bóng của nữ sĩ Tế Vũ lặng lẽ hiển hiện, lên tiếng: "Hôm nay tu hành kiếm thuật đến đây thôi, ngươi phải bắt đầu luyện tập Thánh Nguyện Tế rồi."
"A, được."
Cố Thanh Sơn thu ánh kiếm, đi lên bờ từ trong làn nước suối.
Cái bóng đứng lại ngay đối diện hắn, mở miệng nói: "Thánh nguyện vũ là con đường của tế tự, diệt trừ tất cả những thứ bất kính, có tội, đáng chết, nếu như ngươi có thể triệt để nắm giữ, như vậy thì tương đương với đồng thời có được hai con đường."
Cố Thanh Sơn lộ ra vẻ trầm tư.
"Thế nào?" Nữ sĩ Tế Vũ hỏi.
"Nữ sĩ, ta đang suy nghĩ —— "
Cố Thanh Sơn duỗi ngón tay ra đếm, nói: "Kẻ thù có ba tên, Thuật Nhất Nhân Vạn Sinh, Thuật Chúng Linh Mông Muội, Thuật Thế Giới Song Song."
Hắn lại duỗi ra một bàn tay khác, khoa tay mà nói: "Nếu phía bên chúng ta tiến triển thuận lợi, ta sẽ có Chúng Sinh Tế Mệnh Vũ, Thuật Cô Hồng Phi Tiên—— hai so với ba, vẫn không đánh thắng được."
Cái bóng của nữ sĩ Tế Vũ nói: "Nếu như có thể giúp Lục Đạo Luân Hồi thành thuật, vậy thì chính là ba đánh với ba."
Cố Thanh Sơn suy nghĩ, nỉ non mà nói: "Ba đánh với ba, ai thắng ai thua còn chưa thể biết được. . . Huống chi một khi Lục Đạo Luân Hồi muốn thành thuật, kẻ thù nhất định sẽ lâm vào điên cuồng, khi bọn chúng toàn lực ứng phó, ta thực sự không có lòng tin lắm."
Hai người im lặng một hồi.
Cái bóng của nữ sĩ Tế Vũ nói: "Đúng rồi, không phải ngươi đã nhận được một khuôn mặt của Thuật Vạn Linh Mông Muội hay sao?"
Cố Thanh Sơn vỗ mạnh cái trán một cái, nói: "Hỏng bét, ta tiến hành tu hành quá tập trung, đã quên mất chuyện của Quạ rồi!"
Hắn nhẹ nhàng vồ một cái trong hư không, bắt lấy một luồng hào quang, sau đó thả ra ngoài.
Luồng hào quang kia tỏa sáng rực lên trong nháy mắt, hóa thành một cảnh tượng quanh ảnh của một thế giới.
Quạ cũng không xuất hiện trên hình ảnh đó.
Cố Thanh Sơn hít sâu một hơi, thất thanh mà nói: "Xong rồi, là tôi sơ sẩy, Quạ anh tuyệt đối đừng có chết —— "
Hắn đưa tay đặt lên trên hình ảnh, không ngừng điều chỉnh góc nhìn, tìm kiếm tung tích của Quạ khắp thế giới.
Cuối cùng.
Cố Thanh Sơn thấy được một tòa tháp sắt cao vút nằm trong mây.
Trên đỉnh tháp sắt, Quạ bị trói trên một cây côn sắt, che hai mắt, nhúc nhích thôi cũng không được.
Dáng vẻ của anh ta vô cùng thê thảm, quần áo nát thành từng mảnh, trên người đều là vết cào, gần như không có một miếng thịt nào lành lặn.
"Thảm như vậy sao? Tại sao giống như tình trạng đang tu hành của tôi thế. . ."
Cố Thanh Sơn nói thầm một tiếng, nhanh chóng quan sát hoàn cảnh chung quanh.
Phía dưới tháp sắt, không ít những cô gái Trùng tộc đang đứng xếp hàng.
Các nàng cầm một loại roi da đính đầy gai nhọn, hay là các loại nhánh cây thật dài, thậm chí còn có người đang cầm lấy một ngọn nến đang cháy, mang trên mặt nụ cười mong đợi.
"Nghe nói con chim này chơi rất vui đấy."
"Hắn mà hăng lên là đánh nhau cực kỳ ghê luôn, cần thật nhiều người mới có thể chế phục."
"—— Cũng may hắn ra tay không giết người."
"So với vườn bách thú mà nói, vẫn là con chim này chơi vui hơn, kêu lên đặc biệt thảm, làm người ta vui vẻ thật."
"Ừm, tính ra loài chim cũng là vật chủng hiếm có."
Cố Thanh Sơn không nói một lời, chậm rãi nhắm nghiền hai mắt.
Cái bóng của nữ sĩ Tế Vũ đứng một bên mà lên tiếng: "Ngươi chỉ cân nhắc đến tính năng động của hắn ta, lại không để ý đến chuyện so với toàn bộ Trùng tộc thì khả năng chiến đấu của hắn vẫn là quá yếu, hơn nữa hắn lại không giết người, tự nhiên không cách nào lập uy, sớm muộn gì cũng bị bắt làm tù binh, bắt làm động vật để tham quan."
Từng hàng chữ nhỏ nhanh chóng nhảy ra, hiện lên ngay trước mắt Cố Thanh Sơn:
[Chú ý, khảo nghiệm của ngài đã sắp thất bại.]
[Ngài nhất định phải lập tức đưa người mới vào, nghĩ cách cứu viện con chim kia, sau đó hoàn thành khảo nghiệm con đường!]
Suy nghĩ lướt nhanh như chớp qua đầu của Cố Thanh Sơn.
—— Đây chính là cơ hội duy nhất có thể thăm dò Thuật Vạn Linh Mông Muội, tuyệt đối không thể có sai lầm!
Để ai đi vào đây?
Loại nhiệm vụ như sinh sản này, đối với Nhân Tộc mà nói vốn cũng không phải chuyện có thể công khai tuyên bố, rốt cục thì ai có thể đây?
Cố Thanh Sơn đang sứt đầu mẻ trán, bên tai bỗng nhiên vang lên một âm thanh:
"Ta nói này, ngươi làm sao tìm được một thế giới tướng vị thuộc về Trùng tộc chúng ta vậy hả?"
Cố Thanh Sơn khẽ giật mình, chậm rãi cúi đầu nhìn lên trên thân mình.
— Là Trùng Giáp.
Là Kẻ Đoạt Niệm Vĩnh Hằng!
Lần trước lúc mình đi đến thế giới Phủ Bụi, nó không ở bên cạnh, tự nhiên không biết xảy ra chuyện gì.
Kẻ Đoạt Niệm Vĩnh Hằng là Trùng tộc chính tông ——
Hơn nữa còn cực kỳ cường đại, cực kỳ đặc thù, cực kỳ có kiến thức.
Tương lai mình thu được sức mạnh của Thuật Vạn Linh Mông Muội, sớm muộn gì cũng phải để nó gánh vác chuyện này.
Cố Thanh Sơn vui mừng quá đỗi, lập tức nói ra: "Ta có một nhiệm vụ giao cho ngươi, nếu như ngươi có thể hoàn thành, nhất định có thể thăm dò thân phận của ngươi, thậm chí còn có thể thu hoạch được sức mạnh của Thuật Vạn Linh Mông Muội."
"Cái gì! Còn có chuyện tốt như vậy sao?" Côn trùng giật mình hỏi lại.
Cố Thanh Sơn cởi Trùng Giáp xuống, nghiêm mặt mà nói: "Hiện tại chỉ có thể dựa vào ngươi thôi, ngươi phải đi vào thế giới kia mà cứu đồng bạn của ta, sau đó đối mặt với một loại khảo nghiệm cực kỳ khó khăn."
Trùng Giáp biến thành một con bọ cánh cứng cực kỳ to lớn, trên người nó toát ra chiến ý kinh người.
Kẻ Đoạt Niệm Vĩnh Hằng!
Hết chương 2702.
Kéo lên để đọc tiếp Chương 2703
Bạn cần đăng nhập để bình luận