Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 2710. Phá Chướng Thần Trụ (1)



Dòng chảy màu vàng từ từ biến mất.
Chủ Nhân Danh Sách Chiến Tranh đã quy về Vĩnh Diệt.
Dòng chữ nhỏ màu đỏ tươi xuất hiện:
[Ngài lại lần nữa tích lũy được một lượng sức mạnh Hỗn Độn nhất định.]
[Xin tiếp tục tiến hành chiến đấu, sử dụng Tan Chảy để thu thập sức mạnh Hỗn Độn.]
[Khi sức mạnh hỗn độn tích lũy đến hạn cuối, năng lực thứ hai của Danh Sách Tối Cao sẽ mở ra.]
Cố Thanh Sơn quét mắt nhìn qua, trong lòng thầm quyết định.
Năng lực thứ hai của Danh Sách Tối Cao là “Kiếm Tận Thế”.
Mặc dù không biết đó là cái gì nhưng thực lực của hắn đang không ngừng tăng lên, nay mình đã có thể chiến thắng, những kẻ địch mà năm đó đến gặp cũng không gặp được.
Chờ khi mình hoàn thành thuật Cô Hồng Phi Tiên, chắc hẳn có thể mở rộng chém giết, mở ra Kiếm Tận Thế.
Những suy nghĩ này lướt qua tâm trí Cố Thanh Sơn.
Hắn không chút do dự, nhẹ nhàng nhảy lên, bay tới trên cột Thanh Đồng.
Chủ Nhân Danh Sách Chiến Tranh đã trở về Vĩnh Diệt, hiện tại đúng lúc đến tham quan cây cột Thanh Đồng này một chút, xem rốt cuộc nó như thế nào.
Những sợi xích sắt dùng để trói Chúa tể Thanh Đồng ẩn vào bên trong cột Thanh Đồng, không thấy đâu nữa.
Cố Thanh Sơn cúi đầu quan sát, chỉ thấy trên những cây cột này hiện lên dày đặc những ký hiệu tinh xảo, theo thời gian trôi qua, tỏa ra từng làn sóng dao động có quy luật.
Dường như cột Thanh Đồng đang tỏa ra sức mạnh nào đó.
“Tinh vi như vậy... không giống như cái mình gặp lần trước...”
Cố Thanh Sơn lẩm bẩm.
Cố Thanh Sơn đã nhìn thấy cột Thanh Đồng rất nhiều lần.
Nhưng những cây cột Thanh Đồng có thi thể khổng lồ kia không có ký hiệu tinh vi dày đặc như thế này, càng không có xích sắt màu đen, mà ngược lại đó là một khối không có tạo hình, không có bất cứ ký hiệu nào, chỉ tỏa ra cảm giác cổ xưa và thê lương.
Cây cột Thanh Đồng kia còn thường gọi sấm sét tới để trừng phạt thi thể khổng lồ.
Nhưng lúc thi thể khổng lồ gặp phải nguy hiểm, cột Thanh Đồng lại không chút sứt mẻ, căn bản không liên quan đến sống chết của thi thể khổng lồ.
Quan trọng hơn là...
Thi thể khổng lồ bị ghim trên cột Thanh Đồng.
Khi mình dùng kiếm thuật hư không chém rớt một cây đinh, thi thể khổng lồ lập tức khôi phục một chút sức mạnh.
Cái này hoàn toàn khác với các Chúa tể Thanh Đồng.
Cố Thanh Sơn nhìn chăm chú vào cột Thanh Đồng, càng nghĩ càng không hiểu, dứt khoát ngồi xuống, đưa tay sờ lên bề mặt cột Thanh Đồng.
Dòng chữ nhỏ màu đỏ tươi lập tức nhảy ra:
[Phá Chướng Thần Trụ.]
[Vật hiếm có, vật ngoại lai.]
[Cây cột này có thể phá tan tất cả trở ngại, đi đến bất cứ nơi nào để tiến hành dò xét và che giấu hành tung của ngài.]
[Chú ý: Cây cột này đã có chủ, sẽ nhanh chóng bị thu hồi.]
Ánh mắt Cố Thanh Sơn động một cái.
Tuy cây cột này hoàn toàn khác với cột Thanh Đồng có thi thể khổng lồ, những vẫn là vật hiếm.
Như vậy, dựa vào sức mạnh của cây cột này, những Chúa tể Thanh Đồng kia mới có thể hoạt động trong hư không, lại còn làm mưa làm gió.
Một khi chúng rời khỏi cột Thanh Đồng...
Hỗn Độn sẽ lập tức phát hiện ra chúng, sau đó tiêu diệt!
Sắc mặt Cố Thanh Sơn bỗng trở nên nghiêm nghị.
Hỗn Độn...
Dường như có thái độ thù địch rất sâu với những kẻ ngoại lai này.
Thảo nào với sức mạnh của thuật Nhất Nhân Vạn Sinh và thuật Vạn Linh Mông Muội mà vẫn phải dựa vào cây cột này mới dám hàng lâm xuống thể giới hư không.
Vừa nghĩ đến đây, Cố Thanh Sơn nhịn không được đưa chân đạp vào câu cột, trong lòng thầm nói thứ đồ chơi này cũng khá hữu dụng.
Đáng tiếc là đã có chủ...
Cố Thanh Sơn bỗng nảy lên một ý, đột nhiên lên tiếng:
“Định Giới.”
Một thanh kiếm làm từ vàng ngọc lập tức xuất hiện tại khoảng không sau lưng hắn.
“Vạn Vật Diệt?” Định Giới Thần Kiếm hỏi.
“Đúng.” Cố Thanh Sơn nói.
Như đã nói từ trước, thực ra bản thân phi kiếm cũng có thể dựa vào thần thông của mình để phát động công kích.
Nhưng phi kiếm không có ai điều kiển sẽ không thể phóng thích hết toàn bộ sức mạnh, không thể sinh ra ánh kiếm.
Hiện Cố Thanh Sơn đang vừa điều khiển phi kiếm vừa hóa thành ánh kiếm, kiếm khí trở thành trạm trung chuyển sức mạnh của hắn.
Chỉ thấy Định Giới Thần Kiếm giơ lên thật cao, cố sức chém thẳng về phía trước.
Vạn Vật Diệt!
“Khắc vạn vật, sắc bén không gì sánh bằng.”
Toàn thân Cố Thanh Sơn phóng ra từng đường ánh kiếm, thân thể hóa thành ánh sáng rừng rực.
“Cheng cheng cheng cheng cheng cheng cheng cheng cheng...”
Hắn đứng tại chỗ bất động, dưới chân hắn vang lên tiếng kim loại va chạm dày đặc liên hồi.
Đúng vậy.
Hắn là mũi kiếm.
Hắn ở đâu trường kiếm sẽ công kích vào chỗ đó.
Qua giây lát.
Cột Thanh Đồng dần dần xuất hiện từng kẽ nứt.
Cố Thanh Sơn nhìn thoáng qua, nói: “Ta cảm thấy thứ này sắp bị người ta lấy đi rồi... Định Giới, chúng ta lại tăng thêm sức mạnh.”
“Được!” Định Giới đáp.
Một người một kiếm đều đầy lòng hăng hái, toàn lực vận chuyển kiếm quyết.
Ánh kiếm trên người Cố Thanh Sơn càng tỏa sáng rừng rực.
Tiếng va chạm nhỏ vụn chợt thay đổi, hóa thành tiếng nổ vang chấn động trời đất sông núi sụp đổ.
Cột Thanh Đồng chấn động kịch liệt không ngừng, thậm chí bắt đầu nghiêng ngả, cuối cùng phát ra những tiếng “răng rắc” khiến người ta ê răng.
Nó bị Cố Thanh Sơn chặt đứt.
Cố Thanh Sơn liền vội vàng tiến lên, đỡ lấy đoạn cột Thanh Đồng mà mình vừa cắt đứt.
Trong không trung tức khắc hiện lên dòng chữ nhỏ màu đỏ tươi:
[Ngài chiếm được Phá Chướng Thần Trụ (hỏng).]
[Đoạn cột hỏng này không có sức mạnh phá tan chướng ngại, nhưng là một loại nguyên liệu vô cùng hiếm, chí ít trong hư không không thể sinh ra nguyên liệu như vậy, nói cách khác...”
[Nó là bảo vật vô giá.]
Cố Thanh Sơn ngẩn ra, chợt vui mừng quá đỗi.
Một cây cột hoàn chỉnh bị phá hư có thể sẽ mất đi sức mạnh vốn có, hắn cũng đã chuẩn bị tâm lý cho điều này.
Nhưng sau khi phá hỏng lại biến thành bảo vật vô giá.
Vụ mua bán này lập tức trở nên có lời.
“Định Giới, chúng ta tiếp tục chém... Chém thêm vài đoạn nữa.” Cố Thanh Sơn nói.
“Nếu không chạy xa một chút, chém một đoạn dài hơn?” Định Giới Thần Kiếm nói.
“Không, đối phương sắp sửa tới rồi, có thể chém được bao nhiêu thì chém bấy nhiêu, nhanh!” Cố Thanh Sơn nói.
“Được!”
Định Giới Thần Kiếm lại vung lên lần nữa.
Ánh kiếm trên người Cố Thanh Sơn lại tăng vọt lên, hóa thành mũi nhọn chói mắt phóng lên tận trời.
Hắn bay về phía trước một loạn, lần nữa dẫm lên cột Thanh Đồng.
Tiếng cắt kim loại liên tục vang lên.
Chẳng mấy chốc hắn đã chém xuống hai đoạn cột Thanh Đồng.
Dòng chữ nhỏ màu đỏ tươi tức khắc nhảy ra:
[Ngài phát tài rồi!]
Hết chương 2710.
Kéo lên để đọc tiếp Chương 2711
Bạn cần đăng nhập để bình luận