Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 2780. Đuổi kịp Thiên Đế!



Nó vừa nói xong, toàn bộ mặt đất phát sáng lên, vô số phù văn từ dưới mặt đất xuất hiện, hóa thành một thanh trường đao khác, chém mạnh tới người Cố Thanh Sơn.
Cố Thanh Sơn vô ý thức nâng đao lên...
"Thôi được, hãy để bọn chúng nhìn sự lợi hại của ta!" Ý chí Ma Hoàng nói với giọng hung ác.
Hai thanh đao đập mạnh vào nhau, bùng nổ ra tiếng nổ như sét đánh.
Cố Thanh Sơn lùi về phía sau mấy bước.
Trường đao trong tay hắn không sứt mẻ chút nào, mà thanh đao đối diện đã vỡ vụn ra.
"Vượt qua rồi sao?"
Cố Thanh Sơn hỏi tấm bùa kia.
Tấm bùa nói: "Không, chỉ mới bắt đầu mà thôi..."
Phù văn trên mặt đất nhanh chóng hội tụ, ngưng tụ thành ba thanh trường đao, chém về phía Cố Thanh Sơn với tốc độ ánh sáng.
Keng! Keng! Keng!
Kỹ xảo, cường độ và thần thông của ba đao này đều khác biệt, thế nhưng cả ba đều tinh xảo tới cùng cực, thanh đao Ma Hoàng trong tay Cố Thanh Sơn bị đánh bay ra ngoài ngay lập tức.
Chỉ trong nháy mắt sau đó.
Cả con đường này đều trồi lên từng thanh vũ khí được tạo bởi phù văn, hóa thành ngàn ngàn vạn vạn, đuổi chém về phía thanh trường đao Ma Hoàng.
Keng keng keng keng keng keng keng...
Tiếng va chạm truyền tới liên miên, trường đao bị đánh bay tạo thành một đường vòng cung xinh đẹp, bay thẳng tới bầu trời.
Khi trường đao bay cực xa, giọng nói của tấm bùa mới thay đổi, nói: "Chúng ta đã cảm nhận được chiếc nhẫn của ngươi, cho nên biết trên người ngươi có một bộ áo giáp, ai mà ngờ nó lại biến thành vũ khí chứ... Hiện tại lấy chiếc nhẫn của ngươi ra đi."
Cố Thanh Sơn nghe vậy thì lấy chiếc nhẫn bích ngọc ra.
Từng nét phù chú từ trong hư không xuất hiện, ngưng tụ trên chiếc nhẫn, rồi lại biến mất không thấy đâu nữa.
"Được rồi, người phía sau sẽ biết vũ khí trên tay của ngươi không phải người của mình." Tấm bùa nói.
Cố Thanh Sơn cất chiếc nhẫn đi, ôm quyền nói: "Ngài đẩy tên kia đi, có phải còn có chuyện gì muốn nói với ta hay không?"
"Đương nhiên rồi... Ngươi muốn đi tới Nơi Vô Chuyển, đúng không?" Tấm bùa hỏi.
"Đúng là như vậy." Cố Thanh Sơn trả lời.
"Ta cảm thấy ngươi đang sáng tạo một đạo lộ, thật sự làm người ta trầm trồ... thế nhưng ngươi vẫn không thể ở lại Nơi Vô Chuyển quá lâu, nếu không khi có nhiều thứ thức tỉnh thì ngươi không thể rời khỏi nơi đó được." Tấm bùa nói.
"Ta có thể ở lại đó trong bao lâu?" Cố Thanh Sơn hỏi.
"Mười lăm phút, dù sao đạo lộ của ngươi còn chưa hoàn thành việc sáng tạo, mười lăm phút là khoảng thời gian dài nhất ngươi có thể ở, tuyệt đối không được vượt qua thời gian đó." Tấm bùa nói.
"Rõ ràng... Vậy ở nơi này ta còn phải trải qua những thử thách nào?" Cố Thanh Sơn hỏi.
"Ngươi là người một nhà, ta thử thách ngươi làm gì chứ, chỉ là thanh đao của ngươi rất phiền phức, trên thân nó có được lực lượng của đạo lộ, ta có thể làm nó bị thương, thế nhưng không thể giết nó." Tấm bùa nói với vẻ khó xử.
"Không sao cả, để nó trở lại đi, ta dẫn nó đi tiếp con đường này." Cố Thanh Sơn nói.
"Vậy quá giả đi, ngươi không thể vượt qua tất cả thử thách của tòa tiên thành này trong thời gian ngắn như vậy được, hãy cứ ở đây một lát đi, rồi ta sẽ dẫn nó trở về." Tấm bùa đề nghị.
Tới lúc này Cố Thanh Sơn mới biết, cả thành phố này đều do tấm bùa này biến thành.
Hắn quan sát cảnh vật xung quanh.
Trên mặt đường vẫn luôn có phù văn xuất hiện, hóa thành vũ khí bay về một phương hướng trên bầu trời.
Đại khái Ý chí Ma Hoàng phải tiếp nhận vô số đòn tấn công đi...
Cố Thanh Sơn nghĩ tới đây, kích hoạt cảm ứng tâm linh, kết nối với Ý chí Ma Hoàng.
Ngay sau đó, vô số âm thanh truyền thẳng vào óc của hắn:
"A a a a a a a a a a a a đừng đừng đừng đừng đừng đừng đừng đau đau đau đau đau a a a a a a..."
Có vẻ như vẫn đang chiến đấu rất kịch liệt.
Dựa vào trạng thái hiện tại, có lẽ cần thêm một khoảng thời gian nữa mới kết thúc được.
"Được rồi, ta ở nơi đây chờ đợi sao?" Cố Thanh Sơn hỏi.
"Đi theo ta đi, ta dẫn ngươi tới uống một chén linh trà, nghỉ ngơi một lát." Tấm bùa bay bay về một phương hướng.
"Vậy, làm phiền." Cố Thanh Sơn nói.
"Đừng khách khí, tới đi."
"Được."
...
Trong khung cảnh nước chảy, hoa sen, có một đình nghỉ mát được dựng bên hồ.
Cố Thanh Sơn uống trà, hỏi: "Tại sao trên con đường này lại có nhiều thế giới Tướng Vị như vậy?"
Tấm bùa nói: "Ngươi nhìn kỹ vào ta xem."
Cố Thanh Sơn nhìn chằm chằm tấm phù, luồng sáng trên phù tản ra, lộ ra bản thể của nó.
Trên đó có một vết cắt xuyên qua cả tấm phù, hầu như chỉ chút nữa đã có thể chém tấm phù ra thành hai nửa vậy.
"Ngươi bị thương nặng như vậy?" Cố Thanh Sơn hỏi.
"Chuyện năm đó không cần nói lại cũng được... thực ra trách nhiệm của chúng ta là trông giữ con đường này, không cho phép người ngoài đi vào bên trong." Tấm phù nói.
Cố Thanh Sơn nhớ tới Long Thần, hỏi:
"Ta còn có một người đồng hành, hiện tại hắn như thế nào rồi?"
"Hắn ta cũng rất mạnh, thậm chí còn mạnh hơn thanh ma đao trên tay ngươi, ta phải dùng toàn lực tấn công, thế nhưng cũng chỉ có thể cầm chân hắn ta một thời gian mà thôi." Tấm bùa nói.
"Nếu như vậy thì hãy thả hắn ta ra trước đi, ta sẽ đuổi theo phía sau hắn ta." Cố Thanh Sơn nói.
"Thả ngay bây giờ sao? Ngươi nghĩ kỹ chưa?" Tấm bùa hỏi.
"Nghĩ kỹ." Cố Thanh Sơn nói.
"Được rồi..."
Tấm phù còn chưa nói xong, trên bầu trời bắn ra hàng vạn luồng sáng, hạ xuống một góc nào đó của tòa thành phố này.
Long Thần được luồng sáng dẫn đi, chầm chậm bay lên trên trời.
Nó chống cự luồng sáng dẫn dắt, vừa quan sát mọi cảnh tượng của thành phố này.
"Nó có thể nhìn thấy ta không?" Cố Thanh Sơn hỏi.
"Không nhìn thấy, nơi này của ta có vô số pháp tắc ngăn cản, nó chỉ có thể thấy những hình ảnh mờ ảo mà thôi." Tấm bùa nói.
"Thế nhưng khi nó ở trong thành phố, vẫn có thể nhìn thấy luồng sáng... mà từ nãy tới giờ vẫn không có luồng sáng nào khác xuất hiện, cho nên nó vẫn biết được rằng ta vẫn chưa phi thăng rời đi." Cố Thanh Sơn suy nghĩ, nói.
"Cũng đúng." Tấm bùa nói.
Long Thần vẫn cứ nấn ná ở trong luồng sáng kia, không muốn bị luồng sáng dẫn đi, rời khỏi thế giới này.
"Quái lạ, ta đã thả hắn ta rời đi rồi, tại sao hắn ta vẫn không đi?" Tấm bùa nói với giọng kinh ngạc.
Hết chương 2780.
Kéo lên để đọc tiếp Chương 2781
Bạn cần đăng nhập để bình luận