Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 2835. Sư tôn ra tay



Sắc mặt Tô Tuyết Nhi chuyển sang lạnh lẽo, cô nói: "Buông tay —— Thanh Sơn, em chỉ làm chuyện mình muốn làm, sau này em và anh sẽ không còn bất cứ liên quan gì cả."
"Tuyết Nhi, em cho rằng anh sẽ sợ Lục Đạo Luân Hồi sao? Chẳng lẽ anh sẽ từ bỏ em?" Cố Thanh Sơn nói.
Tô Tuyết Nhi giãy hai lần, lại không thể thoát được.
Tạ Đạo Linh ở một bên lắc đầu, lên tiếng: "Thanh Sơn, con buông tay nàng ra đi."
Cố Thanh Sơn vội la lên: "Không, sư tôn, con sẽ không để cô ấy đi!"
"Ta bảo con buông tay, chuyện này con không giúp được nàng, để vi sư tự mình ra tay." Tạ Đạo Linh bất đắc dĩ nói.
Cố Thanh Sơn giật mình.
Tô Tuyết Nhi cũng quay đầu nhìn về phía Tạ Đạo Linh.
Tạ Đạo Linh thở dài nói: "Nhân quả của đứa nhỏ này ta đã nhìn qua, tâm tính bản thân con cũng không tệ, lại vì đồ nhi của ta mới chịu khổ nhiều như vậy, ta là người làm sư phụ, không biết thì không sao, nhưng nếu biết rồi, sao lại để con bỏ đi như thế chứ?"
Cố Thanh Sơn vui mừng quá đỗi, luôn miệng nói: "Sư tôn, người thật sự không đuổi cô ấy đi?"
Tạ Đạo Linh lườm hắn một cái, nói: "Bách Hoa Tông của ta có khi nào vứt bỏ người một nhà? Con nhìn lại chính con một chút, từ khi nào đã trở nên không kiềm được cảm xúc như vậy chứ?"
Cố Thanh Sơn vui vô cùng, nắm tay Tô Tuyết Nhi bay tới trước mặt Tạ Đạo Linh, nghiêm mặt nói: "Tuyết Nhi, qua chào sư tôn của anh đi."
Tô Tuyết Nhi vội nhìn Tạ Đạo Linh một cái.
Chỉ thấy Tạ Đạo Linh lộ ra nụ cười, cho cô một ánh mắt khích lệ.
Tô Tuyết Nhi nhớ lại một chút, học theo lễ nghĩa của bên Tu Hành, ôm quyền khom người nói: "Tại hạ Tô Tuyết Nhi, ra mắt Tông chủ Bách Hoa."
"Ta đã không phải tông chủ, Thanh Sơn mới là, con đã là đạo lữ của nó, sau này phải giống như nó, gọi ta là sư tôn." Tạ Đạo Linh chắp tay nói.
"Vâng, sư tôn." Tô Tuyết Nhi nói.
Tạ Đạo Linh chấp nhận một tiếng "Sư tôn" này, gật gật đầu, phất tay lấy ra một quyển sách tiên quang lượn lờ.
Nàng niệm chú ngữ, nhẹ nhàng thò tay vào trong sách.
Ngay lập tức, một cái roi thật dài bị nàng rút ra.
Trong nháy mắt cái roi này được rút ra, toàn bộ hư không cũng vì thế mà run lên bần bật.
"Tô Tuyết Nhi, không nên nhìn nó, nếu không linh hồn của con sẽ bị thương." Tạ Đạo Linh dặn dò.
Tô Tuyết Nhi dùng khóe mắt liếc qua cái roi kia, trong ngực lập tức dâng lên một cơn đau dữ dội, phảng phất cả người bị trực tiếp quất vào một roi, ngay cả hồn phách cũng như bị quật ra khỏi thể xác.
Sao lại có thứ mang uy lực như vậy!
Tô Tuyết Nhi vô cùng kinh hãi trong lòng, vội vàng nhắm mắt lại.
Tạ Đạo Linh nhẹ nhàng vung cái roi dài, nói khẽ: "Pháp thuật này là ta đã suy nghĩ mười ngày mười đêm, sáng tạo ra cho Thanh Sơn —— tương lai nếu như nó bị thân phận tận thế làm liên lụy, ta sẽ lợi dụng thuật này trợ giúp nó thoát ly tận thế, nhưng bây giờ con lại gặp vấn đề này trước, vậy ta sẽ dùng lên người của con."
"Tạ ơn sư tôn." Tô Tuyết Nhi cảm kích nói.
Cố Thanh Sơn càng cảm thấy ấm áp và vui vẻ trong lòng.
Sư tôn ngoài miệng cũng không nói cái gì, lại sớm đã nhìn thấu hết mọi chuyện, yên lặng làm xong các loại chuẩn bị.
Tạ Đạo Linh tiếp tục nói: "Thanh Sơn, tam thánh canh giữ ở nhân gian, nếu như hiện tại ta cứu tính mệnh cùng linh hồn trong tương lai của nàng, vậy thì không có thời gian đi đến Thú Vương Đạo."
Cố Thanh Sơn nói: " Chuyện của Thú Vương Đạo cứ giao cho con, sư tôn phải cứu cô ấy một mạng."
"Nhớ kỹ, ta không cách nào dành thời gian tiến đến giúp con, con chỉ có thể dựa vào chính mình." Tạ Đạo Linh dặn dò.
Ánh mắt Cố Thanh Sơn trầm xuống, trên người tuôn ra sát khí nhàn nhạt: "Con nhất định có thể xử lý trọn vẹn vấn đề ở Thú Vương Đạo, sư tôn, con cam đoan."
"Tốt!"
Tạ Đạo Linh vung mạnh cái roi dài, trường ngâm mà nói: "Cho dù trăm Thiên Kiếp, nghiệp đã làm cũng không mất —— Hiện cho ta!"
Cái roi dài nhẹ nhàng quất về phía hư không ——
Hàng tỉ âm thanh sấm sét đồng thời nổ vang.
Chỉ trong chớp mắt tiếp theo, hư không bốn phía không ngừng biến ảo, kêu rên, kêu thảm, gào thét cùng rên rỉ vô tận vang lên.
Trong hư không dâng lên hư ảnh chúng sinh chồng chất.
Những chúng sinh này nhiều vô số kể, không thể đếm hết, không biết đến từ nơi nào thời điểm nào.
Cẩn thận nhìn lại, chỉ thấy bọn họ duy trì trạng thái thảm thiết lúc tử vong, đều mặt đầy oán độc phẫn hận, bao vây Tô Tuyết Nhi ở chính giữa.
"Đền mạng! Đền mạng!"
Tất cả chúng sinh cùng nhau kêu lên.
Thân hình Tạ Đạo Linh múa may như một thiên nữ trang nghiêm, huy động cái roi quất mạnh một cái vào hư không.
"Bảo tàng công đức—— Dựa vào sức mạnh của ta, mở!"
Hư không lập tức vỡ ra.
Cố Thanh Sơn không nhìn thấy cái gì cả, nhưng những chúng sinh đã chết đi lại đồng loạt nghiêng đầu sang chỗ khác, nhìn về hướng sâu trong hư không.
Tạ Đạo Linh cao giọng nói: "Hiện giờ có công đức vô lượng, giúp đời sau của các ngươi được hưởng thiên nhân chi quả, mỗi người được trăm tòa núi vàng, lại được tướng mạo trang nghiêm, mọi việc trôi chảy, hanh thông —— Vận mệnh như thế này, chỉ cầu buông tha cho người này là có thể lấy được đền đáp."
Phần phật ——
Trong vô số chúng sinh chết đi kia, đa số đều bay lên, đi về hướng sâu trong hư không.
Vẫn còn lại không ít chúng sinh, đầy mặt oán hận kêu lên: "Không cần cái gì khác, chỉ muốn báo thù!"
"Muốn báo thù!"
"Giết nàng mới tiêu trừ oán khí trong nội tâm của ta!"
Một luồng hắc khí nặng nề xuất hiện từ trên người bọn họ, trải rộng hư không, dần dần hô hoán cái gì đó.
Tạ Đạo Linh nhẹ nhàng múa, cái roi dài trong tay mở ra thành một vầng cô nguyệt, lại xoay quanh mấy vòng tròn, cách không quay chung quanh Tô Tuyết Nhi.
"Giác hải vô biên, nguyên minh chiếu sinh —— Liên hoa, đến!" Tạ Đạo Linh quát.
Cái roi dài lập tức biến mất.
Trong vô số tiên quang mây mù quấn quanh, một đóa hoa sen dần dần hiển hiện, nó khép lại tất cả cánh hoa, giấu Tô Tuyết Nhi vào trong đó.
Trong hư không, vô biên hắc ám không ngừng lan tràn.
Tiếng rít từ xa đến gần, mang theo một khí tức hung hãn cổ xưa mà tang thương.
Hết chương 2835.
Kéo lên để đọc tiếp Chương 2836
Bạn cần đăng nhập để bình luận