Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 2876. Quái vật lại xuất hiện!



Trên bầu trời, từng cái bóng đen bỗng nhiên xuất hiện.
Chỉ thấy tất cả bọn chúng đều là Tà Ma mang hình thù kỳ quái, không có bất cứ một tên nào là không mang theo mang trên người khí tức tận thế cùng hủy diệt.
—— Là đám Tà Ma đến từ Nơi Vô Chuyển!
"Lũ Thần linh Hoàng Tuyền đâu?"
"Ha ha ha, một đám rác rưởi, đều trốn vào trong Địa ngục rồi."
"Phía dưới còn có không ít lâu la. . ."
"Cũng toàn là quỷ quái cấp thấp nhất —— không đáng để chúng ta ra tay, làm chính sự trước đi."
Đám Tà Ma không chút kiêng kỵ mà trò chuyện với nhau.
Một Tà Ma nhìn về phía núi Đại Thiết Vi, mở miệng nói "Như vậy, bắt đầu đi, đánh nát Núi Thiết Vi, cứu cái tên bất lực kia ra."
Nó giơ móng vuốt sắc nhọn lên thật cao, cách không mà toàn lực vung xuống một cái ——
Ba vết cào màu xanh sẫm hung hãn vượt qua trời cao, hung hăng cắt vào núi Đại Thiết Vi.
Một loạt âm thanh cắt chém sắc nhọn khiến cho người ta ê răng vang lên!
Vết cào tán đi.
Trên núi Đại Thiết Vi xuất hiện ba vết cắt nhàn nhạt.
"Chậc, xem ra công kích của ta cũng không được." Tà Ma kia nói.
"Đương nhiên, " Tà Ma bên kia đáp, "Ngọn núi Thiết Vi này vốn là thứ cứng rắn nhất bên trong Lục Đạo, hiện tại lại lấy được sức mạnh dung hợp của bốn Luân Hồi Giới, đã trở nên cường đại chưa từng có."
Nó há mồm phun ra một chùm sáng cầu, bay xuống núi Thiết Vi.
Oanh ——
Trong cuồng phong, tiếng nổ mạnh kịch liệt vang lên.
Mấy giây sau đó, tất cả mọi thứ khôi phục lại bình tĩnh, chúng tà ma cùng nhau nhìn lại, chỉ thấy Núi Đại Thiết Vi bình yên vô sự.
Chúng Tà Ma đồng loạt ra tay, phóng ra tầng tầng lớp lớp công kích, nhắm vào Núi Đại Thiết Vi lại đánh một lượt nữa.
Trọn vẹn mấy chục giây trôi qua.
—— Núi Đại Thiết Vi không nhúc nhích tí nào.
Chúng Tà Ma nhìn chăm chú vào Núi Đại Thiết Vi, đồng loạt tán thưởng không thôi.
Tà Ma cầm đầu cảm khái nói "Đây chính là ngọn núi của thời đại hồng hoang sao?"
Một Tà Ma khác nói "Mặc dù đã hóa thành Đại Thiết Vi của Hoàng Tuyền, nhưng vẫn có thể chống cự lại tất cả các đòn công kích, còn có thể đoạn tuyệt mọi pháp —— thật muốn đạt được sức mạnh của nó."
Lại một Tà Ma khác nói "Trong truyền thuyết sức mạnh của ngọn núi này đã thực thể hóa trở thành một thanh Thần Khí. . ."
Chúng Tà Ma nhìn nhau.
"Thần Khí sớm muộn gì cũng là của chúng ta, sắp rồi, thời khắc kia đã sắp tới!" Tà Ma thủ lĩnh nói.
Cố Thanh Sơn không rên một tiếng, trốn trong bóng tối tiếp tục quan sát, thẳng đến hắn nghe đến đoạn đối thoại này.
Hắn nghĩ nghĩ, thu Kiếm Thần Sơn Lục Giới vào trong tay, truyền niệm "Không cần sợ hãi, ta nhất định sẽ không để bọn chúng đạt được."
Trường Kiếm áp sát vào trong ngực hắn, dần dần không run lên nữa.
Cố Thanh Sơn nhìn về hướng bầu trời lần nữa.
Chỉ thấy toàn bộ những Tà Ma đó lơ lửng giữa không trung, không còn công kích, hình như đang chờ đợi cái gì.
Một lát sau.
Hình như chúng Tà Ma cảm ứng được cái gì, cùng nhau đứng thẳng người lên, làm ra tư thế cung kính.
Hư không khẽ động.
Một bóng người xuất hiện ở giữa bọn chúng.
"Ra mắt đại nhân!" Chúng Tà Ma đồng loạt nói.
Cố Thanh Sơn nhìn vào bóng dáng đó, không khỏi chấn động toàn thân.
Đó là một con quái vật khắc sâu vào trong ký ức của hắn.
—— Ngoại hình của nó tương tự với nhân loại, nhưng lại mọc ra tứ chi quá cường tráng, có những móng vuốt vô cùng sắc bén kết nối vào.
Mà sau lưng nó, có một cái đuôi cực kỳ dài.
Là nó!
Trái tim Cố Thanh Sơn nhanh chóng nhảy lên, không khỏi học theo bộ dạng sợ hãi của quỷ tốt khác, lại giấu mình vào sâu phía sau tảng đá lần nữa.
Tiếng nói của Địa Kiếm vang lên trong lòng hắn "Cố Thanh Sơn —— ngươi còn nhớ rõ nó hay không?"
"Đương nhiên nhớ kỹ, chính là vì bộc phát toàn lực đi chém nó, mới khiến cho ngươi bị thương trầm trọng, gần như bể nát." Cố Thanh Sơn ngưng trọng mà nói.
"Tuyệt đối phải cẩn thận, hình như nó đã mạnh hơn lúc ấy vô số lần." Địa Kiếm nói.
"Ừ." Cố Thanh Sơn đáp lại.
—— Đúng vậy, đây chính là con quái vật ban đầu ở thế giới mông muội, cắn nuốt lấy thân thể của Thi Thể Khổng Lồ!
Lúc ấy Địa Kiếm dồn hết toàn lực chém một nhát, mới cắt được đầu của nó đi.
Nhưng mà cũng chính một kiếm này, khiến cho Địa Kiếm suýt nữa bị phá nát, Cố Thanh Sơn không thể không đi đến thời đại Thượng Cổ tìm kiếm Thiên Kiếm, cuối cùng mới chữa khỏi cho nó.
Con quái vật này!
Trong lòng Cố Thanh Sơn cuộn lên sóng cả tận trời.
Một khắc trước khi con quái vật này chết, nó nói ta đáng thương ——
Rốt cục thì nó biết được cái gì?
Là bởi vì nhìn thấu được thân phận là con trai giữa chúng sinh và tận thế của ta?
Hay là vì nguyên nhân nào khác?
Mặt khác ——
Vì cái gì nó nhận biết ta?
Lúc ấy không phải nó đã chết triệt để rồi sao? Vì sao lại xuất hiện ở đây?
Từng dòng suy nghĩ lộn xộn thay phiên nhau kéo đến, cứ thoáng hiện lao nhanh qua đầu của Cố Thanh Sơn.
Cố Thanh Sơn kiệt lực giữ vững bình tĩnh, tiếp tục quan sát động tĩnh của đám Tà Ma.
Chỉ thấy trên bầu trời, quái vật kia mở miệng nói chuyện "Vì sao kêu gọi ta đến?"
"Đại nhân, chúng ta không cách nào đánh nát Núi Đại Thiết Vi." Tà Ma thủ lĩnh cung kính nói.
Quái vật kia im lặng một chút, mở miệng nói "Cũng đúng, bên trong Lục Đạo đã có bốn thế giới dung hợp, Sức mạnh của núi Thiết Vi đã trở nên mạnh hơn, quả thật các ngươi không mở ra được."
Nó duỗi móng vuốt ra, nhẹ nhàng đặt vào bên trong hư không.
Chỉ một thoáng, hư không mở ra, một huyễn ảnh bay ra ngoài.
Chỉ thấy huyễn ảnh này giống quái vật y như đúc, vừa mới bay ra ngoài thì lập tức dung nhập vào thân thể của nó.
Càng nhiều huyễn ảnh bay ra ngoài, dung nhập vào thân thể của quái vật.
Khí thế trên người quái vật càng ngày càng mạnh lên.
Cố Thanh Sơn quan sát, vẻ mặt như có điều suy nghĩ.
Có lẽ ——
Ban đầu thứ ở chỗ của Thi Thể Khổng Lồ, cũng chỉ là một huyễn ảnh của con quái vật này?
Sau đó sở dĩ nó không tìm đến đó, là bởi vì Thi Thể Khổng Lồ xử lý mọi chuyện cực kỳ thỏa đáng, bởi vậy cũng không biết huyễn ảnh kia đã gặp phải chuyện gì.
—— Thi Thể Khổng Lồ biến thi thể của nó thành một bộ xương màu đen, cuối cùng không thể thoát thân khỏi thế giới mông muội.
Chỉ nghe quái vật kia mở miệng nói "Chuyện này không trách các ngươi được, cho dù là ta, cũng phải triệu hồi một chút ma ảnh, mới có thể cứu đồ vô dụng kia ra được."
Trên điểm va chạm, Núi Thiết Vi đã nứt ra một lỗ thủng lớn chừng quả đấm.
Quái vật giơ móng vuốt sắc bén lên, hai tay hung hăng đâm vào bên trong lỗ thủng nọ, dùng sức kéo về phía hai bên.
"Đi ra!" Quái vật quát lên.
Một cái bóng đen nhảu lên từ bên trong lỗ thủng ——
Rõ ràng chính là Bất Diệt chi Ma!
Hết chương 2876.
Kéo lên để đọc tiếp Chương 2877
Bạn cần đăng nhập để bình luận