Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 2957. “... Chỉ đơn giản như vậy?”



Bách Hoa cung.
Bóng dáng của người chèo thuyền và Cố Thanh Sơn lập tức xuất hiện.
Cố Thanh Sơn quan sát cảnh tượng quen thuộc bốn phía, hơi cảm thán một chút.
Trên tuyến thời gian này lúc trước, mình chưa hề đến khu vực Bách Hoa Tông.
—— Kiếp trước mình gia nhập “Chư Giới Tận Thế Online. Danh sách Ma Vương” trễ hơn so với người khác thật lâu, sau đó mới đến thế giới tu hành.
Điểm xuất phát quá thấp, ngay cả kiếm quyết trụ cột nhất cũng khó mà lấy tới, đẳng cấp tu hành cũng thấp, căn bản không có cơ hội tới Bách Hoa Tông lấy bảng.
Hắn bỗng nhiên yên tĩnh lại.
—— Danh sách Ma Vương!
Trên tuyến thời gian hiện tại này, danh sách Ma Vương sẽ giáng lâm vào lúc nào?
Đang nghĩ ngợi, chỉ thấy sau tấm bình phong lục ngọc to lớn ở phía trước, một người con gái ăn mặc cung trang bước ra.
Cung nữ ôm một bức tranh thật dài đi tới, thi lễ một cái với người chèo thuyền.
“Đây là người muốn lấy kiếm bảng hôm nay sao?” Cung nữ hỏi.
“Đúng vậy.” Người chèo thuyền nói.
“Hôm nay chỉ có một?” Cung nữ tiếp tục hỏi.
“Những người kia kiếm ý bất chính, cho vào cung cũng không làm được cái gì, sẽ chỉ làm dơ bẩn linh khí nơi này.” Người chèo thuyền nói.
“Được rồi, người thì ta đã mang đến, các ngươi nhìn xem xử lý đi.” Người chèo thuyền nói xong thì trực tiếp biến mất không thấy đâu nữa.
Cung nữ kia cứ như quá quen thuộc với một màn này, quay qua nói với Cố Thanh Sơn: “Ngươi là người đến lấy kiếm bảng hay sao?”
“Đúng vậy.” Cố Thanh Sơn lấy lại tinh thần, hành lễ mà nói.
Cung nữ đốt lên một nén hương, đưa bức tranh trong tay cho Cố Thanh Sơn: “Ngươi lại đi vào, nếu có thể qua ải được trong thời gian một nén hương thì có tư cách lấy được kiếm bảng.”
Cố Thanh Sơn yên lặng tiếp nhận bức tranh, rót linh lực vào trong đó.
Đùng.
Bức tranh rơi xuống đất, mà Cố Thanh Sơn đã không thấy tung tích đâu nữa.
Cung nữ nhặt bức tranh lên, đặt lên một cái bàn gỗ tử đàn, trong miệng nhẹ giọng lẩm bẩm: “Ta ngược lại muốn xem xem, Kiếm chủ mà Địa Kiếm tự mình chọn đến cùng có gì không tầm thường.”
Trong bức tranh.
Cố Thanh Sơn đứng đối diện với một tên thư sinh.
Thư sinh nhã nhặn, vô cùng có lễ phép mà vái chào Cố Thanh Sơn, nói: “Bộ kiếm pháp này của ta chính là gia tộc truyền thừa, tu sĩ bình thường muốn chống cự cũng chống không được, nhưng ta cảm thấy vẫn còn có chút khuyết điểm, ngươi lại nhìn xem, hỗ trợ tìm thử vấn đề trong đó.”
Trong lòng Cố Thanh Sơn khẽ buông lỏng, tiện tay lấy Địa Kiếm ra.
“Thế nào? Những chuyện xảy ra trên con đường đi tới này có giống với trước kia ngươi từng trải qua không?” Địa Kiếm lặng yên hỏi.
"Rất nhiều điểm trước đó đều đã thay đổi, ngược lại là ở chỗ này, ta vẫn gặp được thư sinh này." Cố Thanh Sơn đáp lại.
“Như vậy à, ngươi có nên ẩn giấu thực lực hay không? Dù sao ngươi có trình độ quá cao về mặt kiếm đạo, nếu lỡ làm quá mức, khiến cho chuyện này thay đổi quá nhiều, có thể lại phát triển ra vấn đề mới hay không.” Địa Kiếm hỏi.
“Ngươi đang lo lắng cái gì?” Cố Thanh Sơn hỏi lại.
“Lo lắng ngươi không cách nào bái nhập Bách Hoa Tông —— ngươi có nhớ không, muốn đi tìm Thiên Kiếm, chỉ có Linh Nhi mới có truyền tống trận Hoang Vân Thiên Cung.” Địa Kiếm nói.
“... Cũng đúng, nhất định phải vào Bách Hoa cung.” Cố Thanh Sơn đồng ý.
Hắn ngẫm nghĩ một giây.
—— Phải ẩn giấu thực lực, khiến cho tất cả mọi chuyện lặp lại một lần nữa theo quỹ đạo ban đầu sao?
Không...
Tình huống bây giờ đã khác biệt.
Tay mình đang nắm Địa Kiếm, còn bị gán cho cái danh hiệu “Đồng tử tam thế” kia, đã triệt để khác biệt với mặt một cái đầu khác dây thời gian.
Bất cứ lúc nào, ánh mắt của Tạ Đạo Linh cũng là cao nhất trên thế gian.
Nếu như còn lặng lẽ giữ lề thói cũ, dẫn đến không được sư tôn coi trọng, cho nên không cách nào gia nhập Bách Hoa Tông ——
Vậy chẳng phải khiến cho người ta cười đến rụng răng?
Cố Thanh Sơn đưa ra quyết định trong lòng, ôm quyền đáp lễ nói: “Mời.”
“Yên tâm, ta sẽ áp súc linh lực đến Luyện Khí bảy tầng, thuận tiện cho ngươi ra tay.” Thư sinh nói.
“Đa tạ.” Cố Thanh Sơn nói.
Thư sinh cười cười, lấy ra một thanh kiếm.
Hắn rút trường kiếm ra, khí chất cả người lập tức thay đổi.
Tiếng gào thét điên cuồng truyền ra từ trong miệng thư sinh.
“Giết giết giết giết giết! Thiên địa vạn vật, không gì không thể giết!”
Trường Kiếm bỗng nhiên động, bóng dáng của thư sinh như bao phủ trong kiếm khí cuồn cuộn,hắn ta nhào về phía Cố Thanh Sơn.
Cố Thanh Sơn nắm Địa Kiếm, nhẹ nhàng kéo một cái hướng về phía trước.
C-O-O-O-N-G!
Thư sinh rút lui mấy bước, ngạc nhiên nhìn xuống tay của mình.
—— Kiếm của hắn ta bị đánh bay.
Cố Thanh Sơn nói: “Quá loạn.”
“Cái gì quá loạn?” Thư sinh hỏi.
“Chiêu kiếm của ngươi quá loạn, tốt nhất là luyện lại kiếm quyết cơ bản một lần nữa, không cần nghĩ ngợi lung tung.” Cố Thanh Sơn nói.
Thư sinh ngơ ngẩn.
Cố Thanh Sơn mang nét mặt thản nhiên mànói: “Kiếm thuật, quan trọng nhất là có thể phá tan phòng ngự của đối phương, một kích giết địch, mà không phải ‘Thiên địa vạn vật, không gì không thể giết’ cái gì cả —— vậy cũng là vô nghĩa.”
Thư sinh nhặt Trường Kiếm lên, không phục nói: “Ta muốn thử lại một lần nữa.”
“Tới.” Cố Thanh Sơn nói.
Thư sinh giương thẳng thân hình, người và kiếm trong nháy mắt đã hóa thành kiếm ảnh hỗn loạn mơ hồ, căn bản không có cách thấy rõ mảy may.
Cố Thanh Sơn lắc đầu, cầm kiếm đâm ra một cái.
C-O-O-O-N-G!
Một thanh kiếm bay ra ngoài.
Thư sinh đứng tại chỗ, hơi có chút hoang mang.
“Kiếm của ngươi tựa như suy nghĩ của ngươi, quá nhiều quá tạp, kỳ thật chỉ cần một suy nghĩ nằm trong đầu là đủ rồi.” Cố Thanh Sơn nói.
“Cái gì?”
“Giết địch.”
“... Chỉ đơn giản như vậy?”
Cố Thanh Sơn không nói lời nào, ra hiệu hắn ta cúi đầu.
Thư sinh chậm rãi cúi đầu, đã thấy ở vị trí ngực của bản thân có thêm một vết kiếm.
“Thì ra là thế, chung quy là do ta truy cầu phức tạp và nhanh chóng, xem ra là đi lầm đường.”
Thân hình hắn ta dần dần mờ nhạt đi, biến mất không thấy đâu nữa.
Bên ngoài bức tranh, cung nữ kia nhịn không được khẽ gật đầu.
“Tâm tính duy thuần, kiếm ý rất đơn giản, hiện tại ta cũng có chút tin tưởng, hắn là đồng tử tam thế rồi...”
Hết chương 2957.
Kéo lên để đọc tiếp Chương 2958
Bạn cần đăng nhập để bình luận