Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 2963. "Kiếm ý giao thế, biến hóa tự nhiên."



Bách Hoa tiên tử tiếp tục nói: "Nếu như ngươi đã hái được bảng xuống, mọi thứ phải theo quy tắc của bản Thánh mà làm."
Nàng vỗ vỗ tay, hai cung nữ yên lặng xuất hiện.
"Thánh nhân, chuyện này?" Cố Thanh Sơn hỏi.
Bách Hoa tiên tử nói: "Mặc dù ngươi đã hái được kiếm bảng, thế nhưng ở trong bình phong lục ngọc, từ đầu tới cuối ngươi chưa từng dùng kiếm, điều đó không phù hợp quy tắc của ta."
"Không sử dụng kiếm lại hái được Kiếm bảng, nếu như mọi người đều noi gương của ngươi mà làm, thì Bách Hoa bảng của ta chẳng phải bị các ngươi làm loạn hết lên rồi sao?"
"Bởi vậy, ta không thể coi như ngươi hoàn toàn hái Kiếm bảng được."
"Đây là hai tên kiếm thị của ta, ta sẽ làm cho các nàng kiềm chế tu vi tới tầng bảy Luyện Khí, các ngươi so tài một lần."
"Trong vòng mười lăm phút đồng hồ, nếu như ngươi không thể thắng nổi hai nàng, bản thánh sẽ nhận định ngươi thất bại."
Cố Thanh Sơn âm thầm thở dài.
Vẫn là như vậy, mình phải so tài với hai phân thân của nàng, để nàng có thể hiểu thêm tình hình hiện tại của mình.
Đang suy nghĩ, Bách Hoa tiên tử lại hơi do dự, nói: "Vừa rồi ngươi đã hỏi về thế giới Tướng Vị, cũng được, sau đó ta sẽ cho ngươi tận mắt thấy thế giới Tướng Vị là như thế nào, nếu như ngươi vẫn có thể chiến thằng... Bản Thánh sẽ hứa với ngươi một chuyện."
Cố Thanh Sơn giật mình.
Trong câu nói này ẩn chứa lượng tin tức quá phong phú, hắn vừa phản ứng kịp thì Bách Hoa tiên tử đã phủi tay, nói: "Bắt đầu!"
Vừa nói xong...
Hai tên cung nữ đã yên lặng đi tới, thi lễ rồi chầm chậm rút thanh kiếm đang mang ra.
Trong hư không, bỗng xuất hiện từng hàng chữ nhỏ:
"Chú ý!"
"Một thế giới Tướng Vị sắp chồng lên chủ thế giới."
Tâm thần Cố Thanh Sơn rung mạnh.
Cái gì?
Trong chiến đấu với cảnh giới thấp như này, vậy mà có thể triệu hồi thế giới Tướng Vị tới?
Ngay sau đó...
Toàn bộ Bách Hoa điện tan biến, thế giới hóa thành trống rỗng.
Cả một thế giới hoàn toàn khác biệt xuất hiện.
Cố Thanh Sơn quan sát cảnh tượng xung quanh, thì thấy mình đang đứng trên một lồng giam bằng sắt đen rất trầm trọng.
Dưới chân là từng cây sắt đen to như cánh tay, phía trên khắc vô số phù văn rất tinh xảo, mà bên trong lồng giam đang giam giữ vô số yêu ma quỷ quái, thỉnh thoảng phát ra những tiếng gào thét sắc nhọn.
Đối diện mình không xa, là hai tên cung nữ đang cầm kiếm.
Thế giới Tướng Vị.
Thực sự là thế giới Tướng Vị!
Nơi nào đã xảy ra vấn đề, tại sao trong thời điểm này, thế giới Tu Hành đã tồn tại pháp thuật thế giới Tướng Vị chứ?
Một cung nữ nói: "Bội kiếm của Thánh Nhân quá mạnh, ra trận giết địch có thể sử dụng, thế nhưng nơi này chỉ đang kiểm tra kiếm thuật của ngươi, cho nên kiếm mà ngươi sẽ sử dụng do chúng ta cung cấp."
Một cung nữ khác vẫy tay.
Bốn thanh trường kiếm rơi xuống, trôi nổi trước mặt Cố Thanh Sơn.
Thanh kiếm đầu tiên có sát ý sắc bén vô cùng vô tận.
Thanh kiếm thứ hai màu đỏ chót, giống như lúc nào cũng đang thiêu đốt vậy.
Thanh kiếm thứ ba đen nhánh không ánh sáng, im lặng nhẹ nhàng trôi nổi.
Thanh thứ tư thì thỉnh thoảng vang lên những âm thanh câu hồn đoạt phách, làm tâm thần người ta hỗn loạn.
Đó là những thanh kiếm mà ở trong tuyến thời gian khác, Cố Thanh Sơn đã từng có thể chọn một trong những thanh kiếm này.
Chỉ là Địa kiếm đã nhận chủ, cho nên không xuất hiện ở nơi đây.
Cố Thanh Sơn đi thẳng tới thanh kiếm ngoài cùng bên trái, rút thanh kiếm đó ra.
Keng một tiếng, kiếm khí ngút trời.
Chỉ mới nắm thanh kiếm này trong tay, đã có thể cảm ứng được luồng sát ý mãnh liệt bên trong nó.
Cố Thanh Sơn thở dài, cắm kiếm lại vào trong vỏ, cầm trong tay.
"Tại sao lại không lựa chọn, mà cầm luôn thanh kiếm đó?" Một cung nữ hỏi với vẻ hứng thú.
"Mượn dùng một chút, thanh kiếm này đã đủ rồi." Cố Thanh Sơn nói.
Hai cung nữ cảm thấy hơi ngạc nhiên.
"Thanh kiếm đó có sát ý sôi trào, rất dễ làm tâm thần hỗn loạn... Chẳng lẽ ngươi không cảm nhận được điều đó sao?" Một cung nữ khác hỏi.
"Thực sự thì thanh kiếm này rất nguy hiểm..." Cố Thanh Sơn nói: "Ta chưa động tâm, nó đã có sát ý, không biết là ta đang dùng nó, hay là nó đang dùng ta? Chưa biết chừng ngày nào đó sẽ trở thành nô lệ của nó, trở thành một cỗ máy giết người, bởi vậy không nên sử dụng nó."
Hai cung nữ gật đầu, chờ tiếp lời phía sau của hắn.
Cố Thanh Sơn chầm chậm rút kiếm ra, nói nhỏ: "Thế nhưng hiện tại nó đang trong tay của ta, dù nó có muôn vàn sát ý, vô tận ác niệm, cũng chỉ có thể làm việc cho ta."
"Ngươi không sợ nó làm ngươi nhập ma sao?" Một cung nữ hỏi.
"Như sông đổ về biển, ma cũng chỉ là một dòng chảy trên đường chảy ra biển mà thôi, làm sao có thể dẫn dắt được ta?" Cố Thanh Sơn nói.
"Tốt." Cung nữ khen.
Hai nữ không nói thêm gì nữa, rút kiếm ra.
Hai luồng sáng lạnh bỗng bùng lên, một dài một ngắn, một nhanh một chậm, hỗ trợ che giấu đi sơ hở của người còn lại, từng chiêu từng thức đều phối hợp hoàn hảo, chỉ trong nháy mắt đã xuất hiện trước mặt Cố Thanh Sơn.
Loại phối hợp này, kết hợp với kiếm thuật đỉnh cao, không có dây dưa rườm rà, càng không có đạo nghĩa hay phong độ gì cả, mục đích chỉ là lấy mạng kẻ địch, đơn giản tới cực hạn.
Mà xét tới trình độ ăn ý của hai người thì nói là một người dùng hai bộ kiếm quyết cũng có người tin.
Ánh kiếm đập vào mặt.
Cố Thanh Sơn cầm trường kiếm trong tay, âm thầm suy nghĩ.
Có cần biểu hiện xuất sắc hơn nữa không?
Không...
Như thế này đã đủ rồi, hăng quá hóa dở mà.
Hắn xuất kiếm.
Keng... keng!
Tiếng va chạm của hai loại vũ khí vang lên.
Hai kiếm thị lùi lại vài bước, trên mặt xuất hiện vẻ ngạc nhiên.
"Phong Trảm?"
"Không, Khai Sơn."
Hai người do dự không xác định.
Cố Thanh Sơn đuổi theo, kiếm trong tay như chậm nhưng lại cực nhanh, liên tục chém ra năm lần.
Hai kiếm thị liên tiếp ngăn cản, lại lui ra ngoài bảy tám bước.
"Đây là Tật Phong Liên Trảm!"
"Không đúng, đó là Khai Sơn Kiếm Chùy!"
Hai người đồng thanh nói.
Hai người âm thầm vận chuyển kiếm quyết, cố gắng ra tay, thế nhưng sự ăn ý đã biến mất.
Ánh kiếm đập vào mặt, hai người đang định giơ kiếm ngăn cản thì bỗng thấy tay chịu sự chấn động, trường kiếm bị đánh bay ra ngoài, rơi vào một nơi xa xa trong lồng giam.
"Kiếm ý giao thế, biến hóa tự nhiên."
Một cung nữ cười nói: "Chúng ta thua cũng không oan, đó là kiếm chiêu mang chân ý của Phong Trảm và Khai Sơn, chỉ có người hoàn toàn lĩnh ngộ hai bộ kiếm quyết này mới có thể làm được điều đó."
Hết chương 2963.
Kéo lên để đọc tiếp Chương 2964
Bạn cần đăng nhập để bình luận