Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 3000. Không nên



Oanh!!!
Đứng trước trận cuồng phong ấy, toàn bộ quảng trường màu máu đỏ kia không có chút sức lực chống đỡ nào, nhanh chóng bị xóa bỏ thành tro bụi, lại hóa thành bột mịn, sau đó bay lả tả xông ra khỏi cái miệng lớn, đã trở thành một bộ phận trong làn sương mù vô tận nọ.
Đây là sức mạnh chung cực khổng lồ tồn tại bên trong hỗn độn!
Chỉ có quái vật kia ——
Thân hình của nó bị diệt sạch hơn phân nửa, chỉ còn lại hai cánh tay, bả vai, cổ cùng đầu lâu bị xiềng xích vây khốn, mắt thấy sắp bị làn gió hủy diệt triệt để giết chết ——
Trong chớp mắt ấy, Cố Thanh Sơn bỗng nhiên xuất ra một kiếm.
Quái vật lập tức biến mất.
Cố Thanh Sơn thu kiếm, trực tiếp bay ra khỏi cái miệng lớn, ôm quyền hướng về thi thể khổng lồ kia, hắn nói: “Lần này làm phiền các hạ rồi.”
Thi thể khổng lồ không nói một lời, vẫn duy trì im lặng như cũ.
Cố Thanh Sơn cũng không nói nhiều, thân hình hắn lóe lên, hóa thành lưu quang bay nhanh ra ngoài.
Hắn xuyên qua sương mù dày đặc, trở lại đại lục hắc ám, mở ra mật đạo lần nữa, trực tiếp trở lại vị trí trước đó rồi phóng con quái vật ra.
—— Quái vật kia chỉ còn một hơi cuối cùng.
Nó run rẩy nói: “Tha mạng, ta... Không nên...”
Cố Thanh Sơn cười cười, ngồi xổm xuống trước mặt nó, nói: “Không nên cái gì?”
Quái vật nói: “Không nên ——”
Hàn quang lóe lên.
Trường Kiếm trực tiếp chém con quái vật thành hai đoạn.
“Thật là một tên ngây thơ.”
Cố Thanh Sơn nhẹ giọng thở dài.
Bên trong hư không, thác nước màu vàng kim chầm chậm chảy xuống, quấn nhanh về phía thi thể con quái vật, biến nó trở thành một đống tro tàn.
Tất cả thác nước màu vàng kim bay vào trong hư không, lại biến mất một lần nữa.
Cố Thanh Sơn đứng ngay tại chỗ, toàn thân đột nhiên tăng vọt ra thủy triều hào quang hắc ám.
Từng hàng chữ nhỏ đom đóm nhanh chóng xuất hiện:
[Ngài đã Thương Giải được một sứ đồ kỷ nguyên nào đó.]
[Sứ đồ này vốn có được sức mạnh của toàn bộ kỷ nguyên, lại bị ngài chia cắt chém nhỏ, cuối cùng lại để nó vĩnh viễn trở về với hỗn độn.]
[Ngài là sứ đồ của hỗn độn.]
[Hỗn độn sẽ trả lại tất cả sức mạnh vào bên trong danh sách của ngài, vì khiến cho ngài trở thành Vua của Vĩnh Diệt trước nay chưa từng có.”
Cố Thanh Sơn giơ tay lên nhìn một chút.
Như có hắc ám hóa thành thực chất lượn lờ không ngớt trên tay của hắn, để lộ ra chân lý huyền bí mang tính hủy diệt của nó.
Thần Kiếm Định Giới xuất hiện, dừng lại ở trước mặt hắn, nó hỏi: “Ngươi cảm thấy như thế nào?”
“Huyền bí của danh sách hắc ám vây quanh ta.” Cố Thanh Sơn nói.
Hắn tự tay nắm chặt Thần Kiếm Định Giới, thân hình bỗng nhiên biến mất khỏi nơi đó.
Đại lục hắc ám.
Mặt đất.
Trong một tòa thành thị không có bóng người nào đó.
Cố Thanh Sơn lặng lẽ xuất hiện.
Hắn vừa tiến tới, hùng thành trống vắng lập tức sinh ra biến hóa, hiện ra một loạt các cảnh tượng khác.
Chỉ thấy vô số người sống đầu đường xó chợ trong tòa thành thị khổng lồ này.
Trên mặt bọn họ đều để lộ ra biểu cảm điên cuồng, liều mạng muốn giết chết người khác, nếu như không cách nào thành công, vậy thì cứ giết chết chính mình.
Sóng nước vô hình không ngừng lan tràn trong toàn bộ thành thị, khiến ch tất cả mọi thứ đều lâm vào cơn điên cuồng hủy diệt.
Cố Thanh Sơn dừng lại một chút.
“Tận thế, đại hồng thủy...”
Hắn nhẹ giọng đọc lấy, nhấc chân lên đi về hướng trung tâm thành thị.
Ánh sáng hắc ám ngưng tụ thành phù văn chi tiết bên trong hư không phía sau hắn, khiến cho tất cả chúng sinh như nhìn không thấy hắn, thậm chí ngay cả uy lực của đại hồng thủy kia, cũng bị hắc ám bài xích ra ngoài, căn bản không có cách nào đến gần cả.
Cố Thanh Sơn đi thẳng một mạch tiến lên, đã tới đại giáo đường trong thành thị.
Đông —— đông —— đông ——
Tiếng chuông đinh tai nhức óc truyền đến từ trong giáo đường.
Đám người đi tới từ bốn phương tám hướng, phủ thêm một bộ giáo bào trang nghiêm ở trước giáo đường, dung nhập vào tường ngoài giáo đường, hóa thành một vài bức bích hoạ.
Bên trong tấm bích họa, mọi người quỳ gối bên trong thế giới trống trải rộng lớn, làm ra tư thế thành kính cầu nguyện.
Sau khi đám người tụ hợp càng nhiều, trên cả tòa giáo đường dâng lên một quầng ánh sáng ban mai, lộ ra uy nghiêm vô cùng thần thánh.
Đột nhiên, trong giáo đường truyền đến một tiếng gầm rú tức giận:
“Đáng chết, bọn tiền kỷ nguyên thông thái rởm các ngươi, vì sao không thần phục dưới trướng của ta.”
Oanh ——
Trong tiếng va chạm to lớn, cổng của giáo đường triệt để vỡ vụn, một bóng người hối hả bắn nhanh ra như điện, rơi vào trên quảng trường trước giáo đường.
Cố Thanh Sơn nhìn lại, chỉ thấy đây là Ma Nhân hai sừng có khác trên người một chiếc áo choàng bằng vảy cá.
Khuôn mặt của hắn ta tương tự nhân laoi5, nhưng không có miệng mũi, hai mắt tựa như một đôi bảo thạch tràn ngập cảm giác hủy diệt.
Trên người nó, chiếc áo choàng vảy cá kia tỏa ra vô số dòng nước, không ngừng dũng mãnh lao về hướng tất cả lối đi của thành thị.
“Làm càn!” Trong giáo đường truyền đến một tiếng gầm thét.
Cột sáng hừng hực ầm một tiếng xông ra từ trong giáo đường, đánh lên người Ma Nhân kia.
Ma Nhân đứng trên quảng trường, vung hai tay lên, gây nên một sóng nước trùng điệp.
Dòng nước lập tức chặn lại cột sáng nọ.
Ma Nhân thấp giọng nói: “Đừng có gấp —— ta cảm thấy vô cùng hứng thú với thực lực của ngươi, nếu như ngươi chịu liên hợp lại với ta, sau khi ta trở thành Vua của Vĩnh Diệt sẽ ban thưởng cho ngươi tự do.”
Trong giáo đường truyền đến một tiếng nói: “Đại hồng thủy... Sức mạnh của ngươi quả thật không tệ, nhưng ta không cho rằng ngươi có năng lực trở thành Vua của Vĩnh Diệt, cho nên ta cũng không cống hiến sức lực cho ngươi.”
Ma Nhân nheo mắt lại, nói: “Ngươi không nên hối hận, ta sẽ đi giết những người cạnh tranh kia, đến lúc đó cho dù ngươi tới cầu xin ta, cũng đã không có cơ hội.”
Tiếng nói trong giáo đường kia hơi chần chờ, hỏi: “Nếu ngươi trở thành Vua của Vĩnh Diệt, ngươi dự định làm cái gì?”
Ma Nhân nói: “Hiệp nghị với Tà Ma sớm đã có hiệu quả, ta phải đi giết sứ đồ hỗn độn, sau đó bảo vệ lấy hỗn độn —— Nơi này sẽ là địa bàn của ta.”
“Sau khi Tà Ma trở thành kỷ nguyên căn bản, ngươi dựa vào cái gì mà cho rằng bọn chúng sẽ không ra tay với hỗn độn?” giọng nói kia hỏi.
Ma Nhân hỏi ngược lại: "Sau khi tất cả kỷ nguyên căn bản tiêu vong đều ngủ say bên trong hỗn độn, Tà Ma cùng lắm cũng chỉ là một trong những kỷ nguyên căn bản, dựa vào cái gì lại đến đối đầu với nơi mà Vĩnh Diệt chiếm cứ? Chẳng lẽ bọn chúng muốn trực tiếp rơi vào Vĩnh Diệt?"
“Cho nên ngươi sẽ đi giết chết sứ đồ hỗn độn?”
“Đúng vậy, nghe nói sứ đồ tên là Cố Thanh Sơn, giết hắn, thì sẽ hoàn thành ước định.”
Hết chương 3000.
Kéo lên để đọc tiếp Chương 3001
Bạn cần đăng nhập để bình luận