Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 3020. Chư Thiên Thập Địa Vạn Thánh Chí Tôn Hùng Bá Thiên Hạ Quyết



“Khoan đã! Sư đệ.” Tần Tiểu Lâu vội nói.
“Sao thế?” Cố Thanh Sơn hỏi.
Tần Tiểu Lâu nghiêm mặt nói: “Sư đệ không biết một điều, mặc dù ta có đột phá nhưng tu vi vẫn quá thấp, muốn toàn lực thôi động lá bùa này, thực sự là không đủ sức...”
“Ầm!”
Một luồng áp lực tinh thần cực kỳ khoa trương từ trên người hắn ta bốc lên.
Khí thế của Tần Tiểu Lâu không ngừng dâng lên, giống như sắp sửa đột phá thêm lần nữa.
Cùng lúc đó, trên nóc nhà lần nữa hiện đầy những đám mây dày đặc.
“Chuyện gì thế này...” Hắn ta thất thanh nói.
Cảnh giới đột phá lần thứ hai!
Tần Tiểu Lâu không nhịn được mà nghiêng đầu, chỉ thấy Cố Thanh Sơn và Mạc đứng bên cạnh, đang lẳng lặng nhìn mình.
Con người hắn ta co rụt lại, giọng điệu đột nhiên thay đổi, cười lớn nói: “Lẽ nào ta tu luyện Chư Thiên Thập Địa Vạn Thánh Chí Tôn Hùng Phách Thiên Hạ Quyết lâu như vậy, cuối cùng cũng thành công rồi?”
Mạc: “...”
Cố Thanh Sơn suy nghĩ một chút, chần chừ nói: “Sư huynh, pháp quyết này của huynh rất mạnh?”
“Mạnh nhất!” Tần Tiểu Lâu nói như thật.
Rốt cuộc tương lai sẽ xảy ra chuyện gì? Vì sao toàn bộ thực lực của mình lại bắt đầu thức tỉnh?
Xem ra còn phải nghĩ cách che giấu.
Trong lòng hắn ta không dám chắc chắn, nét mặt lại làm ra vẻ nghiêm trọng, nói: “Tam sư đệ, có điều này đệ không biết, môn Chư Thiên Thập Địa Vạn Thánh Chí Tôn Hùng Phách Thiên Hạ Quyết này của ta có thể giúp ta vượt qua tầng tầng cách trở, trực tiếp tiến đến cảnh giới phong thánh.”
“Mạnh như vậy?” Cố Thanh Sơn không tin.
Chưa từng nghe nói tới pháp quyết này.
“Đương nhiên rồi, Chư Thiên Thập Địa Vạn Thánh Chí Tôn Hùng Phách Thiên Hạ Quyết của ta tổng cộng có 610 vạn chữ.”
“Nhiều chữ như vậy...” Cố Thanh Sơn nói.
Lúc này Tần Tiểu Lâu đã không áp chế khí tức trên người được nữa, miễn cưỡng nói: “Không sai, đệ nhìn kỹ...”
Vô số linh quang hóa thành sợi tơ nhỏ, ngưng tụ thành ký hiệu huyền ảo giữa không trung, không ngừng xoay quanh Tần Tiểu Lâu.
Thực lực của hắn bắt đầu tăng lên nhanh chóng...
Nguyên Anh, Hóa Thần, Phong Thánh, Thần Chiếu, Thiên Kiếp, Thái Hư, Huyền Linh, Loạn Tinh, Quy Nguyên, Minh Thần, Kiến Không, Cửu Thập Du Tầm, Bát Bách Không Luân, Tam Thiên Thế Giới!
Tam Thiên Thế Giới cảnh!
Thoáng cái Tần Tiểu Lâu đã đạt tới Tam Thiên Thế Giới cảnh!
Chưa bao giờ nghe nói tới chuyện như vậy.
Đây quả thực là kỳ tích trong lịch sử tu hành!
Xem ra trong tương lai xa xôi, Cố Thanh Sơn đã thu được sức mạnh Hỗn Độn, đang liên tục thức tỉnh sức mạnh Thánh Trụ.
Toàn thân Tần Tiểu Lâu đều run rẩy.
Tốt lắm. Tốt lắm.
Như vậy mới có hy vọng.
Hắn ta chợt nhớ ra gì đó, nghiêng đầu một cái, thấy Cố Thanh Sơn và Mạc đang đứng ở một bên, lẳng lặng nhìn mình.
“Sư huynh.... Huynh... Hình như vượt xa Phong Thánh cảnh rồi.” Cố Thanh Sơn nói.
“Ta học thuộc thêm vài lần, ai biết lại có hiệu quả thần kỳ như vậy, thực sự kỳ lạ, quá kỳ lạ.” Tần Tiểu Lâu miễn cưỡng nói.
Cố Thanh Sơn gật đầu nói: “Thì ra là thế.”
Không cần nhiều lời, quả nhiên sức mạnh của tên này đã bắt đầu thức tỉnh.
Cảm giác quen thuộc này...
Không sai được.
Là Thánh Trụ kia.
Cố Thanh Sơn suy nghĩ một chút, vỗ vào Thỉnh Thần Phù rồi nói: “Ngươi có vấn đề gì không?”
Thỉnh Thần Phù nói: “Không có vấn đề, hắn là ứng cử viên tốt nhất.”
Trong lòng Cố Thanh Sơn đã có tính toán.
Hắn nhìn Tần Tiểu Lâu chăm chú rồi nói: “Mạc, chúng ta đi.”
“Đi đâu?” Mạc hỏi.
“Thế giới nguyên sơ.”
“Được.”
Mạc đặt tay lên bả vai hắn, hai người cùng lui về phía sau.
Hư không lập tức tản ra, bao bọc hai người vào bên trong, chớp mắt một cái đã biến mất.

Đế quốc Phục Hi, trên trấn nhỏ biên giới.
Cố Thanh Sơn bỗng xuất hiện.
Trương Anh Hào giơ tay lên, nhìn đồng hồ rồi nói: "Vừa rồi cậu biến mất mấy giờ liền, trời đã tối rồi."
"Xin lỗi." Cố Thanh Sơn cười nói.
Tốc độ thời gian trôi qua lại thay đổi.
Bởi vì Tà Ma xâm lấn sao?
Hay là Long tộc Hồng Hoang và vạn thú tham chiến?
Hoặc cũng là do lực lượng kỳ tích?
Không biết được.
Hắn quan sát cảnh tượng xung quanh.
Nơi này đã được dọn bãi.
Ngoài người của công hội sát thủ, phụ cận quán rượu không còn bất kỳ người nào khác cả.
Trương Anh Hào nói với vẻ khó chịu: "Cậu đi cũng quá nhanh đi, làm cho những người không phận sự xung quanh trở nên rối loạn, làm cho tôi phải đàn áp chuyện này... là đồng bạn hợp tác với cậu, ta cảm thấy rất không yên tâm về chuyện này... cậu nên nói cho tôi biết hướng đi của cậu."
"Chẳng mấy chốc anh sẽ biết thôi..." Cố Thanh Sơn lôi kéo Mạc từ trong hư không ra ngoài, nói: "Để tôi giới thiệu với anh một người bạn cũ, đây là Mạc."
"Mạc?" Trương Anh Hào hỏi với giọng hoài nghi.
"Đúng, anh có thể gọi anh ta là Lão Đại, dù sao anh vẫn luôn xưng hô với anh ta như vậy." Cố Thanh Sơn thuận miệng nói.
"Lão Đại? Chỉ bằng cái thằng nhóc này? Cậu không đùa đấy chứ, tôi sẽ coi tên này là Lão Đại?"
Trương Anh Hào thể hiện vẻ châm biếm, bẻ cổ tạo ra những tiếng vang răng rắc.
Mạc nói: "Vừa rồi, ở một thế giới khác, có người nhắc nhở ta tới việc nên mang theo quà... là bạn tốt của cậu, có lẽ ta nên đưa cho cậu một phần quà gặp mặt."
Mạc tiện tay nắm về phía hư không.
Một súng phóng tên lửa khiêng vai được anh ta rút ra.
"U a... nói đi, ngươi muốn hủy diệt hành tinh nào tiếp theo?" Súng phóng tên lửa nói lớn.
Mạc đi tới cạnh Trương Anh Hào, rồi làm mẫu những thao tác sử dụng.
"Cậu xem, thao tác như thế này... đầu tiên cần nhắm chuẩn, rồi nhấn vào nút này... chúng ta tìm một mục tiêu xem."
Anh ta ngẩng đầu, chỉ vào một ngôi sao sáng trên trời rồi nói: "Là nó đi."
Tích tích tích!
Súng phóng tên lửa phát ra những tiếng cảnh cáo, sau đó...
Vù!
Đạn tên lửa phóng ra nhanh như chớp.
Trên bầu trời, ngôi sao sáng nhất kia bắt đầu bùng lên ánh sáng hừng hực.
Nó bắt đầu hủy diệt.
"Thấy không, thao tác cơ bản là như vậy."
Mạc ném súng phóng tên lửa cho Trương Anh Hào, giơ tay lên, xua tay về phía bầu trời.
Ngay sau đó.
Tất cả ngọn lửa trên ngôi sao đó hoàn toàn biến mất.
Kết thúc quá trình hủy diệt của nó.
Mạc không để ý lắm về những hành động của mình vừa rồi, quay người hỏi Cố Thanh Sơn: "Bây giờ chúng ta đi nơi nào?"
"Chúng ta vừa đi vừa nghĩ." Cố Thanh Sơn trầm tư, nói.
"Không sao, ngươi nghĩ đi, chờ ngươi nghĩ rõ rồi thì chúng ta hành động sau." Mạc nói với vẻ thoải mái.
Hết chương 3020.
Kéo lên để đọc tiếp Chương 3021
Bạn cần đăng nhập để bình luận