Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 3032. “Đây là May Mắn Chân Thực!”



Tất cả khí tức trên trường kiếm bị cắt đứt, hóa thành một thanh kiếm đá.
Dòng chữ nhỏ nhấp nháy nhanh chóng hiện lên:
[Ngài lại lấy được thanh kiếm này.]
[Kiếm này đã cắt đứt tất cả khí tức, rơi vào trạng thái ngủ say, cho đến khi nó được một sứ đồ nắm giữ sức mạnh Hỗn Độn thức tỉnh.]
[Kiếm này có bốn môn thần thông của Lục Giới Thần Sơn Kiếm, cùng với những thần thông mới:]
[Đúc lại.]
[Chìa khóa bí mật.]
[Sương khói.]
[Bổn danh sách chỉ thăm dò được như vậy, tình hình cụ thể cần ngài thuộc về Tận Thế thức tỉnh trường kiếm, sau đó mới có thể biết được chi tiết.]
Cố Thanh Sơn cẩn thận nhìn xong, cuối cùng đã hiểu.
Đây là một thanh kiếm thuộc về Hỗn Độn.
Sứ đồ nắm giữ sức mạnh Hỗn Độn cũng chính là hắn trong thân phận Tận Thế.
Phải để chính mình thuộc về Tận Thế cầm thanh kiếm này mới có thể thức tỉnh Sơn Nữ.
Mình thuộc về chúng sinh không có tư cách thức tỉnh thanh kiếm này.
Cố Thanh Sơn nhín thở giây lát, nhẹ giọng nói: “Phi Nguyệt.”
Hư không khẽ lay động.
Vô số dòng nước hiện lên.
Phi Ảnh xuất hiện trước mặt hắn, sắc mặt vô cùng nghiêm trọng, nàng nói: “Ta cảm nhận được sự nặng nề của vận mệnh... Như thể vận mệnh của tất cả chúng sinh trong hư không đều đặt lên vai ta.”
Cố Thanh Sơn xúc động thở dài, nói: “Hết cách, hiện tại chúng ta chỉ có thể tin ngươi, cũng chỉ có ngươi mới có thể đi tới tương lai, giao thanh kiếm này cho một ta khác.”
Vẻ lo lắng hiện rõ trên mặt nàng, lắc đầu nói: “Chỉ dựa vào sức mạnh của một mình ta, ta không có tự tin có thể an toàn đưa thanh kiếm này tới cho ngươi ở tương lai.”
Cố Thanh Sơn nhẹ gật đầu.
Trong mơ hồ, hắn cũng có cảm giác rằng lần này đưa Lục Giới Thần Sơn Kiếm đến tương lai là một bước cực kỳ quan trọng, không cho phép có một chút sai lầm.
Phi Ảnh nhìn hắn, nhẹ giọng nói: “Thanh Sơn, bây giờ ngươi không có một chút sức mạnh nào, có thể làm được nhiều chuyện như vậy là rất giỏi rồi, nhưng trong tình hình như vây giờ, chi bằng gọi ngươi ở phía bên kia về đây, cầm lấy thanh kiếm này.”
Cố Thanh Sơn lắc đầu nói: “Trong Hỗn Độn cất giấu bí mật trong quá khứ, nếu như ta kia trở về, chúng ta sẽ không thể hiểu rõ chân tướng trong Hỗn Độn.”
Phi Ảnh lo lắng nói: “Nhưng lỡ như con trùng ma kia thoát thân ra ngoài, với thực lực của ngươi bây giờ thì chỉ có kết cục bị hủy diệt mà thôi, ngươi đã nghĩ tới chuyện này chưa.”
Cố Thanh Sơn nhìn nàng rồi nói: “Phi Nguyệt... Ngươi cảm thấy hiện ta chỉ có Trúc Cơ kỳ... Cho nên rất sợ ta bị tà ma giết chết đúng không?”
Phi Ảnh gật đầu.
Cố Thanh Sơn cúi xuống bên tai nàng, nhẹ giọng nói: “Tu vi chỉ là một cái mồi nhử chân thật mà thôi, thật ra ngoài tu vi ra... Ngươi cho rằng ta không có một sức mạnh nào khác?”
Phi Ảnh hơi nghi ngờ, nhịn không được quay sang nhìn hắn:
“Theo quy luật của pháp tắc, ngươi trở lại vòng tròn khép kín thì phải mất đi tất cả sức mạnh, chẳng lẽ không đúng sao?”
“Là như vậy, nhưng sức mạnh đưa ta xuyên về quá khứ vẫn luôn ở trên người ta.”
Cố Thanh Sơn nói đầy ẩn ý.
Phi Ảnh bất giác thở phào nhẹ nhõm, thậm chí còn có một chút cảm xúc khác.
Người này.
Không ai biết được những mưu tính thâm sâu của hắn, càng không biết rốt cuộc hắn có bao nhiêu thủ đoạn.
Nhưng chuyện hắn vẫn luôn làm đều là cứu vớt và bảo vệ.
Một người đàn ông như vậy...
“Ta tin tưởng ngươi quả thực có một chút sức mạnh không muốn cho người khác biết.” Ánh mắt nàng đảo qua những đường nét trên gương mặt hắn, tiếp tục nói: “Ví dụ như khiến ta đột nhiên thích ngươi.”
Cố Thanh Sơn không biết đáp lại như thế nào.
Phi Ảnh nở nụ cười, chủ động quay lại vấn đế chính, nàng nói: “Thời gian cấp bách, ta muốn đi tới thời gian gặp một ngươi khác, nếu ngươi còn có thủ đoạn gì có thể đảm bảo ta lên đường bình an thì hãy lấy ra dùng.”
Cố Thanh Sơn lấy lại bình tĩnh, tiến lên một bước, cúi đầu nhìn Phi Ảnh.
“Phi Nguyệt, ngươi tin ta không?” Cố Thanh Sơn nhẹ giọng hỏi.
Phi Ảnh rũ mắt nói: “Nếu không tin thì vì sao ta lại luôn ở bên cạnh ngươi.”
Nghi thức hoàn thành1
Kèm theo lời nói của đối phương, Cố Thanh Sơn đưa tay nhẹ nhàng chạm vào giữa trán nàng.
“Ta đã suy nghĩ rất lâu, hiện tại chỉ có một loại sức mạnh thích hợp với ngươi.”
Chỉ thấy một lá cờ chiến lẳng lặng lơ lửng sau lưng hắn, tỏa ra ánh sáng rực rỡ.
Một loại sức mạnh nào đó đi theo ngón tay của hắn, tiến vào giữa trán Phi Ảnh.
Chỉ nghe hắn nhẹ giọng nói: “Như vậy, ta chúc ngươi may mắn.”
Dòng chữ nhỏ nhấp nháy nhanh chóng xuất hiện giữa không trung:
[Tuy sức mạnh hồn khí bốn Thánh Trụ đã rót vào trong Giao Diện Chiến Thần, nhưng vẫn mang sức mạnh vốn có.]
[Thân là Địa Thần, ngài đã ban tặng sức mạnh tiền tệ Địa Thần cho tín đồ của ngài.]
[Nàng nhận được “May Mắn Chân Thực”.]
[Thời hạn: Mười hai giờ.]
[Nàng nhận được sự che chở của Địa Thần, nhận được sức mạnh của ngài, tên gọi: Thân thể của đất.]
[Thân thể của tất cả chúng sinh vạn vật đều sẽ bình an vô sự, giống như mặt đất.]
Phi Ảnh lập tức cảm giác được.
Nàng giơ tay lên, chỉ thấy từng sợi tơ vận mệnh nhô ra từ trên cánh tay, lộ ra dáng vẻ vui mừng hoạt bát.
“Tất cả những pháp tắc có liên quan đến vận mệnh đều đang cổ vũ cho ta, vô số linh hồn và thế giới cấp tướng đang ẩn nấp quanh thân ta, chuẩn bị giúp đỡ ta bất cứ lúc nào...”
Nàng nhịn không được bật thốt lên: “Đây là May Mắn Chân Thực!”
“Suỵt.” Cố Thanh Sơn nói.
Phi Ảnh lập tức che miệng.
Nàng là con gái của vận mệnh, lại đầu thai làm người của tộc Thời Gian, đương nhiên cũng biết được một vài bí mật trong các thế giới.
May mắn cũng giống như miếng thịt được giấu dưới chén cơm, chỉ cần yên lặng mà ăn là được rồi, không thích hợp rêu rao khắp nơi, nếu không sức mạnh của nó sẽ bị yếu đi.
May mà xung quanh chỉ có Địa Thần Cố Thanh Sơn mà thôi.
“Đây là thanh kiếm quan trọng nhất của ta, xin hãy đưa nó đến tương lai.” Cố Thanh Sơn nói.
Hai tay hắn nâng kiếm đá, trịnh trọng khác thường nâng lên trước mặt Phi Ảnh.
“Vậy ta đi đây, nhất định sẽ giao thanh kiếm này cho ngươi ở bên kia!”
Phi Ảnh nói.
Nàng ta ôm kiếm đã, thân hình bay lên phấp phới, hai chân hóa thành đuôi cá thật dài, nhẹ nhàng quơ một cái đã đi qua vô số dòng nước hư ảo.
Chẳng mấy chốc đã biến mất.
Cố Thanh Sơn chỉ dừng lại chừng một hơi thở, sau đó lập tức nói: “Chúng ta đi.”
“Được.” Giọng nói của Mạc vang lên sau lưng hắn.
Hết chương 3032.
Kéo lên để đọc tiếp Chương 3033
Bạn cần đăng nhập để bình luận