Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 3049. Bắt đầu thấy mánh khóe



Tà Ma khác theo đuổi giết chính mình, phương pháp nghĩ ra cũng giống mình như đúc.
Bọn chúng cũng sáng tạo ra một vòng khép kín, dung nhập vào danh sách Ma Vương, dùng việc này để tránh bị các loại pháp tắc đánh giết.
Bọn chúng dung nhập vào danh sách!
Mình là sứ đồ của hỗn độn, đạt được giao diện Chiến Thần hỗn độn, lại có sức mạnh của Tứ Thánh Trụ ủng hộ, mới làm được chuyện này.
Tà Ma lại dựa vào cái gì!
Cố Thanh Sơn càng nghĩ sâu, chỉ cảm thấy một luồng hơi lạnh dâng lên từ phía sau lưng, bay thẳng lên đỉnh đầu.
Trước đó cảm thấy Tà Ma vốn là nhân vật bí ẩn, có được rất nhiều quyền năng không thể tưởng tượng nổi, cho nên mới không suy nghĩ lại.
Thế nhưng tỉnh táo lại mà cẩn thận cân nhắc ——
Làm sao bọn chúng lại có thể dung nhập vào trong danh sách? Thậm chí sáng tạo ra vòng khép kín kia chứ?
Trừ điều đó ra, còn có một vấn đề.
—— Chỉ có duy nhất Cửu Diện là không dung nhập danh sách.
Nó không sợ pháp tắc báo thù.
... Nó là đặc thù.
Muốn làm rõ ràng bí mật của Tà Ma thì tuyệt đối không thể bỏ qua nó!
Cố Thanh Sơn cắn cắn răng, đột nhiên nói: “Liêu Hành, ông xem trong căn cứ có phương tiện giao thông hay không đi.”
Liêu Hành tiện tay tra một chút, nói: “Còn lại mấy chiếc xe tải —— bọn chúng đều chứa đầy các loại vật dụng, có thể xuất phát vào bất cứ lúc nào.”
“Đi, đi xem một chút.” Cố Thanh Sơn nói.
Hai người cùng đi xem mấy chiếc xe tải kia, lấy ra một cái đã được bảo dưỡng ổn thỏa, đổ đầy dầu, đề máy.
“Xuất phát!” Cố Thanh Sơn nói.
“Đi chỗ nào?” Liêu Hành nhịn không được mà hỏi.
“Đuổi theo những Cật Nhân Quỷ đó, sự tiến hóa của ông không thể rời bỏ bọn chúng.”
“Chúng ta muốn truy sát bọn chúng sao?”
“Đúng vậy.”
Liêu Hành lộ ra biểu cảm ấn tượng khắc sâu.
“Đối diện là cả một quốc gia Cật Nhân Quỷ, theo ý tôi thì chúng ta đang nộp mạng tự giao đồ ăn đến —— cậu khẳng định muốn đuổi theo sao? Lỡ đâu lại gặp phải con đặc biệt lợi hại kia thì làm sao bây giờ?”
“Liêu Hành, ông phải hiểu được một vấn đề.”
“Vấn đề gì.”
“Muốn sống sót thì phải đuổi giết theo.”
“... Từ lý trí thì tôi tán thành phán đoán của cậu, nhưng về mặt tình cảm thì tôi đang cực kỳ muốn về nhà.” Liêu Hành lẩm bẩm tự nói.
Cố Thanh Sơn làm cái động tác giẫm chân ga.
Liêu Hành cũng theo sát mà hung hăng đạp chân ga một cái.
Xe tải tăng thêm tốc độ, lao nhanh như bay trên đường lớn.
Có lẽ bên trong tất cả cảnh tượng tận thế, chưa hề xuất hiện qua tình cảnh như vậy.
Giữa rừng núi.
Một chiếc xe tải hối hả chạy như bay, đuổi theo từng đám từng đám xác sống.
Đám xác sống vốn đang rút lui, mỗi khi xe tải đuổi theo, bọn chúng lập tức dồn hết toàn lực mà chạy trốn.
Chỗ xe tải chạy đến, đám xác sống lập tức giải tán ngay.
Liêu Hành vừa lái xe, vừa chửi ầm lên:
“Đúng là con mẹ nó nhát gan! Các ngươi không phải muốn ăn thịt người sao? Vì sao thấy ta là chạy vậy hả?”
Xe tải cua qua eo núi, phía trước đã rộng mở trong sáng.
Chỉ thấy một xác sống khổng lồ cao chừng bảy tầng lầu đang không ngừng leo lên ngọn núi đối diện, mắt thấy đã sắp vượt qua đỉnh núi.
Liêu Hành vội vàng gân cổ lên mà gào to: “To con, trước đó không phải ngươi dùng xe nện ta sao? Đến đây, chúng ta đánh một trận nữa đi!”
Tiếng gào của ông ta truyền ra ngoài xa xa, hóa thành tiếng vọng du đãng giữa rừng núi.
Cái xác sống khổng lồ kia nghe thấy được.
Nó quay đầu nhìn Liêu Hành một cái, cả tiếng quát với đám xác sống chung quanh: “Nhanh —— chạy ——”
Lời còn chưa dứt, nó lập tức vượt qua đỉnh núi, biến mất khỏi tầm mắt của Liêu Hành.
Liêu Hành: “...”
Giữa rừng núi, các xác sống khác nghe được mệnh lệnh của xác sống khổng lồ, chúng chạy càng nhanh hơn.
Liêu Hành không còn cách nào, đành phải giẫm lên chân ga, nửa người duỗi ra ngoài cửa sổ xe, kéo ra một thanh trường cung ——
Sau đó thì bất động rồi.
“Ai? Cố Thanh Sơn, cậu đâu rồi?”
Liêu Hành giật mình nhìn quanh mà nói.
“—— Tới đây.” Cố Thanh Sơn bỗng nhiên xuất hiện, làm ra động tác kéo cung bắn vụt ra.
Mũi tên lập tức bay ra ngoài, đâm xuyên qua đầu của một xác sống cách đó gần ngàn mét.
Con quái vật ngã xuống đất.
Xác sống chung quanh nó lập tức bỏ chạy tứ tán.
Liêu Hành lầu bầu nói: “Hiện tại tới phiên tôi.”
Trường cung trên tay ông ta lập tức được thu lại, ngược lại chỉ về phía những xác sống kia một cái ——
Ông!
Xạ tuyến màu đen im hơi lặng tiếng lướt qua trời cao, trực tiếp bắn vào trên người một xác sống.
Toàn bộ thân thể xác sống nọ vỡ ra.
Liêu Hành huýt sáo, lập tức muốn tiếp tục rút bài.
“Tạm thời đừng rút.” Cố Thanh Sơn nói.
“Có gì sao?” Liêu Hành không hiểu mà hỏi.
“Cơ hội hiết quái vật càng ngày càng ít, lá bài này tạm thời giữ lại —— không sai, ôg đã lấy được bước tiến dài, thực lực đạt đến người cấp độ tu hành trung đẳng.” Cố Thanh Sơn khen.
“Vừa rồi cậu đi đâu thế?” Liêu Hành thu tay lại, hỏi.
“Một lát nữa nói cho ông biết —— chúng ta cái lái về hướng đó đi.” Cố Thanh Sơn nói.
Liêu Hành lùi vào trong buồng điều khiển, khống chế xe tải lái vào một con đường cái vắng vẻ khác.
Sau mười phút.
Phía trước xuất hiện một cứ điểm quân sự ẩn.
Xe tải chậm rãi dừng lại phía trước cứ điểm.
“Nghe thì không có bất kỳ âm thanh nào, tôi đoán những quái vật kia đều đi sạch sẽ rồi, không có bất cứ con nào ở lại cả.” Liêu Hành nói.
“Cửu Diện không muốn để cho ông gia tăng thực lực nữa.” Cố Thanh Sơn nói.
“Thật giảo quyệt.”
Hai người xuống xe, đi vào bên trong cứ điểm.
Liêu Hành vừa đi vừa buông tay mà nói: “Chẳng lẽ cậu không có thủ đoạn cuối cùng khác sao? Tùy tiện truyền thụ cho tôi một chút cũng được vậy.”
Cố Thanh Sơn liếc ông ta một cái, nói: “Những thủ đoạn kia của tôi đều cần luyện tập rất nhiều hoặc là có yêu cầu đặc thù mới có thể học được, bây giờ chính bản thân tôi còn mất đi tất cả thực lực, cho dù truyền thụ cho ông, ông có thể học được đồng thời hình thành sức chiến đấu trong khoảng thời gian ngắn hay sao?”
“Con côn trùng kia đã khống chế tất cả xác sống, tiếp theo chúng ta làm sao bây giờ, chẳng lẽ ngồi chờ chết?” Liêu Hành uể oải nói.
“Dĩ nhiên không phải rồi.” Cố Thanh Sơn nói.
“Ồ? Còn có biện pháp nào?” Liêu Hành dấy lên niềm hi vọng.
Hết chương 3049.
Kéo lên để đọc tiếp Chương 3050
Bạn cần đăng nhập để bình luận