Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 3109. "Làm sao lại giống như trinh thám vậy chứ."



Tương lai.
Bên trong Hỗn Độn.
Cố Thanh Sơn và Tạ Đạo Linh đứng trên khung.
Phía trước bọn họ, là một thi thể khổng lồ như dãy núi chầm chậm hóa thành tro bụi.
"Còn lại mấy thi thể?" Tạ Đạo Linh hỏi.
Roi dài trong tay nàng tản ra từng luồng sát ý hung ác kinh khủng, tới tận khi hủy diệt hoàn toàn thi thể trước mắt cũng không biến mất.
"Cơ bản đều đã bị chúng ta phá hủy... thế nhưng hình như cũng không có tác dụng gì, tất cả Tà Ma từ trong Khư Mộ xuất hiện đều đã trở lại quá khứ, dung nhập vào trong Danh sách Ma Vương." Cố Thanh Sơn noi.
Tạ Đạo Linh nghiêng đầu sang, nhìn về phía hắn rồi nói: "Thế nhưng lực lượng của con..."
Cố Thanh Sơn đứng giữa hư không, trên người tản ra từng luồng sương mù đen, thực lực đã tăng lên không biết bao nhiêu lần.
"Khá là kỳ lạ." Hắn nói.
"Kỳ lạ nơi nào? Con đã hấp thu khí tức hủy diệt mà những thi thể khổng lồ kia tản ra, đương nhiên là sẽ mạnh lên, vì phòng ngừa chuyện ngoài ý muốn có thể xảy ra, chúng ta đã hủy diệt toàn bộ thi thể, trước mắt toàn bộ Hỗn Độn đều thuộc về con, trở thành lực lượng của con." Tạ Đạo Linh nói.
Cố Thanh Sơn: "... Con vẫn luôn cảm thấy..."
Hắn bỗng nhiên im lặng, nhìn về phía sau lưng.
Sương mù dày đặc tản đi, một dòng nước vô hình xuất hiện trước người, một người cá xuất hiện.
Người cá thu đuôi lại, hóa thành một đôi chân trần rơi xuống.
"Phi Nguyệt!" Cố Thanh Sơn nói.
"Cố Thanh Sơn, tình thế thay đổi quá nhanh, ta phải nói cho ngươi biết mọi chuyện đã phát sinh trong vòng thời gian khép kín." Phi Ảnh nói.
Nàng nhìn thấy người con gái bên cạnh Cố Thanh Sơn thì vội vàng thi lễ.
Tạ Đạo Linh gật đầu, ấm giọng nói: "Không cần đa lễ, nói đi."
Phi Ảnh hắng giọng, nói lại một lần những gì mà Cố Thanh Sơn ở quá khứ đã trải qua.
Cố Thanh Sơn trầm tư, nói: "Một ta khác... có nhờ ngươi nói với ta điều gì nữa không?"
"A, có! Hắn còn nói rằng hắn đang bận đi tìm hư không ban đầu, ngay cả thời gian thu hồi thanh kiếm cuối cùng đều không có, nếu như ngươi có rảnh thì hãy đi lấy kiếm thay hắn." Phi Ảnh vội vàng nói.
Lông mày Cố Thanh Sơn nhíu lại.
Tạ Đạo Linh lai nói: "Cái tên to lớn vẫn luôn đứng sau lưng con giúp đỡ con đó, hình như có chút vấn đề."
Cố Thanh Sơn hỏi phía sau lưng: "Quyển Sách Đáy Biển?"
Hư không phía sau lưng hắn, Quyển Sách Đáy Biển hiện lên.
"Sứ đồ của Kỷ nguyên Thủy... có phải là Độc Cô Phong không?" Cố Thanh Sơn hỏi.
"Đúng là hắn." Quyển Sách Đáy Biển nói.
"Làm sao mà ngươi biết?" Cố Thanh Sơn hỏi lại.
Câu hỏi này làm cho Quyển Sách Đáy Biển không biết trả lời như nào.
Một lúc lâu sau, nó mới trả lời: "Ta xuất hiện tại Kỷ nguyên Thủy, là chân linh của Kỷ nguyên, ở trên người của hắn ta, ta thật sự cảm nhận được Kỷ nguyên tăng lên thực lực hắn ta... Mà nơi này của ta cũng có ghi chép về sứ đồ kỷ nguyên... Ngươi xem, là sứ đồ Thủy đã sáng tạo ra Lưỡng Giới thạch, cũng là sứ đồ Thủy thề phải xâm nhập Tà Ma để tìm hiểu tin tức."
Ánh mắt Cố Thanh Sơn chớp động, cùng Tạ Đạo Linh liếc nhau.
Tạ Đạo Linh nói: "Sứ đồ - Thủy còn có lời nào lưu truyền thế gian hay không?"
Quyển Sách Đáy Biển nói: "Không, thế nhưng sứ đồ có cảm ứng với ta, đã từng để lại một câu nói."
"Là cái gì?" Cố Thanh Sơn hỏi.
"Hắn ta nói... 'nếu như ta thất bại, như vậy ta sẽ quên ta đã thất bại, biến thành chiến hữu của một sứ đồ Kỷ nguyên nào đó trong tương lai, yên lặng trợ giúp hắn, tới tận khi hắn phát hiện ta tồn tại'." Quyển Sách Đáy Biển nói.
Phi Ảnh gật đầu, nói: "Độc Cô Phong đúng là vậy."
Nàng nhìn về phía Tạ Đạo Linh và Cố Thanh Sơn, chỉ thấy hai người lại đang suy tư.
Tạ Đạo Linh thu lại roi dài trên tay đi, nói: "Thanh Sơn, con đi đi, nơi này giao cho ta, nếu có tin tức gì, ta sẽ để Phi Nguyệt truyền tin cho con."
"Được! Thật sự là quá gấp... nơi này giao cho sư tôn vậy!"
Cố Thanh Sơn rút một luồng sáng từ phía sau lưng ra, đâm nhẹ về phía hư không, mở một cánh cửa ra rồi vội vàng rời khỏi.
Phi Ảnh thấy cảnh tượng này thì ngạc nhiên, hỏi: "Nhìn dáng vẻ của hắn, tại sao lại vội vã như vậy chứ?"
Tạ Đạo Linh nói: "Thân là kiếm tu, lại ngay cả thời gian để tìm về kiếm đều không có, ngươi cảm thấy có khả năng sao?"
Phi Ảnh giật mình.
Tạ Đạo Linh nói tiếp: "Việc này chắc chắn có bí ẩn, bí ẩn chính là tình báo, nếu như một nửa khác của hắn đã nói như vậy, như vậy chắc chắn có ý nghĩ của hắn."
Phi Ảnh thở dài, nói: "Làm sao lại giống như trinh thám vậy chứ."
Tạ Đạo Linh nói: "Nửa kia của Cố Thanh Sơn có lẽ định lừa gạt người nào đó, không tiện nói thẳng, cho nên mới làm ra chuyện như vậy, điều này cũng đã chứng minh xung quanh thanh kiếm này có bí ẩn nào đó, cho nên ngươi mới thấy Cố Thanh Sơn rời đi vội vàng như vậy."
Phi Ảnh ngẩn người, nhìn về phía Tạ Đạo Linh.
"Làm sao?" Tạ Đạo Linh hỏi.
"Ngài là sư tôn của hắn..."
"Đúng vậy, nhìn bộ dáng muốn nói lại thôi của ngươi kìa, có chuyện gì muốn nói với ta sao?"
"Không, không có việc gì."
Phi Ảnh thở phào một hơi.
Hai người này, không cần hỏi nhau câu nào, cũng biết được suy nghĩ của nhau, thật sự là làm người ta cảm thấy áp lực mà.
Cũng may...
Cũng may hai người họ là sư đồ.
Ở nơi khác...
Tận thế Cố Thanh Sơn cầm trong tay một phù văn tản ra ánh sáng, đi ngược dòng nước ở trong dòng sông thời gian vô bờ.
Từng hình ảnh trong lịch sử vút qua bên người hắn với tốc độ cực nhanh.
"Hiện tại ngay cả ngươi cũng muốn trở về thời đại quá khứ sao?" Định Giới Thần Kiếm sau lưng hắn hỏi.
"Cũng không biết Tiểu Triều Âm thế nào nữa." Giọng nói lo lắng của Sơn Nữ vang lên.
"Các ngươi cũng không cần lo lắng, chúng sinh ta chỉ thích hợp thăm dò tình báo, mà tận thế ta đã là tồn tại mạnh nhất trong Hỗn Độn, đi lấy về một thanh kiếm là không thành vấn đề." Cố Thanh Sơn nói.
Định Giới Thần Kiếm hỏi một câu rất có thâm ý: "Vậy vấn đề là gì?"
Cố Thanh Sơn suy nghĩ vài giây, lắc đầu nói: "Hiện tại vẫn chưa tới lúc nói, chúng ta phải tìm được Triều Âm kiếm rồi mới nói tới chuyện khác."
Ngay sau đó...
Hắn bỗng dừng lại, rơi xuống vào một thời điểm nào đó.
...
Hết chương 3109.
Kéo lên để đọc tiếp Chương 3110
Bạn cần đăng nhập để bình luận