Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 3120. Chiến thắng tà ma!



Qua giây lát.
Hư không xuất hiện một vết nứt.
Chỉ thấy một thẻ bài bay tới, rơi vào trong tay Cố Thanh Sơn.
Dòng chữ nhỏ nhấp nháy nhanh chóng xuất hiện:
[Ngài một lần nữa thu được thẻ bài: Xích Ma Thần Thương.]
Cố Thanh Sơn thu thẻ bài lại, duỗi người nói: “Cuối cùng cũng kết thúc, có phải chúng ta nên trở về tương lai rồi không?”
Tạ Đạo Linh gật đầu nói: “Đúng vậy, tất cả ở đây hãy để nó tiêu trừ triệt để, vòng tròn khép kín cũng có thể biến mất, chỉ để lại một dòng thời gian kéo dài đến tương lai.”
Nàng đọc thầm pháp quyết, tách mở hư không, khiến dòng sông thời gian xuất hiện trước mặt mọi người.
“Đi thôi, các vị, chúng ta nên trở lại thời gian rồi, để cho lịch sử khép lại tốt đẹp.”
Tạ Đạo Linh nói.
Mọi người đồng loạt gật đầu.
Chỉ thấy người ghi chép lịch sử viết một đoạn văn cuối cùng lên không trung:
[Tận thế do chúng sinh các thế giới ngưng tụ thành đã một đòn giết chết toàn bộ tà ma trong trận quyết chiến cuối cùng.]
[Từ nay về sau, chúng sinh là kẻ thắng, chào đón thời đại thịnh thế thực sự.]
[Người ghi lại: Yên...]
Chữ chưa viết xong, chợt thấy một đường ánh kiếm xẹt qua không trung, chém trúng người ghi chép lịch sử.
Người ghi chép lịch sử bị một kiếm chém thành hai khúc, hóa thành một màn sương máu, từ trên cao rơi xuống.
Thân hình mọi người đều cứng đờ.
Không ngờ đến lúc này rồi vẫn gặp phải giết chóc.
Hơn nữa người ra tay là...
Chỉ thấy một người từ xa bay tới, dừng lại trước mặt mọi người.
Cố Thanh Sơn.
Cố Thanh Sơn thuộc về chúng sinh.
Độc Cô Phong khẽ cau mày nói: “Người ghi chép lịch sử chỉ là một người xem bình thường, có giết cũng vô ích.”
Cố Thanh Sơn gật đầu nói: “Ta chưa bao giờ lạm sát người vô tội, trừ khi...”
Độc Cô Phong hỏi: “Cái gì?”
Cố Thanh Sơn nhìn chằm chằm Độc Cô Phong, lại nhìn ảo ảnh sau lưng hắn, trên mặt hiện lên vẻ cảm thán.
“Ta biết không nhiều lắm, nhưng ít nhất ta biết một chuyện, đó chính là hắn đang lừa chúng ta...”
“Chúc mừng ngươi, suýt nữa thì kế giấu trời qua biển của ngươi đã thành công.”

Trên đỉnh núi.
Gió không ngừng thổi mạnh.
Không một ai nói chuyện.
Chúng sinh Cố Thanh Sơn tỏa ra sát khí nghiêm nghị, mọi người đều đã nhận ra bầu không khí không bình thường.
Lạc Băng Ly và Tạ Sương Nhan nhìn nhau, chậm rãi lui về bên cạnh Cố Thanh Sơn.
Tần Tiểu Lâu hơi căng thẳng, vô thức nhìn Tạ Đạo Linh.
Sắc mặt Tạ Đạo Linh vẫn bình tĩnh như cũ, nhẹ giọng hỏi:
“Thanh Sơn, chuyện là thế nào?”
Cố Thanh Sơn cười cười, mắt nhìn chằm chằm vào Độc Cô Phong, nói: “Chúng ta vẫn còn một vấn đề chưa giải quyết.”
“Vấn đề gì?” Tần Tiểu Lâu giành hỏi trước.
“Độc Cô Phong... Có phải hắn lừa gạt chúng ta hay không.” Cố Thanh Sơn nói.
Độc Cô Phong lắc đầu, nói với vẻ mặt kiên định: “Ta chưa bao giờ nói dối ngươi trong bất cứ chuyện gì.”
Cố Thanh Sơn đáp: “Đúng, ngươi chưa bao giờ nói dối ta, cho nên ta mới suýt nữa bị ngươi lừa.”
Vẻ mặt mọi người cứng đờ.
Độc Cô Phong chưa bao giờ nói dối, vậy làm sao có thể lừa Cố Thanh Sơn?
Cái này không hợp lý.
Độc Cô Phong cười cười, lắc đầu nói: “Ta biết ngươi tâm tư kín đáo, bất cứ việc gì cũng suy nghĩ thái quá, nhưng bây giờ chúng ta đã chiến thắng, ngươi có thể thả lỏng, đừng nghĩ nhiều về những chuyện vụn vặt này nữa.”
Cố Thanh Sơn cũng nở nụ cười: “Được thôi... Chỉ cần ngươi có thể trả lời một vấn đề của ta, ta lập tức xin lỗi ngươi, đợi tiệc ăn mừng lát nữa ta sẽ tự phạt ba chén.”
“Vấn đề gì?” Độc Cô Phong vẫn đang cười.
“Năm đó vì để đối phó tà ma, ngươi đưa đá phân giới cho ta mượn dùng, còn nói... Trong kỷ nguyên của ngươi, hòn đá kia cũng chỉ xuất hiện hai lần.” Cố Thanh Sơn nói.
“Không sai, thân là sứ đồ Thủy, đối mặt với tai họa hủy diệt của kỷ nguyên, đương nhiên cần đá phân giới. Còn lần thứ hai viên đá này xuất hiện, ta cất giữ nó, để cho ngươi sử dụng trong tương lai.” Độc Cô Phong nói.
Mọi người yên lặng nghe.
“Hắn không nói dối, ta vẫn luôn dùng luật nhân quả quan sát hắn.” Tần Tiểu Lâu nói.
Cố Thanh Sơn thở dài nói: “Quả thực, lời này của hắn không có bất cứ lỗi sai nào, đáng tiếc...”
“Đáng tiếc cái gì?” Độc Cô Phong hỏi.
Cố Thanh Sơn vẫy tay một cái, không trung phía sau lập tức tách ra.
Một cô gái bước ra từ trong hư không.
Độc Cô Quỳnh.
Nàng ta cười thảm thương, trên mặt tràn đầy hoang mang tuyệt vọng: “Cha... Ngươi... còn là cha của ta sao?”
Trong lúc nói chuyện, mọi người cảm nhận được một loại khí tức nào đó trên người nàng ta.
“Nàng ta là sứ đồ! Sứ đồ kỷ nguyên Thủy!” Lạc Băng Ly khẽ thốt lên.
Atula Vương rút hai thanh trường đao ra, trừng mắt nhìn Độc Cô Quỳnh rồi lại nhìn Độc Cô Phong, lớn tiếng nói: “Rốt cuộc chuyện là thế nào?”
Theo động tác của hắn ta, mọi người cũng lần lượt rút binh khí, nhìn về phía Độc Cô Phong, làm ra tư thế đề phòng.
Độc Cô Phong bình tĩnh thản nhiên nhìn Độc Cô Quỳnh.
“Quả thực đá phân giới đã được dùng hai lần, lần đầu tiên đúng là được dùng trên người sứ đồ Thủy, chẳng qua người đó là Độc Cô Quỳnh chứ không phải ngươi.” Cố Thanh Sơn nói.
“Vậy thì sao? Ta phải bảo vệ con gái của ta, năm đó con bé bị tà ma ăn mòn, cho đến tận bây giờ trên người vẫn có khí tức tà ma, Cố Thanh Sơn? Ngươi không cần phải tin lời con bé.” Độc Cô Phong nói.
“Thì ra là thế? Ngươi phóng ra chuỗi thế giới song song, thay thế nàng tới liên hệ với ta? Là vì bảo vệ nàng?” Cố Thanh Sơn hỏi.
“Đúng vậy.” Độc Cô Phong đáp.
Ánh mắt hai người chạm nhau.
Vẻ mặt Độc Cô Phong vẫn thản nhiên.
Sau một cái chớp mắt, chỉ thấy Độc Cô Quỳnh hét lên một tiếng chói tai, trên người lập tức nhô lên từng mảnh vảy màu đen, toàn thân ngã nhào trên mặt đất,d đau đớn giãy dụa.
“Nhìn đi... Con bé lại phát tác.”
Đọc Cô Phong cau mày nói, đi về phía Độc Cô Quỳnh.
Cố Thanh Sơn giơ tay ngăn cản, quát lên: “Tiểu Lâu, Sương Nhan, các ngươi bảo vệ nàng.”
Hai người lập tức tiến lên, giữ Độc Cô Quỳnh lại, dùng các thuật pháp mình am hiểu trị liệu cho Độc Cô Quỳnh.
Hết chương 3120.
Kéo lên để đọc tiếp Chương 3121
Bạn cần đăng nhập để bình luận