Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 3123. Bọn họ... chân thực...



Thi thể khổng lồ nhìn khắp bốn phía, thở dài một hơi rồi nói: “Trận chiến trong hư không cuối cùng cũng kết thúc... Ta không còn bị Hỗn Độn công kích, từ nay về sau khôi phục tự do.”
“Ngươi có tính toán gì cho sau này không?” Cố Thanh Sơn hỏi.
“Tạm thời chưa biết. Còn ngươi?” Thi thể khổng lồ hỏi.
“Ta sẽ đi tìm cha mẹ ta... Bọn họ biến một thuật pháp thành con của mình. Ta rất muốn biết bọn họ suy nghĩ như thế nào.” Cố Thanh Sơn nói.
Nói đến chuyện này, sắc mặt thi thể khổng lồ bỗng trở nên thận trọng, suy nghĩ hồi lâu mới lên tiếng: “Theo ta được biết, bọn họ đã rời khỏi hư không này từ lâu, chẳng rõ tung tích.”
“Vậy thì phiền toái rồi, có thể về sau ta sẽ đi tìm tung tích của bọn họ.” Cố Thanh Sơn nói.
Hắn dừng lại một chút, sau đó nói: “Đương nhiên, ta phải xử lý mọi chuyện ở đây cho xong trước đã.”
Thi thể khổng lồ gật đầu nói: “Ngươi nói không sai, ngươi còn phải giải thích nguyên do cho vô số chúng sinh ở đây, cũng phải dàn xếp thật tốt cho những người có duyên với ngươi.”
Thi thể khổng lồ vừa nói vừa chậm rãi lùi về sau, lại một lần nữa hóa thành Độc Cô Phong, lơ lửng ngoài đỉnh núi.
“Ngươi phải đi rồi sao?” Cố Thanh Sơn nhạy bén hỏi.
“Tà ma... và chúng sinh vẫn nên tách ra thì hơn. Ta phải tìm một vài nơi khác để hồi sinh chúng nó.” Độc Cô Phong nói.
“Như vậy cũng tốt, ngươi đi đi.” Cố Thanh Sơn đồng ý nói.
Độc Cô Phong gật đầu với hắn, lặng lẽ bay lên bầu trời, xuyên qua lá chắn thế giới, rời khỏi hư không xa xôi sâu thẳm.
Cố Thanh Sơn đứng trên đỉnh núi, lẳng lặng nhìn cảnh tượng này.
Sau một cái chớp mắt.
Như thể có vật gì đó hoàn toàn biến mất khỏi thế giới.
Mọi người lập tức khôi phục hành động tự do.
“Hả? Độc Cô Phong đầu rồi?”
Giọng nói giật mình của Tần Tiểu Lâu vang lên.
“Hình như hắn đột nhiên biến mất rồi... Không tốt! Các ngươi nhìn đi, ngôi mộ cũ đằng sau hắn ta cũng biến mất!” Atula Vương căng thẳng nói.
Cố Thanh Sơn im lặng, xoay người lại, nói với mọi người: “Không cần căng thẳng.”
“Thanh Sơn, rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì?” Anna hỏi.
“Các ngươi đều bị nó khống chế, sau đó ta và nó thảo luận một chút, sau đó đạt được một hiệp nghị hòa bình.” Cố Thanh Sơn vừa cười vừa nói.
“Cái gì!” Mọi người cả kinh hét lên.
Qua một lúc lâu.
Cố Thanh Sơn nói hết những chuyện có thể nói, cũng giải thích tình hình tổng thể cho mọi người.
Mọi người mất một lúc để tiêu hóa.
Qua giây lát.
“Vốn dĩ ta còn muốn tìm tà ma báo thù.” Lạc Băng Ly ấm ức nói.
“Thôi bỏ đi, sự kinh khủng của ngôi mộ cũ kia đã vượt xa nhận thức, căn bản không phải tồn tại mà chúng ta có thể lấy lực địch lại.” Tạ Sương Nhan nói.
Atula vương cụt hứng thở dài nói: “Nó có thể dễ dàng khóa cứng tất cả chúng ta, thậm chí chúng ta còn không biết chuyện gì xảy ra đã bị nó khống chế rồi, quái vật như vậy, ngươi còn muốn tìm nó báo thù?”
Mọi người đều gật đầu.
Mặc dù bọn họ đã trải qua vài lần hủy diệt nhưng vẫn chưa bao giờ nhìn thấy tà ma kinh khủng như vậy.
Trận chiến này không thể nào đánh được.
“Thanh Sơn, tà ma và chúng sinh thực sự sẽ không tiếp tục xảy ra xung đột?” Tô Tuyết Nhi chưa tin lắm.
Cố Thanh Sơn nói: “Ta và nó đã ước định như vậy, hy vọng... sẽ là như vậy.”
Tạ Đạo Linh bỗng nhiên nhìn về phía Tần Tiểu Lâu, hỏi: “Con tinh thông luật nhân quả, có cảm ứng gì về tương lai của chúng ta hay không?”
Tần Tiểu Lâu lật tay lấy ra một miếng mai rùa, tiện tay xem một quẻ, trên mặt nở nụ cười.
“Bẩm sư tôn, toàn bộ chúng ta đều sẽ tiếp tục sinh sống và tu hành lâu dài trong hư không này, không bao giờ phải chịu bất cứ một sự quấy rầy nào.”
"Thực sự?"
"Thực sự."
“Tốt quá rồi.”
Ngay cả các sứ đồ và thánh nhân cũng không thể nhịn được mà nhảy cẫng lên trước tin tức này.
Thậm chí Quy Thánh còn lộn một vòng giữa không trung:
“Cuối cùng chiến tranh cũng kết thúc.” Anna thở phào một hơi như trút được gánh nặng.
Cô nhìn Cố Thanh Sơn.
Về sau, là năm tháng yên bình, muốn cùng hắn...
Chỉ thấy nụ cười trên mặt Cố Thanh Sơn dần dần cứng đờ.
“Sao vậy, Thanh Sơn?” Anna bắt lấy tay hắn, hỏi.
Cố Thanh Sơn cầm tay cô, dần dần buông ra từng chút một.
“Có một chút công tác kết thúc còn chưa hoàn thành.” Hắn nói.
Một bàn tay khác cầm lấy tay hắn.
Tô Tuyết Nhi.
“Là chuyện gì? Bọn em có thể cùng anh đối mặt!” Cô nhìn thẳng vào mắt Cố Thanh Sơn và nói.
Thấy tất cả mọi người đều nhìn sang, hắn bật cười nói: “Không có việc gì, chỉ là việc của sông Sinh Tử vẫn chưa kết thúc, trong lúc nó và Lục Đạo dung hợp đã xảy ra một vài vấn đề, ta phải đi xem mới được.”
Hắn buông tay Tô Tuyết Nhi, bay thẳng lên bầu trời, bay đi xa.
...
Huyết Hải.
Trong Huyết Hải vô tận, Độc Cô Phong đứng trên mặt biển, trong tay giơ lên một người khác.
Điện chủ anh linh Biển Máu.
Nàng bị hắn bóp chặt cổ, giơ lên thật cao, trên người có vô số ký hiệu kỳ dị đang xoay chuyển.
“Kết thúc của ngươi cũng chính là bắt đầu cho kết thúc của chúng sinh.”
Độc Cô Phong nói một cách thờ ơ.
Tay hắn ta hóa thành một con dao sắc bén màu đen...
“Ầm!”
Trong chớp nhoáng, điện chủ anh linh hóa thành một làn máu, bay ra khỏi tay hắn ta, quét ngang qua không trung, bị cánh tay kia tiếp được.
Bàn tay kia cầm lấy làn máu, nhẹ nhàng run lên.
Làn máu lập tức hóa thành thẻ bài.
Trên thẻ bài chính là Điện chủ anh linh, nàng vẫn nhắm chặt hai mắt, giữa đôi mày không hề có niềm hân hoan vì được cứu sống mà là bàng hoàng và lo lắng.
Bàn tay kia cất thẻ bài đi.
Lúc này, chủ nhân của bàn tay mới bắt đầu nói:
“Không phải đã nói chúng ta không tấn công lẫn nhau nữa sao?”
Cố Thanh Sơn.
Hắn bay xuống, đứng đối diện Độc Cô Phong.
Sắc mặt của Độc Cô Phong cũng không được tốt cho lắm, chỉ lạnh lùng nhìn hắn.
Trong lúc nhất thời, hai người không ai mở miệng.
Dường như Cố Thanh Sơn nhớ tới chuyện gì, nhẹ nhàng rút một cái giữa hư không.
Ngay tức khắc, một thẻ bài màu máu được hắn nắm trong tay.
Hắn lật đi lật lại, lẩm bẩm: “Chậc, thì ra Mạc cũng có chân thân, cũng không phải chỉ là thuật pháp phong ấn thuần túy, như vậy xem ra ta thật sự cô độc...”
Thẻ bài bất ngờ xuất hiện trong tay hắn, được chìa tới trước mặt Độc Cô Phong.
Chỉ thấy trên lá bài kia, Mạc cầm trong tay một cây trường mâu bảy màu, toàn thân lơ lửng giữa không trung, tay kia nắm thuật pháp ấn chú, nhìn như chuẩn bị sẵn sàng chiến đấu.
“Ngươi... đã biết?”
Độc Cô Phong lên tiếng.
Cố Thanh Sơn nhẹ phất tay, thu lại thẻ bài rồi nói:
“Lúc trước ngươi đã nói ta vẫn luôn cứu vớt những chúng sinh hư ảo này... Lời này thực ra không đúng.”
“Không đúng như nào?” Độc Cô Phong hỏi.
“Bọn họ là tồn tại chân thực.”
Cố Thanh Sơn nở nụ cười mệt mỏi, khàn giọng nói: “Buông tha cho bọn họ có được hay không?”
Độc Cô Phong trầm ngâm, sau đó nói: “Như vậy cũng không giống ngươi, Cố Thanh Sơn, tuy ngươi sinh ra từ chúng sinh, nhưng ngươi đã có sinh mệnh và linh hồn, ngươi là chính ngươi, chưa bao giờ có tiếp xúc với bọn họ chân thực.”
Bọn họ... chân thực...
Hết chương 3123.
Kéo lên để đọc tiếp Chương 3124
Bạn cần đăng nhập để bình luận