Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 3143. Nàng ta chính là một cô gái được Cố Thanh Sơn thừa nhận!



Tô Tuyết Nhi hơi khác thường, đứng im tại chỗ rồi hỏi: "Chờ đã, nếu như ngươi biết quan hệ giữa ta, Anna, Tạ Đạo Linh và Cố Thanh Sơn, vậy thì ngươi có từng nghe hắn nói hắn thích nhất là ai trong số ba chúng ta hay không?"
Thanh kiếm trả lời: "Hắn cũng chỉ là Danh sách chung cực mà thôi, làm sao có thể hiểu được chuyện tình cảm nam nữ chứ? Coi như được Thằng Hề Luyện Ngục cho xem phim con heo, thế nhưng vẫn thiếu sự trải nghiệm, vẫn chưa từng có kinh nghiệm thực tế, cho nên vẫn chưa được coi là đàn ông chân chính."
Tô Tuyết Nhi sửng sốt, cũng không biết nghĩ tới cái gì, hai má bỗng dưng trở nên đỏ bừng.
"Nếu như thế thì..."
Rồi nàng nói tiếp: "Chuyện này ta có thể giải quyết giúp hắn, điều kiện tiên quyết là ta phải tới Huyết Hải để gặp được hắn."
Thanh kiếm nói: "Đi theo ta tới nơi bản thể ở lại, bản thể của ta có thể dẫn ngươi tới Huyết Hải."
"Đi!"
Ngay sau đó...
Tô Tuyết Nhi nắm chặt thanh kiếm hư ảo, biến mất khỏi thế giới biển hoa này.
...
Thế giới ẩn.
Tại cổng trường trung học phổ thông.
Một luồng sương mù âm u yên lặng hóa thành một bóng người.
Ngay sau đó, bóng người dần dần hiển hiện là một cô gái có hai cánh xám xịt.
"Là nơi này..."
Cô gái hài lòng gật đầu, đang định đi vào trong sân trường thì bỗng xoay người qua, nhìn về phía đường cái đối diện cổng trường học.
Nơi đó có hai thiếu nữ nắm tay đi tới, chẳng mấy chốc đã đi tới trước cổng trường trung học.
Cô gái kia hơi suy nghĩ, đứng tại chỗ, nhìn về phía hai thiếu nữ.
Hai thiếu nữ này có đôi tai dựng lên của thú tộc, phía sau có một chiếc đuôi thật dài, hai tay có hình dáng của vuốt mèo, làn da trắng hơn tuyết, ánh mắt rất ngây thơ và thần sắc hồn nhiên.
Chỉ là biểu hiện của hai người hơi lo lắng mất tự nhiên.
Nét mặt cô gái hơi đổi, quát khẽ: "Hư Không Hồi Ảnh thuật."
Hai cánh sau lưng cô bùng phát ra từng luồng sáng âm u, chiếu vào hai cô gái kia.
Chỉ lát sau, cô gái cũng đã hiểu rõ đầu đuôi mọi chuyện.
"Hai con hổ của thú tộc... Hừ, chỉ dựa vào hai người các ngươi, cũng dám mơ tưởng đi gặp Cố Thanh Sơn sao?" Cô gái nói với giọng khinh thường.
Hai thiếu nữ kia nhìn nhau.
"Thiên sứ tỷ tỷ, chúng ta... không cần gì cả, chỉ muốn gặp lại hắn mà thôi..."
Một thiếu nữ nói với giọng sợ hãi.
Bỗng một luồng sáng thánh khiết từ trên người nữ thiên sứ bùng lên, chỉ bằng vào luồng gợn sóng của lực lượng cũng đã có thể đẩy ngã hai thiếu nữ xuống đất.
Vù...
Thánh lực cuồng bạo hóa thành gió lốc, tản về bốn phương tám hướng.
Giọng nói của nữ thiên sứ trở nên lạnh lùng:
"Cút, đừng để ta gặp lại các ngươi, nếu không ta sẽ chặn tất cả các lỗ trên người các ngươi, vĩnh viễn đều không mở ra."
Hai thiếu nữ chưa từng nghe qua lời nói ác độc như vậy bao giờ cả.
Sắc mặt hai người tái nhợt, toàn thân run rẩy bò xuống mặt đất, cắn răng chống cự lại sự áp chế của luồng lực lượng mạnh mẽ.
"Tỷ tỷ, chúng ta chỉ ở đằng xa nhìn hắn mà thôi, tuyệt đối sẽ không dây dưa phiền phức."
Một thiếu nữ cầu xin.
Trên khuôn mặt xinh đẹp siêu phàm thoát tục của thiên sứ bỗng thêm ra từng luồng cảm giác tà ác.
"Hai con mèo lớn mơ mộng hão huyền, vẫn nên lột sạch rồi ném các ngươi vào trong lao ngục đầy giống đực đi."
Cô giơ tay lên, đang định làm gì đó thì bỗng trở nên cảnh giác, lùi về phía sau một bước.
Gió.
Biến mất.
Một bóng người xuất hiện, đứng trước mặt hai thiếu nữ.
Hai thiếu nữ Hổ tộc lập tức đứng dậy... giống như là được che chở vậy, các nàng không bị bất cứ lực lượng nào ép xuống nữa cả.
Hai người cùng nhìn về phía bóng người kia.
Đó là một cô gái rất đoan trang, mặc một bộ chiến giáp bằng da màu đỏ sậm.
Cô gái này đứng im bất động, trên người lại tản ra ý chí nghiêm nghị, chỉ là trong mắt thỉnh thoảng tản ra từng luồng cuồng dã.
...
Dáng người của cô rất xinh đẹp, bên eo thon treo hai thanh đao do một dây thừng dài buộc chặt, khi bước đi thì dáng người yểu điệu, từng bước bước về phía thiên sứ.
Thiên sứ liên tục lùi lại.
Cô gái kia thấy vậy, cười khẽ: "Đọa Lạc Thiên Sứ - Sương, hình như chúng ta chưa từng gặp mặt, ngươi đang sợ điều gì cơ chứ?"
Thiên sứ cảnh giác, nói: "Trĩ La..."
"Ngươi biết ta sao?" Cô gái nói với giọng ngạc nhiên.
"Nữ Chiến Thánh, ta cũng đã nghe qua." Thiên sứ Sương nói.
"À... vậy thì dễ làm rồi."
Trĩ La tháo dây thừng bên hông ra, rút hai thanh đao rồi múa ra mấy đóa đao hoa, thần sắc lười biếng, nói: "... Đồ đê tiện lẳng lơ, không nên cản đường của ta."
"Nếu ta muốn cản thì sao?" Thiên sứ Sương nói.
Ngay sau đó...
Ầm!
Tiếng nổ như sét đánh vang vọng khắp thế giới.
Trên bầu trời, cả hai bóng người đều bay ngược lại.
Trĩ La cười khẽ, nói: "Coi như cũng có vài phần thực lực, thế nhưng muốn ngăn cản ta thì đúng là mơ tưởng viển vông!"
Thiên sứ Sương lau đi máu nơi khóe miệng, rơi vào một bên khác, nói với giọng hung ác: "Ngươi cho rằng chỉ dựa vào kỹ xảo chiến đấu cao siêu, là có thể thắng được ta sao?"
Nàng nhanh chóng đọc lên một đoạn chú ngữ.
Từ trong hư không toát ra từng luồng sáng trắng thánh khiết, yên lặng hạ xuống, tới gần cổng trường trung học thì hóa thành một tờ giấy trắng, dán lên trên cổng trường học.
Trên tờ giấy trắng liên tục xuất hiện từng hàng chữ nhỏ:
"Siêu kết giới: Kết giới của Thánh Đọa Thiên Sứ."
"Phạm vi: Trường nữ sinh trung học phổ thông."
"Điều kiện tiến vào duy nhất: Sát nghiệt tạo ra vượt qua gấp mười lần sát nghiệt của chủ nhân kết giới."
"Nói rõ: Nếu không thỏa mãn điều kiện này, bất kỳ tồn tại nào đều không thể đi vào trường học này."
Sắc mặt Trĩ La thay đổi, lập tức hạ xuống.
Nàng bị ngăn cản tại bên ngoài trường học.
Dù cho nàng dùng chiêu thức nào đi nữa, đều không thể loại bỏ siêu kết giới này.
Tiếng cười của Thiên sứ Sương từ trên trời truyền xuống:
"Đây là kết giới Thánh Đọa mạnh nhất, chỉ cần sát nghiệt của ngươi không lớn hơn gấp mười của ta, thì không có cách nào mở nó ra cả, ha ha ha ha ha!"
Trĩ La lại sử dụng thêm vài loại pháp thuật, thế nhưng kết giới kia vẫn không thay đổi chút nào.
Nàng trở nên tức giận, nói với giọng căm hận: "Đáng chết!"
Đọa Lạc Thiên Sứ đã giết qua quá nhiều chúng sinh, bởi vậy bị đẩy ra khỏi thế giới Thiên Sứ, rồi trở thành một nữ ma vương hung tàn chỉ nghe tên thôi cũng làm cho người khác sợ hãi.
Mặc dù kỹ xảo chiến đấu của Trĩ La có một không hai chư giới, thế nhưng cũng không phải là người ác độc gì, nếu tính tới sát nghiệt thì đương nhiên là không thể bằng Đọa Lạc Thiên Sứ được.
Thiên Sứ Sương trở nên hả hê, cười to nói: "Kể cả giết ta cũng vậy thôi, kết giới đã thoát khỏi ta, không bị bất cứ thứ gì ảnh hưởng..."
Giọng nói của cô ta bỗng ngừng lại.
Trĩ La cũng có cảm ứng, bỗng nghiêng đầu lại nhìn về phía góc đường.
Nơi đó có một thiếu nữ tóc dài màu bạc vừa xuất hiện.
Mấy cô gái ở đây khi thấy nàng thì người bỗng run lên.
Tô Tuyết Nhi!
Nàng ta chính là một cô gái được Cố Thanh Sơn thừa nhận!
Hết chương 3143.
Kéo lên để đọc tiếp Chương 3144
Bạn cần đăng nhập để bình luận