Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1007: Trở mặt

-Ta không hiểu tại sao vị hôn phu của Đỗ Nhã Thanh mà phải do Từ Vũ Trúc đứng đây chờ nghênh đón a? Thân phận của nàng không phải Diệp Hạo có thể so sánh được .

Diệp Hạo là Tứ Phương Hầu Thế Tử không sai.

Thế nhưng cùng là Thế Tử lại không giống nhau.

Diệp Hạo và Diệp Khung ngang hàng hả ?

-Tiệc sinh nhật Nhã Thanh sắp bắt đầu rồi kìa .

Khi Từ Vũ Trúc đi đến bên cạnh Diệp Hạo , đám đông có chút xôn xao .

-Ta có chút việc nên đến trể .

Diệp Hạo nhìn xung quanh nói.

-Việc gì?

-Trị thương .

Nghe đến chữ trị thương Từ Vũ Trúc cũng không có cớ gì bắt bẻ

-Vậy chúng ta mau vào thôi.

Diệp Hạo nhẹ gật đầu.

Từ Vũ Trúc cùng Diệp Hạo đi song song chưa đến cửa đã bị một thanh niên ngăn cản.

-Ngươi chính là Thế Tử Phế Vật của Diệp gia ?

Diệp Hạo quay qua nhìn Từ Vũ Trúc hỏi

-Tên ngốc này là ai ?

-Ngốc ?

-Diệp Hạo chẳng lẽ không biết gả này là Đệ Tử Chân truyền của Các Chủ Luyện Đan Các - Nhiệm Hoành Vĩ?

-Nhiệm Hoành Vĩ không chỉ là một Chuẩn Thiên Kiêu, mà còn là một Ngũ Phẩm Chủ Cấp Đan Sư a. Đừng nói Phế Vật Diệp Hạo, cho dù ca ca hắn Diệp Khung, cũng không dám trước mặt Nhiệm Hoành Vĩ to gan lớn mật như vậy .

-Sư Tôn Nhiệm Hoành Vĩ là Các Chủ Luyện Đan Các, ai dám trước mặt hắn gây sự a? Chẳng lẽ sau này không muốn mua bán dược liệu sao?

Nghe bốn phía Tu Sĩ xôn xao ,thần sắc Diệp Hạo không hề mảy may biến hóa.

Nhưng sắc mặt Nhiệm Hoành Vĩ lại rất khó coi,

-Ngươi có biết câu nói vừa rồi của ngươi mang đến phiền phức gì cho Diệp gia không ?

-Ngươi nói.

-Sau này Diệp gia các ngươi sẽ không có cơ hội mua sắm bất cứ dược liệu nào từ Luyện Đan Các.

-Theo ta được biết muốn mua Dược liệu có ba cách.

Diệp Hạo bình tĩnh nói

-Cách thứ nhất, thông qua Luyện Đan Các các ngươi , thứ hai, thông qua Thương Hành, mà Thương Hành trong Tòng Long Thành có đến tám nhà, cách thứ ba, thông qua Khai Hoang Đoàn Tu Sĩ.

-Ngươi mà cũng có thể thông qua các đại Thương Hành mua bán sao , nhưng chắc ngươi không biết Luyện Đan Các chúng ta thao túng trên 80% Luyện Đan Sư, Đan Sư của Tứ Phương Hầu Phủ chỉ có thể đủ cho Tứ Phương Hầu Phủ các ngươi dùng sao?

Nhiệm Hoành Vĩ cười lạnh nói

-Về phần Khai Hoang Đoàn ngươi nói , Dược liệu bọn họ có được cũng chỉ vụn vặt lẻ tẻ, ngươi cảm thấy có thể mua được bao nhiêu?

-Thử xem chẳng phải sẽ biết?

Diệp Hạo nhún vai đáp.

Nói thật hắn thật không xem Nhiệm Hoành Vĩ ra gì .

Dù sau lưng hắn có một tên Tôn Cấp Luyện Đan Sư.

Bởi vì Diệp Hạo bản thân đã là một Tôn Cấp Đan Sư, hơn nữa phẩm cấp của Diệp Hạo còn không thấp, chưa nói đến việc hắn nắm giữ Dược Vương truyền thừa, như thế nào lại sợ một cái Phân Các nhỏ bé ?

-Ngươi muốn khiêu khích?

Nhiệm Hoành Vĩ nhìn chằm chằm Diệp Hạo nói.

-Tùy ngươi muốn hiểu sao thì hiểu .

Diệp Hạo không thèm để ý trả lời.

-Tốt, Diệp Hạo ngươi tự chuốc lấy a.

Nhiệm Hoành Vĩ lạnh lùng nói.

-Nhiệm Hoành Vĩ, ngươi cố ý kiếm chuyện.

Lúc này Từ Vũ Trúc mở miệng.

-Ngươi nói cái gì?

Khóe miệng Nhiệm Hoành Vĩ giật một cái, hắn vì sao lại đến đây , còn không phải vì Từ Vũ Trúc sao ?

Nhưng bây giờ Từ Vũ Trúc lại ra mặt thay Diệp Hạo.

- Ta một mực hoài nghi việc cắt xén Dược liệu của Diệp gia do ngươi giở trò , bây giờ xem ra đúng do ngươi làm , chuyện này ta sẽ bẩm báo Sư Tôn.

Từ Vũ Trúc nhìn chằm chằm Nhiệm Hoành Vĩ nói,

-Luyện Đan Các các ngươi còn muốn một tay che trời.

-Từ Vũ Trúc, ngươi xác định muốn đối địch với ta?

Ánh mắt Nhiệm Hoành Vĩ như muốn phun lửa quát.

-Nhiệm Hoành Vĩ, những chuyện xấu mà ngươi làm mấy năm nay tưởng ta không biết sao?

Âm thanh Từ Vũ Trúc càng lạnh lùng,

-Nếu không phải ta nể tình đồng môn, ta sớm tố giác ngươi rồi.

-Ngươi bây giờ cũng có thể tố giác.

Nhiệm Hoành Vĩ phun ra mấy chữ từ trong kẽ răng.

-Ta sẽ làm.

Từ Vũ Trúc cũng bị Nhiệm Hoành Vĩ từng bước chọc giận.

-Đều vì tên tiểu tử nhà ngươi.

Nhiệm Hoành Vĩ nói xong đưa tay đánh tới đầu Diệp Hạo, nếu một trảo này đánh xuống, Diệp Hạo không có khả năng sống sót .

Dù sao trong mắt đám đông Diệp Hạo cũng chỉ là Phế Vật.

Bịch một tiếng, một bàn tay đỡ lấy cánh tay của Nhiệm Hoành Vĩ

-Nhiệm Hoành Vĩ, ngươi muốn làm gì ?

-Từ Vũ Trúc, ngươi có thể bảo vệ được hắn một lúc, không bảo vệ được hắn cả đời đâu.

Nhiệm Hoành Vĩ hiểu rất rõ hôm nay chắc chắn không thể giết được Diệp Hạo, kỳ thật vừa rồi hắn ra tay cũng đã cố ý thu lại một phần lực .

Cho dù Diệp Hạo là một Phế Vật,nhưng cũng là Thế Tử Tứ Phương Hầu .

Nếu trước mặt công chúng đánh chết Diệp Hạo, Tứ Phương Hầu làm sao có thể bỏ qua?

Nếu đánh trọng thương một chút cũng không có gì sai trái.

Chắc chắn Tứ Phương Hầu cũng sẽ không bởi vì chuyện như vậy mà sống chết với Sư Tôn .

Từ Vũ Trúc nhìn theo bóng Nhiệm Hoành Vĩ rời đi vẻ mặt lo lắng nói .

-Diệp Hạo, Nhiệm Hoành Vĩ chắc chắn sẽ trả thù.

- Không quan trọng.

Diệp Hạo thản nhiên cất lời.

Từ Vũ Trúc lúc này mới nhớ tu vi của Diệp Hạo rất cao, cho dù Nhiệm Hoành Vĩ cũng không phải đối thủ của hắn.

-Ngươi thật sư không lo lắng Luyện Đan Các chặn đường dược liệu của nhà ngươi ?

- Vậy ta làm cho Luyện Đan Các biến mất.

-Có ý gì?

-Đến lúc đó ngươi sẽ biết.

Diệp Hạo tỏ ra bí hiểm .

Sau đó Diệp Hạo vàTừ Vũ Trúc đi vào bên trong Hội Trường của Đỗ gia .

Diệp Hạo cùng Từ Vũ Trúc đến nơi, mọi người đều phát ra tiếng kinh ngạc.

Từ Vũ Trúc là ai?

Tiên Tôn Đệ Tử, Chủ Cấp Luyện Đan Sư.

Thân phận như vậy bất luận xuất hiện ở chỗ nào đều sẽ trở thành tiêu điểm chú ý của tất cả mọi người .

Mà Diệp Hạo cùng Từ Vũ Trúc đồng thời xuất hiện làm hắn tự nhiên cũng trở thành đối tượng được chú ý nhất .

-Vị này là ai ?

-Có thể đi chung với Từ Vũ Trúc thì sao có thể là người bình thường?

-Vị này chính xác không phải người bình thường, vị này là Thế Tử Tứ Phương Hầu Phủ .

-Phế Vật Thế Tử Diệp Hạo?

-Nếu tin đồn là thật, Đỗ lão đầu thật sự gã nữ nhi cho hắn.

Đỗ Thiên Trạch nghe khách quý giữa sân một câu hai chữ đều là Phế Vật ,thần sắc trên mặt nhìn không được tốt lắm .

Thật ra Đỗ Thiên Trạch cũng không có cách gì.

Bởi vì tình hình Đỗ gia hiện tại chỉ khi nhận được sự che chở của Tứ Phương Hầu Phủ mới có thể sống sót a.

Đỗ Thiên Trạch phải làm bộ mặt hiền lành cười cười đi đến trước mặt Diệp Hạo cùng Từ Vũ Trúc.

-Diệp hiền chất, Từ tiểu thư, hoan nghênh các người tới tham gia sinh nhật của Nhã Thanh.

Diệp Hạo hơi nhẹ gật đầu.

Từ Vũ Trúc thì nhẹ giọng nói

-Ta và Nhã Thanh tình như tỷ muội, sinh nhật nàng đương nhiên phải đến rồi .

Đỗ Thiên Trạch hoài nghi lườm Diệp Hạo một cái, trong lòng có chút bất mãn.

Ngươi gật gật là ý gì ?

Không chào hỏi sao?

Vừa lúc này Đỗ Nhã Thanh xuất hiện cùng với y phục dạ tiệc kiều diễm đi giữa hai người thị nữ vào trong đại sảnh .

-Thật đẹp.

-Đỗ lão đầu sinh được đứa con gái tốt a.

-Đáng tiếc, cô nương tốt như vậy lại đi gả cho một Phế Vật?

Nghe Tu Sĩ giữa sân thảo luận, nét cười trên mặt Đỗ Nhã Thanh không hề giảm xuống.

Phế Vật?

Diệp Hạo so với những tên được gọi là Chuẩn Thiên Kiêu kia mạnh hơn nhiều.

Đỗ Nhã Thanh nàng đã tận mắt thấy qua a.

Tiên Chủ sáu tầng nói giết là giết.

Đây là những gì Phế Vật có thể làm được sao?

Bạn cần đăng nhập để bình luận