Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1033: Nữ Thần Băng Sơn

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

--------------------

- Lăng Dao, ngươi nên rõ ràng nếu sử dụng lực lượng bản nguyên sẽ ảnh hưởng đến ngươi thế nào?

Bên trong một vòng bảo hộ to lớn, một thanh niên âm trầm lạnh lùng lên tiếng.

Nhìn thấy Lăng Dao sử dụng lực lượng bản nguyên, Giải Càn Khôn vừa sợ vừa giận.

Những năm nay, Giải Càn Khôn một mực theo đuổi Lăng Dao, đáng tiếc, nàng vẫn luôn không hề để ý đến hắn, hắn cũng chỉ còn cách kiên nhẫn chờ đợi. Hắn một mực tin tưởng những điều bản thân làm sẽ có một ngày đánh động đối phương.

Nhưng nửa tháng trước, hắn nhận được tin tức Lăng Kiếm tông chủ tìm Lăng Dao, muốn gả nàng cho một tên thiên kiêu khác ở Lăng Kiếm Tông tên Ninh Thanh Phong.

Luận tu vi, Giải Càn Khôn không hề sợ Ninh Thanh Phong.

Nhưng Ninh Thanh Phong lại là sư huynh Lăng Dao, tăng thêm trưởng bối tông môn tạo áp lực, lỡ như nàng đồng ý thì làm sao bây giờ?

Thật vất vả đợi đến lúc Lăng Dao xuất hành, Giải Càn Khôn ngăn chặn nàng ngay nửa đường.

Sau khi thổ lộ thất bại lần nữa, Giải Càn Khôn mang theo cường giả tông môn vây khốn Lăng Dao.

Hắn càng không ngờ Lăng Dao lại dám thiêu đốt lực lượng bản nguyên.

- Cùng lắm thì chết.

Khi nói ra câu này, Lăng Dao rất bình tĩnh, gương mặt xinh đẹp trắng nõn chẳng mảy may động dung, tựa hồ như người sử dụng lực lượng bản nguyên không phải nàng.

Khí chất toàn thân Lăng Dao cao ngạo.

Giống như một tòa Băng Sơn thanh lãnh . . .

Loại khí chất làm người khác tránh xa ngàn dặm lại khiến người theo đuổi nàng còn nhiều hơn Lâm Ngưng Hạ ở Đan Đỉnh Phái nữa.

Bên trong xương người có lẽ rất tiện, càng không chiếm được càng cảm muốn sở hữu.

- Lăng Dao, ngươi không nên ép ta.

Giải Càn Khôn nổi giận

- Ngươi nên rõ ràng tình ý của ta đối với ngươi, ta nhất định phải lấy được ngươi.

Một đôi mắt phượng hẹp dài của Lăng Dao giống như thu thuỷ, nghe được lời Giải Càn Khôn lại không nổi mảy may gợn sóng.

- Xuất thủ, không cần nương tay.

Giải Càn Khôn hoàn toàn nổi giận

- Dù đả thương nặng nàng cũng không sao cả.

Giải Càn Khôn vừa dứt lời, một hắc bào lão giả không chần chờ nữa, đập một bàn tay về phía vòng phòng hộ của Lăng Dao.

Răng rắc!

Bên trên vòng phòng hộ to lớn xuất hiện từng đạo vết rạn chằng chịt.

Thân thể mềm mại của Lăng Dao khẽ run lên, khí huyết thể nội không ngừng dâng lên. Nàng rất rõ ràng tình huống trước mắt, muốn nàng thỏa hiệp là việc tuyệt đối không có khả năng xảy ra.

Nàng có tính tình như vậy.

Bất khuất.

Hắc bào lão giả hơi ngoài ý muốn nhìn vòng phòng hộ xung quanh Lăng Dao.

Phải biết, một kích vừa rồi là một kích toàn lực đỉnh phong của hắn.

Dĩ nhiên không có đánh vỡ.

Bất quá không sao cả!

Đánh them một lần nữa là được.

Chưởng thứ hai vừa ra, toàn bộ vòng phòng hộ lung lay sắp đổ, Lăng Dao đang tọa trấn trung tâm càng oa một tiếng phun ra một ngụm máu tươi, vô lực rơi xuống phía sau.

Lúc Lăng Dao rơi xuống, nàng lộ ra ánh mắt không cam lòng.

Nếu cho mình thêm mấy năm, tu vi sẽ tăng thêm một bước, sao còn sợ lão giả này?

Đáng tiếc, trên đời này không có nếu như.

Mắt thấy Lăng Dao sắp rơi xuống đất, một cánh tay hữu lực ôm nàng vào trong ngực, theo bản năng, Lăng Dao đập một quyền tới thân ảnh ôm lấy bản thân.

Bởi vì thân ảnh này có khí tức cực kỳ lạ lẫm, chắc chắn không phải người nàng nhận biết.

Lúc nắm đấm nàng sắp đập vào lồng ngực đối phương, Cẩn Nhi cách đó không xa hô lên.

- Tiểu Thư, hắn tới cứu ngươi.

Lăng Dao run tâm thần lên.

Nhưng tình huống này sao nói thu hồi là có thể thu hồi?

Một quyền của Lăng Dao trùng điệp đánh vào lồng ngực đối phương.

Ngay lúc Lăng Dao không biết làm sao, bên tai nàng lại vang lên một đạo âm thanh trêu chọc

- Lăng đại mỹ nữ, ngươi chưa ăn cơm sao?

- Cái gì?

Đập vào mi mắt nàng là một gương mặt bình phàm đến mức không thể bình phàm hơn, nhưng khóe môi hắn nhếch lên ý cười lại khiến cho người ta có cảm giác như gió xuân ấm áp.

- Ý ta là một quyền của ngươi không nặng một chút nào.

Người cứu Lăng Dao tự nhiên là Diệp Hạo.

- Tiểu tử, buông Lăng Dao xuống.

Nơi xa nhìn thấy Diệp Hạo ôm lấy Lăng Dao, Giải Càn Khôn giận dữ quát.

- Ta không thả, ngươi làm gì được ta?

Diệp Hạo vừa nói vừa ôm chặt Lăng Dao hơn, vẻ mặt khiêu khích nhìn Giải Càn Khôn phía xa, nói

- Còn nữa, thừa dịp ta chưa tức giận, ngươi lăn cho ta!

- Ngươi nói cái gì?

Giải Càn Khôn sắp nói cái gì, hắc y lão giả bên cạnh hắn vội vàng kéo lại

- Công tử, không thể vọng động.

- Lão Hồ, ngươi có ý gì?

Giải Càn Khôn ngẩn người nói.

Lúc Hắc y lão giả chuẩn bị nói, Diệp Hạo hướng hai con ngươi nhìn về phía hắn, sau đó, lực lượng tinh thần vô cùng cường hoành hóa thành một đạo kinh lôi hung hăng chém lên người hắn.

Hắc y lão giả kêu thảm một tiếng, toàn thân phủ đầy vết thương.

- Ngươi rốt cuộc là ai?

Sắc mặt Giải Càn Khôn đại biến.

Hắc y lão giả là hộ đạo giả của hắn.

Một thân tu vi đạt đến Tiên Tôn tứ chuyển, nhưng lại bị lực lượng tinh thần của Diệp Hạo oanh thành ra cái dạng này.

- Ngươi muốn trả thù sao?

Diệp Hạo cười nhạt

- Ngươi có thể hỏi hộ đạo giả ngươi một chút, còn nữa, ta tùy thời xin đợi ngươi trả thù.

Diệp Hạo vừa dứt lời, tâm thần khẽ động triệu hoán ra 1 chiếc Chủ Cấp Chiến Hạm, thản nhiên ôm lấy Lăng Dao nhảy lên.

Lăng Dao hoàn toàn bị một màn trước mắt làm rung động.

Nàng rất rõ ràng hắc y lão giả có tu vi gì.

Bởi vì Lăng Dao rõ ràng nên mới bị thủ đoạn Diệp Hạo làm cho kinh sợ, thậm chí quên luôn việc Diệp Hạo đang ôm lấy mình.

- Tiểu thư.

Thẳng đến Cẩn Nhi giật giật góc áo, Lăng Dao mới ý thức được bản thân vừa bị Diệp Hạo ôm thật chặt.

- Ngươi thả ta xuống được không?

Lăng Dao khó xử nói ra.

- Tốt.

Diệp Hạo nói xong rồi nới lỏng tay.

Bịch một tiếng, Lăng Dao ngã nặng nề trên mặt đất.

- Tiểu thư.

Cẩn Nhi hoảng sợ nói.

Lăng Dao cũng bị té thất điên bát đảo.

Nàng nâng tay lên vuốt nhìn về phía Diệp Hạo, phát hiện ánh mắt hắn tràn đầy vui vẻ, sao còn không hiểu hắn vừa cố ý?

Cẩn Nhi nâng đỡ Lăng Dao đứng lên

- Ngươi cố ý sao?

- Đúng vậy, không phải lúc nào cũng có cơ hội nhìn Lăng đại mỹ nữ xấu mặt?

Diệp Hạo thản nhiên nói.

Lăng Dao khẽ giật mình.

Lăng Dao nhận biết nam tử nào nói chuyện với nàng cũng cẩn thận từng li từng tí, nhưng nam tử trước mắt dĩ nhiên cố ý nhìn bản thân xấu mặt?

Thật sự khác loại nha.

Bất quá, Lăng Dao cũng rõ ràng đây không phải lúc truy cứu, nàng nghiêm túc nhìn Diệp Hạo, thi lễ với hắn một cái, nói

- Đa tạ công tử xuất thủ cứu giúp.

- Dễ như ăn cháo.

Diệp Hạo khẽ mỉm cười.

- Ta còn chưa thỉnh giáo tôn tính đại danh công tử?

- Làm sao? Muốn báo ơn?

Phương thức nói chuyện ngay thẳng như vậy khiến Lăng Dao không biết làm sao, bất quá nàng vẫn nhẹ gật đầu nói

- Phải.

- Nếu ta nói danh tự xong, ngươi có thể nói tiểu nữ tử không thể báo đáp, chỉ có lấy thân báo đáp không?

Diệp Hạo nhíu mày lại, cười nói.

- Ngươi....

Nhìn thấy tiểu thư nhà mình rơi xuống hạ phong, Cẩn Nhi không nhịn được nói

- Ngươi nghĩ nhiều, ngươi có biết tiểu thư nhà ta là ai không?

- Thiên chi kiêu nữ Lăng Kiếm Tông, tu vi Tiên Chủ thất chuyển kiêm Trận Đạo Chi Thuật.

Diệp Hạo lườm Cẩn Nhi một cái nói

- Ta nói đúng không?

Không đợi Cẩn Nhi trả lời, Diệp Hạo nói tiếp

- Tiểu thư nhà ngươi có thân phận tôn quý đến đâu, còn không phải được ta cứu sao?

Bạn cần đăng nhập để bình luận