Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1039: Ngọc Huyền Tương

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

--------------------

- Ngươi nói đi.

Mạc trưởng lão nói.

- Ta muốn dẫn theo vài người cùng vào.

Diệp Hạo trầm giọng lên tiếng.

- Diệp công tử, hay ngươi đổi yêu cầu khác đi.

Mạc trưởng lão lắc đầu:

- Ngươi cũng biết đây là động phủ của Tử Long Vương tộc ta, chúng ta để cho ngươi đi vào đã vi phạm tộc quy rồi.

- Ta tin tưởng mọi chuyện đều có ngoại lệ.

Diệp Hạo nói tiếp.

Mạc trưởng lão trầm mặc.

Diệp Hạo không nói lời uy hiếp nào nhưng cũng không chịu thỏa hiệp.

- Nếu vậy, ngươi có thể dẫn theo một người đi vào, đây là nhượng bộ lớn nhất của ta.

Mạc trưởng lão suy nghĩ một chút nói.

Diệp Hạo nhẹ gật đầu.

Hắn cũng rõ ràng chuyện này vốn là ép buộc.

Mà lúc này, Lăng Dao và Lâm Ngưng Ha cùng nhìn về phía hắn.

Ai mà không muốn đi vào động phủ Tử Long Vương chứ?

- Lăng Dao, ngươi đi theo ta vào đi.

- Ta?

Mặc mũi Lăng Dao hiện lên vẻ không thể tưởng tượng được hỏi lại.

Bởi vì cô nghĩ Diệp Hạo sẽ chọn Lâm Ngưng Hạ.

Dù sao thì Diệp Hạo cũng quen biết Lâm Ngưng Hạ trước.

- Ở cửa ra vào có thể bố trí Ngũ Long Triều Thiên Trận đã nói lên Tử Long Vương khi còn sống là một trận sự cường đại, ta cảm thấy có lẽ sẽ có trợ giúp cho ngươi hơn.

Diệp Hạo nghiêm túc nói với Lăng Dao.

- Ta cũng muốn đi.

Vốn Lâm Ngưng Hạ không để Lăng Dao trong mắt, cô chỉ nghĩ Diệp Hạo và Lăng Dao chỉ bèo nước gặp nhau, bây giờ cô mới phát hiện có lẽ không đơn giản như vậy.

- Ngươi tu luyện đan đạo nên có đi vào cũng không trợ giúp được gì.

Diệp Hạo nói:

- Đợi sau khi đi ra ta sẽ cho ngươi một phần lễ vật.

Nói đến đây, hắn không đợi Lâm Ngưng Hạ trả lời nói với Lăng Dao:

- Chúng ta vào đi thôi.

Lăng Dao chần chờ một chút cũng theo hắn vòa trong sơn cốc.

Ở lối vào động phủ có mấy trận đạo sư Long Tộc đang thảo luận với nhau, nhưng nhìn thấy sắc bọn họ có lẽ không nhìn ra được chút gì.

Mạc trưởng lão đến làm cho một vài Long Tộc chú ý.

- Mạc trưởng lão, ngài đến đây làm gì?

Một trung niên mặc trường bào màu vàng uy nghiêm nói.

- Tộc Trưởng, Diệp công tử nói có biện pháp phá giải Ngũ Long Triều Thiên Trận?

Mạc trưởng lão cúi đầu chào người này nói.

Nghe vậy, Ngạo Huyền nghi ngờ nhìn về phía Diệp Hạo.

- Làm sao có thể?

- Chỉ là một mao đầu tiểu tử a?

- Không phải tiểu tử này muốn hãm hại lừa gạt chứ?

Ngạo Huyền con chưa nói gì thì mấy trận đạo sư Long Tộc đã nhao nhao lên tiếng.

- Im miệng!

Ngao Huyền bỗng nhiên quát lớn.

Sở dĩ Ngao Huyền nói như vậy vì Mạc trưởng lão đã nói thân phận của Diệp Hạo cho hắn.

Chưa biết Diệp Hạo có thể phá giải được Ngũ Long Triều Thiên Trận hay không. Chỉ riêng tu vi trận đạo của hắn cũng đủ để Ngao Huyền phải tôn trọng.

Mấy trận đạo sư còn lại trợn mắt há mồm.

Chuyện gì vây?

Lão Tộc Trưởng răn dạy bọn họ trước mặt mọi người?

- Diệp công tử, nếu như ngươi có thể phá giải trận pháp này, Long Tốc nhất định sẽ hậu báo.

Ngao Huyền nhìn chằm chằm Diệp Hạo nghiêm túc nói.

Hăn rất rõ ràng, thiên kiêu như Diệp Hạo sẽ không ăn nói lung tung.

Vậy nếu Diệp Hạo thật sự phá giải được trận pháp thì chẳng phải hắn còn là một Bát Phẩm Tôn Cấp Trận Sư?

Nghĩ tới đây, Ngao Huyền có một cảm giác mê muội.

Hắn nghe qua rất nhiều chiến tích của Diệp Hạo.

Nói cách khác, tu vi võ đạo của Diệp Hạo không kém hơn mấy lão gia hỏa tu luyện mấy ngàn năm như hắn.

Đan đạo cường hoành thì cũng bình thường, trận đạo sao còn có thể mạnh?

Mẹ nó!

Có để cho người khác đường sống hay không?

Trong khi Ngao Huyền đang suy nghĩ lung tung, đột nhiên bốn phía chấn động, sau đó, trận pháp trước cửa động hóa thành năm đầu Cự Long bay về năm ngọn núi gần đó.

Nhìn cửa động không còn trận pháp ngăn cản nữa, Ngao Huyền có một loại mông bức.

- Trận pháp bị phá?

Nếu nói không thể tiếp nhận được thì chính là mấy trận đạo sư Long Tộc.

Bọn họ hao phí bao nhiêu nhân lực, vật lực cũng không phá được trận pháp, vậy mà Diệp Hạo chỉ tùy tiện đã phá giải được.

Đây chính là đánh thẳng mặt họ a.

Lăng Dao giật giật áo Diệp Hạo nói:

- Không phải lúc nãy ngươi nói ngươi không phải Tôn Cấp Trận Sư hả?

- Đúng vậy mà.

- Ngươi…

Lăng Dao không biết nói gì.

Trước đó, cô xác thực cảm thấy Diệp Hạo không thể nào là một Tôn Cấp Trận Sư, nhưng hiện tại, Diệp Hạo thật không phải Tôn Cấp Trận Sư mà hắn chính là một Bát Phẩm Tôn Cấp Trận Sư a.

- Thật ra ta không phải trận sư gì cả, bởi vì ta chưa từng đi chứng nhận.

Diệp Hạo nhún vai nói.

- Chứng nhận chỉ là một hình thức, với thực lực của Diệp công tử muốn chứng nhận Cửa Phẩm Tôn Cấp Trận Sư còn không phải dễ như trở bàn tay sao?

Ngao Huyền cười to nói.

- Muốn chứng nhận phải đến Trung Vực, phiền phức.

Diệp Hạo nói đến đây chỉ cửa vào nói:

- Ngao tộc trưởng, không vào xem thử sao?

- Diệp công tử, mời.

Ngao Huyền kinh dị nhìn Diệp Hạo một cái.

Kẻ khác hận không thể thu được thành tựu to lớn.

Thế mà Diệp Hạo lại ngại phiền phức không đi chứng nhận?

Ngao Huyền chỉ có thể nói ba chữ… có cá tính.

Một đoàn người Diệp Hạo đi vào trong động phủ, đập vào mắt họ là một thanh y nam tử, đang đứng chắp tay sau lưng nhàn nhạt nhìn bọn họ.

- Ngao Huyền bái kiến Thanh Long Vương tiền bối.

Ngao Huyền hanh lễ đồng thời những Long Tộc còn lại cũng hành lễ.

Toàn thân thanh y nam tử không có chút uy thế nào, nhìn qua giống như một người không có tu vi, nhưng mà tu sĩ ở đây sẽ không nghĩ như vậy, bởi vì bọn họ rõ ràng đây là vì thanh y nam tử phản phác quy chân.

Đây mới chính là cường đại.

Thanh y nam tử lạnh lùng nhìn Ngao Huyền nói:

- Đây là Long Tộc do ngươi chưởng quản hả? Ngay cả một Cửu Phẩm Tôn Cấp Trận Sư cũng không có?

- Cho dù ở Trung Vực thì Cửu Phẩm Tôn Cấp Trận Sư cũng không quá một bàn tay, Long Tộc chúng ta mạnh nhất cũng chỉ có một Thất Phẩm Tôn Cấp Trận Sư thôi.

Ngao Huyền cười khổ nói:

- Cửu Phẩm Tôn Cấp Trận Sư làm sao dễ dàng đạt đến như vậy được?

- Vậy sao Nhân Tộc này có thể đạt đến được?

Khóe miệng Ngao Huyền giật một cái.

Ta mẹ nó làm sao biết hắn đạt đến như thế nào?

Thanh y nam tử nhìn thấy Ngao Huyền không nói, quay qua Diệp Hạo nói:

- Sư tôn của ngươi là ai?

- Không tiện nói.

Diệp Hạo không kiêu ngạo, không tự ti nói ra.

Thanh y nam tử cũng không dây dưa vấn đề này, đổi sang chủ đề khác nói:

- Nếu hai ngươi đã vào đây thì ta cũng sẽ đối xử như nhau. Nhìn thấy cái ao ở bên kia không? Trong hồ là Ngọc Huyền Tương, có thể giúp tăng cường huyết mạch của các ngươi, còn về phần các ngươi có thể tăng cường bao nhiêu thì phải xem các ngươi có thể tiếp nhận được bao nhiêu rồi?

- Ngọc Huyền Tương?

Sắc mặt Diệp Hạo biến đổi.

- Ngươi biết Ngọc Huyền Tương?

Thanh y nam tử nghi ngờ nhìn Diệp Hạo nói.

- Trên thế gian này, Tiên Dược có thể tăng lên tư chất không nhiều mà Ngọc Huyền Tương chính là một trong số đó.

Diệp Hạo nói đến đây, ánh mắt nóng bỏng nhìn ao Ngọc Huyền Tương này.

- Vãn bối có yêu cầu quá đáng.

- Nói.

- Ta có thể lấy một ít Ngọc Huyền Tương không?

- Luyện đan?

- Đúng vậy.

Bàn tay thanh y nam tử vẫy một cái, trong tay xuất hiện một cái bình, Ngọc Huyền Tương trong hồ nhanh chóng hóa thành một sợi nhỏ bay vào trong bình, vài hô hấp sau, thanh y nam tử đưa bình ngọc cho Diệp Hạo.

Bạn cần đăng nhập để bình luận