Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1042: Bèo nước gặp nhau

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

--------------------

-Lăng Dao, ngươi hà tất phải đối đầu với ta như vậy?

Lăng Trường Minh chỉ vào Lăng Dao ,toàn thân run rẩy nói.

-Ta đã nói rất rõ ràng, ta có có hôn ước với Thế tử Tứ Phương Hầu, ta thực hiện hôn ước thì có gì sai?

Lăng Dao nhấp nháy đôi mắt phượng nói :

-Ta không hiểu vì sao các người vẫn cứ bức ép ta.

-Thế tử Tứ Phương Hầu là tên phế vật.

Lăng Trường Minh cả giận nói.

-Cho dù phế vật ta cũng sẽ gả.

Lăng Dao kiên định nói .

Nghe được câu này Diệp Hạo nhìn Lăng Dao , ánh mắt có phần thay đổi.

-Lăng Dao, ngươi thật có chút bảo thủ.

Diệp Hạo khẽ thở dài,

-Năm ấy thế hệ trước quyết định chung thân đại sự, ngươi không cần thiết phải tuân theo.

Lời Diệp Hạo nói làm cho đám người Lăng Trường Minh kinh ngạc không thôi.

Diệp Hạo này có ý gì?

Trước đây không phải hắn vẫn luôn ủng hộ Lăng Dao sao?

Trái lại tại sao bây giờ lại không ủng hộ Lăng Dao nữa cơ chứ?

Lẽ nào ——?

Lông mi dài của Lăng Dao nhẹ nhàng run lên, nhìn Diệp Hạo nhẹ nhàng lắc đầu

-Đây không phải bảo thủ, năm ấy nếu không có sự trợ giúp của Diệp Hầu gia ,Lăng Dao ta sẽ không có được như ngày hôm nay, Lăng Dao ta không thể làm chuyện thất tín bội nghĩa ,qua cầu rút ván.

-Nhưng ngươi có nghĩ tới nếu ngươi gả cho hắn thì hắn phải gánh lấy áp lực lớn đến mức nào không?

-Cái này không phải cái ta nên suy xét, Lăng Dao ta có thể làm trọn trách nhiệm của một thê tử.

Lăng Dao nhìn Diệp Hạo một chút cũng nhẹ giọng nói.

Diệp Hạo trầm mặc không nói.

-Lăng Dao ở đây đa tạ Diệp công tử nhiều lần giúp đỡ , nhưng con đường này Lăng Dao muốn đi một mình .

Lăng Dao ôn nhu nói cung kính hướng về Diệp Hạo mà thi lễ .

Trong lúc Lăng Dao đang định rời đi, một phu nhân trung niên ngăn cản Lăng Dao:

-Những gì Diệp công tử đối với ngươi ta đều thấy rất rõ , nếu như ngươi lựa chọn Diệp công tử thì ta hai tay tán thành.

Lăng Dao mặt đỏ tới mang tai nói:

-Không nên nói lung tung.

Nhìn thấy Lăng Dao điệu bộ của con gái, phu nhân trung niên đó càng xác định Lăng Dao có tình ý đối với Diệp Hạo là.

Diệp Hạo ưu tú như vậy, sao nàng lại không động tâm chứ?

Nhưng vì muốn báo ân, Lăng Dao ép bản thân mình không được động tình quá sâu đối với Diệp Hạo.

-Nói bậy bạ gì đó?

Lâm Ngưng Hạ nhìn cảnh này lấy can đảm ôm cánh tay Diệp Hạo nói :

-Diệp Hạo không thích Lăng Dao đâu.

Ánh mắt Lăng Dao rơi vào cách tay Lâm Ngưng Hạ ôm Diệp Hạo, chẳng biết vì sao trong lòng có hơi chua xót.

-Sau này ngươi còn phải lập gia đình, cùng ta thân cận như thế, cẩn thận không gả đi được.

Diệp Hạo vừa nói xong, sắc mặt toàn bộ đều kinh ngạc, hắn biến thành một luồng khói xuất hiện gần chỗ Lâm Ngưng Hạ.

- Bản lĩnh gì đây?

- Vừa rồi Diệp Hạo lại hoá thành luồng khói?

- Ta có thể cảm ứng cái này tuyệt đối không phải ảo giác.

- Thế gian còn có người bản lĩnh cao cường như thế sao?

- Con người Diệp Hạo có quá nhiều bí ẩn.

Toàn bộ đám tu sĩ kêu lên.

Lâm Ngưng Hạ dậm chân nói:

-Diệp Hạo, ngươi thật sự chán ghét ta đến vậy sao?

Lâm Ngưng Hạ hiện tại cũng không còn tâm tư mà quan tâm bản lĩnh cao cường của Diệp Hạo nữa.

-Ngươi xinh đẹp như vậy, người nào sẽ chán ghét chứ!

Diệp Hạo nhìn Lâm Ngưng Hạ nhẹ nhàng mà lắc đầu nói :

-Ta chỉ không muốn tổn thương ngươi.

-Ngươi thích lăng Dao?

Lâm Ngưng Hạ tựa hồ hiểu cái gì.

Thời điểm Lâm Ngưng Hạ nói ra câu nói này trái tim Lăng Dao nhẹ nhàng run lên.

Nàng có chút chờ mong lại có một chút thấp thỏm nhìn Diệp Hạo.

-Lâm Ngưng Hạ, ta không biết ta ở trong lòng ngươi có ý nghĩa gì , nhưng trong lòng ta chúng ta bất quá cũng chỉ là bèo nước gặp nhau , nếu không phải ta khảo hạch đan sư chúng ta cũng sẽ không quen .

Diệp Hạo lạnh lùng nói:

-Lời nói tuy có hơi khó nghe nhưng chúng ta ngay cả bằng hữu cũng không tính.

-Diệp Hạo.

Lâm Ngưng Hạ nước mắt lưng tròng chỉ về hướng Diệp Hạo.

-Ta đối với ngươi có ý như vậy, mà đối với Lăng Dao cũng giống như vậy.

Diệp Hạo không khách khí nói:

-Còn về phần trước đó, tại sao ta lại muốn mang Lăng Dao đi cùng, vì ta cảm nhận được bên trong sẽ có Trận Đạo Chi Thuật, thế nên mới mang theo Lăng Dao.

-Còn vì sao lại dẫn Lăng Dao đi vào, bởi vì giữa Trận Đạo đối với nàng ấy tương đối quen thuộc.

-Đây cũng là đáp án mà ta cho ngươi.

Nói xong câu đó Diệp Hạo phất tay áo xoay người rời đi.

Toàn bộ những người đứng đó ồ lên!

- Diệp Hạo đang nổi giận hả?

- Cực kỳ rõ ràng là bị Lâm Ngưng Hạ làm tức giận.

- Tuổi tác Diệp Hạo bất quá cũng chỉ mấy trăm tuổi, ở độ tuổi này còn không bằng thế hệ tuổi trẻ, nhưng tu vi võ đạo, tu vi đan đạo, tu vi trận đạo, toàn bộ đều đạt đến thứ bậc cao, ngay cả cự đầu cũng chưa chắc bằng, yêu nghiệt như vậy tầm nhìn cao biết bao ? Lâm Ngưng Hạ, Lăng Dao đương nhiên là thiên kiêu đẹp nhất đông vực , nhưng chưa chắc đã lọt vào tầm mắt của đối phương a ?

- Đúng vậy, vừa nãy Diệp Hạo nói rất rõ ràng, ta không có ý nghĩa gì với ngươi, chúng ta giống như bèo nước gặp nhau, giúp ngươi một tay chẳng qua cảm thấy chúng ta cũng coi như quen biết, chỉ đến thế mà thôi.

- Ta rốt cuộc hiểu được tại sao các thế lực lớn không dám đụng đến Diệp Hạo? Ai dám đụng chứ? Dựa vào thực lực của hắn, dù tiên tôn đỉnh phong đến cũng chưa chắc có thể giữ được.

Lâm Ngưng Hạ nghe tu sĩ bốn phía thảo luận trong đầu có chút mông lung.

Dù sao nàng cũng không nghĩ tới sẽ có kết quả như thế này?

Diệp Hạo xưa nay cũng không xem nàng như bằng hữu.

-Thì ra do ta tự tác đa tình .

Lâm Ngưng Hạ trong lòng cay đắng.

Lăng Dao cũng xúc động không ngừng.

Nàng cũng không phải không mong đợi Diệp Hạo , nhưng mà cố kiềm nén để không phát sinh tình cảm, nhưng hiện tại nàng mới phát hiện mình cũng tự tác đa tình.

-Lẽ nào ngươi thật sự cao cao tại thượng như lời bọn họ nói ?

Lăng Dao lẩm bẩm nói.

Im lặng một lúc Lăng Dao nhấc chân hướng về Tòng Long Thành.

Lăng Trường Minh vừa muốn chặn lại cũng bị phu nhân trung niên ngăn cản.

-Tố Cầm, bà muốn làm gì ?

-Có một số việc chung quy cũng phải đối mặt.

Phụ nhân trung niên trầm giọng nói:

-Sự việc có thể cũng không xấu như chúng ta tưởng tượng.

(Truyện được thực hiện bởi Hám Thiên Tà Thần - truyenyy.com)

. . .

Tòng Long Thành!

Diệp Hạo căn bản không tốn bao nhiêu thời gian để đến đây.

Sau khi tới Tòng Long Thành Diệp Hạo đi thẳng tới phủ Tứ Phương Hầu.

Đứng trước cửa phủ,ánh mắt Diệp Hạo không khỏi bất động, bởi vì hắn thấy khắp nơi Tứ Phương Hầu đang giăng đèn kết hoa, đặc biệt ở giữa còn có một thảm đỏ kéo dài đến nội viện.

-Thế tử.

Một thị vệ gác cửa nhìn thấy Diệp Hạo vội vàng hô to .

-Có chuyện gì đang xảy ra đây?

Diệp Hạo chỉ vào bốn phía nói.

-Thế tử chẳng lẽ không biết điều này chuẩn bị cho ngài sao?

Gã thị vệ kia nghi ngờ nói.

-Chuẩn bị cho ta?

Diệp Hạo trong lòng cảm giác nặng nề nói.

-Đúng vậy.

Người thị vệ kia gật đầu.

-Ai kết hôn với ta?

-Đỗ gia Đỗ Nhã Thanh.

-Cái gì?

Diệp Hạo nghe đến đó sắc mặt phát lạnh, tiếp theo nhấc chân đi về hướng phòng khách.

Lúc bóng người của Diệp Hạo xuất hiện ở đại sảnh, thì tộc nhân cùa Diệp gia đang thảo luận chuyện gì đó .

-Nhị đệ.

Diệp Lan nhìn thấy Diệp Hạo vội vàng đứng lên hô to.

-Việc ta kết hôn do ai tự chủ?

Diệp Hạo trầm giọng nói.

-Ta.

Ngồi ở vị trí gia chủ Diệp Thiên liếc Diệp Hạo một cái nói.

-Nếu là ngài thu xếp, vậy Đỗ Nhã Thanh ngài cưới đi.

Diệp Hạo lạnh nhạt nói.

-Ngươi.

Diệp Thiên vỗ bàn một cái.

Bạn cần đăng nhập để bình luận