Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1048: Cường Long

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

--------------------

Diệp Hạo nhìn thấy thanh niên đi tới chỗ mình, khóe miệng không khỏi lộ ra một nụ cười.

Nói đến thanh niên vẫn là người quen.

Nhiệm Hoành Vĩ!

Sư tôn của hắn là Luyện Đan các chủ Tuyên Hạo trong Tòng Long thành.

Nói đến đây mới nhớ, Tuyên Hạo đối phó với Diệp Hạo chủ yếu vì người này.

Diệp Hạo vẫn không đối phó với Nhiệm Hoành Vĩ vì hắn không có thời gian ra tay.

- Tiểu tử, nhường bao sương lại cho ta.

Nhiệm Hoành Vĩ nói như chửi đi tới.

Tiêu Diệu Đồng lập tức muốn đứng ra.

Tiêu Diệu Đồng là ai?

Tôn nữ của một trong bốn đại các chủ.

Cho dù Tuyên Hạo nhìn thấy nàng cũng phải khách khách khí khí.

Một Nhiệm Hoành Vĩ nhỏ nhoi không đáng Tiêu Diệu Đồng để vào trong mắt.

Tiêu Diệu Đồng vừa muốn đứng ra đã bị Diệp Hạo ngăn cản.

Nhiệm Hoành Vĩ nhìn về phía Tiêu Diệu Đồng, ánh mắt không khỏi sáng lên.

Nhưng cân nhắc đến bản thân đang theo đuổi Vũ Trúc, nên hắn cũng không muốn làm phức tạp mọi chuyện. Vấn đề là Nhiệm Hoành Vĩ không muốn phức tạp, không có nghĩa một đám thanh niên hắn mang theo sẽ yên tĩnh.

- Muội tử này không tệ.

- Cô em thật thú vị.

- Chơi em nó chắc chắn rất thoải mái.

Nghe được lời mấy thanh niên này, Nhiệm Hoành Vĩ mới ý thức được mấy huynh đệ này rất hứng thú với Tiêu Diệu Đồng.

- Ngươi lưu lại, bồi chúng ta uống rượu.

Nhiệm Hoành Vĩ chỉ Tiêu Diệu Đồng nói.

Nghe được những ngôn ngữ ô uế của mấy thanh niên này, Tiêu Diệu Đồng lộ ra ánh mắt phẫn nộ.

- Đợi chút nữa, ngươi sẽ có cơ hội ra tay.

Diệp Hạo nhìn về phía Nhiệm Hoành Vĩ, nói

- Ngươi biết chúng ta là ai không?

- Ta không cần biết ngươi là ai.

Nhiệm Hoành Vĩ cười lạnh

- Ngươi chỉ cần biết chúng ta là ai được rồi.

Diệp Hạo tranh chấp với Nhiệm Hoành Vĩ khiến thực khách bên trong đại sảnh chú ý.

Lúc bọn họ thấy rõ đội hình Nhiệm Hoành Vĩ, ánh mắt tràn đầy vẻ chấn kinh.

- Cô gái gần thanh niên này xui xẻo rồi.

- Nhiệm Hoành Vĩ, đệ tử thân truyền của Luyện Đan các chủ; Trương Nhất Ngôn, nhi tử của hội trưởng Vĩnh Yên Thương Hội; Lôi Vĩnh Trạch, nhi tử của người phụ trách phòng đấu giá Gia Hưng; Bao Lương Minh, nhi tử của thống lĩnh Tòng Long thành.

- Bất luận người nào trong bốn vị này đều có thể đi ngang Tòng Long thành, hiện tại, bốn vị này lại tụ cùng một chỗ, thế lực nào dám không cho ba phần mặt mũi chứ?

- Thanh niên này nên thức thời giao ra người yêu, nếu không, ba người bọn họ rất khó sống sót rời khỏi Tòng Long thành.

Nghe thực khách bốn phía thảo luận, trên mặt Diệp Hạo thủy chung vẫn không có bao nhiêu biến hóa.

- Tiểu tử, nghe thấy không?

Nhiệm Hoành Vĩ chỉ Diệp Hạo nói

- Ta muốn ngươi đưa ra lựa chọn chính xác.

- Diệu Đồng, ngươi có thể xuất thủ, dù đánh chết bọn hắn cũng không đáng kể.

Diệp Hạo nói đến đây thì buông lỏng tay ra, Tiêu Diệu Đồng nhanh chóng vọt tới đám người Nhiệm Hoành Vĩ.

Toàn bộ bốn thanh niên đều trợn tròn hai mắt.

Tình huống như thế nào?

Thực khách bốn phía đã sớm nói ra bối cảnh bọn họ, tại sao Diệp Hạo còn dám xui khiến Tiêu Diệu Đồng xuất thủ chứ?

Bất quá bốn người Nhiệm Hoành Vĩ đều là cao thủ Tiên Chủ cảnh, ngay lúc Tiêu Diệu Đồng xuất thủ, bọn họ cổ động Tiên Lực thể nội tiến hành phản chế, nhưng ngay lúc này, Tiêu Kỳ Thủy hừ lạnh một tiếng, trong lòng bọn người Nhiệm Hoành Vĩ phảng phất như có một đạo kinh lôi nổ vang.

Quang quác một tiếng, bốn người cùng nhau phun ra một ngụm máu tươi, tê liệt ngã xuống mặt đất.

Nhân lúc bọn họ tê liệt ngã xuống, Tiêu Diệu Đồng vọt tới trước mặt bọn họ, hung hăng đá tới một cước.

Tiêu Diệu Đồng mảy may không có nương tay, không ngừng lưu lại từng đạo dấu vết trên người bọn hắn.

Nhìn thấy một màn này, toàn bộ tu sĩ giữa sân đều trợn mắt há hốc mồm.

- Nha đầu, bốn vị này có bối cảnh không đơn giản đâu, nếu ngươi đánh chết bọn họ, dù các ngươi có bối cảnh Thông Thiên vẫn không có khả năng sống sót rời đi.

Một lão giả suy nghĩ một hồi rồi khuyên nhủ.

- Đừng nói bốn tên quần là áo lụa này, cho dù lão tử bọn hắn đến lại làm sao?

Tiêu Diệu Đồng cười lạnh

- Hôm nay, ta cũng để lời ở chỗ này, tính mệnh bốn người bọn họ, ta muốn.

Lấy thân phận Tiêu Diệu Đồng đánh chết bốn tên Hoàn Khố sẽ có một chút phiền phức, nhưng lấy thân phận Tiêu Kỳ Thủy là các chủ trong Tứ Đại Phân Các vẫn có thể cho qua, càng không cần phải nói trước đó, Diệp Hạo đã từng nói qua cho dù đánh chết bọn hắn cũng không sao.

Diệp Hạo có thân phận gì?

Tiêu Diệu Đồng rất rõ ràng.

Thân phận cửu phẩm Tôn cấp Đan Sư khiến cho Diệp Hạo đạt đến quyền lợi cao nhất tại Luyện Đan Tổng Các.

Còn nữa, Diệp Hạo trẻ tuổi như vậy.

Tương lai, hắn có khả năng vô hạn đi đến cảnh giới Đan Vương.

Dạng thiên kiêu vô thượng này, Luyện Đan Tổng Các hận không thể nâng niu hết, chỗ nào đồng ý để cho Diệp Hạo nhận ủy khuất, dù chỉ một chút?

Lời Tiêu Diệu Đồng khiến đám người toàn trường kinh sợ.

Có câu nói như vầy, Cường Long không áp địa đầu xà; nhưng cũng có một câu khác, không phải mãnh long không qua sông.

Lẽ nào cô gái này thật sự có bối cảnh Thông Thiên?

Tiêu Diệu Đồng liên tục đá hơn trăm cước mới vuốt mồ hôi trán một cái.

Lúc này, đám người Nhiệm Hoành Vĩ đã nửa chết nửa sống.

Cuối cùng, Tiêu Diệu Đồng vẫn nương tay.

Nếu nàng vận dụng Tiên Lực, bốn người Nhiệm Hoành Vĩ đã chết sớm.

- Trút giận đủ chưa?

Diệp Hạo cười nói.

- Hơn phân nửa.

- Vậy lát nữa ăn nhiều một chút, vung đắp nửa kia.

- Tốt.

Diệp Hạo cười cười vung tay lên, giam cầm bốn người Nhiệm Hoành Vĩ ném ra cửa.

Lúc này, một trung niên mang vẻ mặt ngưng trọng đi đến trước mặt Diệp Hạo nói

- Vị công tử này, ngươi ném bọn họ ở cửa ra vào cũng hơi không phù hợp quy củ đâu?

- Không có gì không hợp với quy củ cả.

Diệp Hạo bình tĩnh nói

- Về phần tạo thành tổn thất cho các ngươi, đến lúc đó, mấy nhà này bồi thường là được.

- Ngươi tựa hồ không hiểu ý ta.

Trung niên hơi không kiên nhẫn nói.

Trung niên này là ông chủ Phòng Thái Vương Ký Tư ở Tòng Long thành, đồng dạng cũng là con cháu dòng chính Vương gia.

- Do ngươi không hiểu ý ta thôi.

Diệp Hạo nói xong rồi ném một cái lệnh bài tới chỗ trung niên.

Sau khi trung niên thấy rõ tiêu ký trên lệnh bài, sắc mặt bỗng nhiên đại biến, hắn cung cung kính kính trả lại lệnh bài cho Diệp Hạo nói

- Diệp công tử, mời.

Trung niên không ngờ Diệp Hạo lại đến Tòng Long thành.

Diệp Hạo là ai?

Thông qua các con đường, hắn đã sớm biết được.

Thất phẩm Tôn cấp Đan Sư, cho dù lão tổ Vương gia cũng không thể tuỳ tiện đắc tội.

Diệp Hạo nhàn nhạt gật gật đầu.

- Hôm nay, ta sẽ miễn phí hoàn toàn cho Diệp công tử.

Trung niên gọi Vương Khải này nói ra.

Toàn trường xôn xao.

Miễn phí toàn toàn?

Vương Khải là ai?

Ông chủ Phòng Thái Vương Ký Tư, con cháu dòng chính của Vương gia.

Vô luận Thành Chủ Tòng Long thành hay Diệp Thiên tọa trấn Tòng Long thành, hoặc Luyện Đan các chủ, Vương Khải nhiều nhất chỉ giảm một chút, cho tới bây giờ chưa từng nghe qua Vương Khải miễn phí.

- Miễn phí coi như xong.

Diệp Hạo nhàn nhạt nói

- Để xem chiêu bài đồ ăn Phòng Thái Vương Ký Tư các ngươi đến đâu.

- Diệp công tử đợi một chút, hôm nay ta sẽ xuống bếp, cam đoan sẽ khiến ngươi ăn uống thỏa mãn.

Vương Khải nói đến đây thì nhìn tiểu nhị bên cạnh Diệp Hạo nói

- Tiểu Lục, ngươi nhất định phải chiêu đãi Diệp công tử cho thật tốt, biết chưa?

Bạn cần đăng nhập để bình luận