Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1050: Tiên Vương giáng lâm

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

--------------------

Toàn trường vì đó mà xôn xao!

Bởi vì trước đó bọn họ suy đoán Diệp Hạo tấn thăng đến Bát Phẩm Tôn Cấp Đan Sư, thế nhưng hiện tại bọn hắn mới ý thức được bản thân còn đánh giá thấp đối phương.

- Diệp Hạo tăng lên cũng quá nhanh đi?

- Kỳ thực không phải hắn tăng lên quá nhanh, trước đó hắn chỉ có thể khảo hạch Thất Phẩm Tôn Cấp, nói cách khác thực lực của Diệp Hạo lúc đó có khả năng không chỉ Thất Phẩm Tôn Cấp thôi đâu.

- Rất khó tưởng tượng Võ Đạo, Đan Đạo của Diệp Hạo cùng nhau tinh tiến như thế mà hắn còn nắm giữ Trận Đạo Chi Thuật?

- Ta cảm thấy chúng ta nhất định phải tiến về Tòng Long Thành một chuyến.

- Không bằng chúng ta ở Tòng Long Thành tiến hành khảo hạch đối với Diệp Hạo luôn đi.

Ngay khi cao tầng của Trận Đạo Tổng Các nhao nhao thay đổi hướng gió thì Mục Thiên Dã đứng lên nói.

- Đi thôi, chúng ta cùng đi Tòng Long Thành.

Lời nói của Mục Thiên Dã không khỏi làm tất cả cao tầng hết hồn, bất quá khi nghĩ tới thiên tư của Diệp Hạo, bọn họ cảm thấy đây điều này đương nhiên. Luyện Đan Tổng Các đã vượt lên trước một bước, Trận Đạo Tổng Các phải biểu hiện càng thêm nhiệt tình, mới có thể để cho Diệp Hạo sinh ra hảo cảm.

Ngay khi cao tầng của Trận Đạo Tổng Các chuẩn bị tiến về Tòng Long Thành, Tuyên Hạo cùng các phương Thế Lực khác đều đã đến trước cửa Phòng Thái Vương Ký Tư.

Khi bọn họ nhìn thấy bộ dạng thê thảm của đám người Nhiệm Hoành Vĩ thì nổi giận đùng đùng.

- Bất kể là ai, ta cũng phải chém hắn thành muôn mảnh.

Lôi Bá Hổ của Phòng Đấu Giá Gia Hưng gầm thét.

Tuyên Hạo, Trương Minh Hiên, Bao Lương Minh ba người không có nói gì, thế nhưng trong mắt đầy sát ý dữ tợn.

Khi tứ phương Thế Lực chuẩn bị xông vào Phòng Thái Vương Ký Tư bắt người thì một số thực khách đi ra, những thực khách này đi đến bên người Tuyên Hạo kể cặn kẽ sự tình phát sinh bên trong, khi nói đến Vương Khải không những miễn phí còn tự mình xuống bếp, bốn người Tuyên Hạo liếc nhìn nhau, họ đều thấy được vẻ bất an trong mắt đối phương.

Đúng, bất an.

Không có cân lượng, ai dám ngông nghênh?

- Làm sao bây giờ?

Lôi Bá Hổ kiềm chế nộ ý trong lòng xuống mở miệng hỏi.

- Trước mắt mấu chốt nhất phải làm rõ thân của ba người này, nếu thân phận bọn họ cao không thể nói cũng bình thường, nếu thân phận chúng và chúng ta tương đương hoặc cao một chút, thì Tứ Gia chúng ta liên thủ, dù bỏ ra giá lớn cũng phải lưu ba người này ở lại.

Tuyên Hạo trầm ngâm một chút rồi nói.

- Có đạo lý.

Trương Minh Hiên gật đầu.

- Xem ra Vương Khải biết rõ thân phận của vị kia.

Bao Lương Minh nhìn về phía Tuyên Hạo nói.

- Tuyên Hạo, ngươi tìm hiểu tin tức đi.

Tuyên Hạo nhẹ gật đầu.

- Các ngươi đợi chút.

Sau khi Tuyên Hạo tiến vào Phòng Thái Vương Ký Tư thì được tiểu nhị dẫn xuống tới phòng bếp, đến cửa phòng Tuyên Hạo thấy Vương Khải đang cắt thịt.

- Cái này.

Trong lòng Tuyên Hạo càng bất an.

Bộ dáng này của Vương Khải rõ ràng đang định dùng toàn lực để làm thức ăn.

Ai đáng giá để hắn làm như vậy?

- Vương huynh.

Tuyên Hạo đi đến trước mặt Vương Khải nhẹ giọng hô.

Vương Khải nhìn Tuyên Hạo một cái nói.

- Ta biết rõ ngươi muốn hỏi cái gì, bất quá ta sẽ không nói cho ngươi. Khi vị kia cho ta Lệnh Bài thì bốn phía đều có Thần Niệm quấn quanh, cho thấy vị kia không muốn bại lộ thân phận.

- Vương huynh, ngươi cũng biết rõ chuyện này việc quan hệ đến danh dự của ta.

Tuyên Hạo nói xong hướng Vương Khải thi lễ một cái.

- Ta có thể nói cho ngươi biết, thân phận vị kia tôn quý không thể nói, không phải một Các Chủ nho nhỏ như ngươi có thể đắc tội.

Vương Khải trầm ngâm một cái rồi khẽ thở dài.

- Nếu ngươi xử lý không tốt, ngươi sẽ xong đời.

Sắc mặt Tuyên Hạo hoàn toàn thay đổi.

Dù không biết thân phận thực sự của Diệp Hạo, nhưng biết rõ những thứ này cũng đã đủ.

- Đa tạ Vương huynh cáo tri, ngày sau nếu có chuyện cần đến ta, ngươi mở miệng là được.

Tuyên Hạo nghiêm túc nói.

Bờ môi của Vương Khải giật giật lại không nói cái gì.

Diệp Hạo là ai?

Chấp Pháp Sứ của Đan Đạo Tổng Các.

Hắn đang yên đang lành vì sao lại đến Tòng Long Thành?

Vương Khải đoán chắc đến để tra Tuyên Hạo.

Bởi vậy lời này của Tuyên Hạo, Vương Khải cảm thấy rất không đáng tin cậy.

Đương nhiên những lời này hắn sẽ không nói.

Vẻ mặt Tuyên Hạo nghiêm túc đi ra Phòng Thái Vương Ký Tư rồi hướng về Vệ Đội phất phất tay nói.

- Các ngươi trở về đi.

Hơn trăm người trong Vệ Đội không nói hai lời xoay người rời đi.

- Tuyên Hạo, có thể điều tra ra thân phận của người kia không?

Ba người Bao Lương Minh rất là thấp thỏm hỏi.

- Thân phận của vị kia tôn quý không thể nói, nếu xử lý không tốt, chúng ta đều có khả năng gặp phiền phức.

Tuyên Hạo truyền âm nói.

- Cái gì?

Sắc mặt của ba người Bao Lương Minh hoàn toàn thay đổi.

- Nhanh mang đội ngũ của các ngươi rút về đi.

Tuyên Hạo nói tiếp.

- Đúng đúng đúng.

- Các ngươi đều cút trở về cho ta.

- Đi nhanh một chút.

Ba người Bao Lương Minh vội vàng hạ lệnh.

Nhiệm Hoành Vĩ nhìn thấy một màn này, trong lòng bắt đầu thấp thỏm không yên.

Cho dù đồ đần cũng biết ba vị ra tay đánh bốn người bọn hắn có thân phận tôn quý không thể nói.

- Sư Tôn.

Nhiệm Hoành Vĩ khiếp khiếp hô.

- Đừng gọi ta là Sư Tôn nữa.

Tuyên Hạo nói đến đây một cước đạp Nhiệm Hoành Vĩ bay ra xa, Nhiệm Hoành Vĩ kêu một tiếng liền phun ra một ngụm máu tươi, hắn khó có thể tin nhìn Tuyên Hạo nói.

- Sư Tôn.

- Ta đã nói không được gọi ta là Sư Tôn nữa, ta không có dạng nghiệt đồ như ngươi.

Tuyên Hạo oán hận nhìn Nhiệm Hoành Vĩ nói.

- Đợi chút nữa, ngươi tốt nhất khẩn cầu Diệp Công Tử có thể tha thứ sai lầm của mình, nếu không ta không ngại tự tay chém ngươi.

Cái gì?

Tu Sĩ toàn trường vây xem đều kinh hãi không hiểu.

Không ai nghĩ đến Tuyên Hạo sẽ nói ra lời này?

Nhiệm Hoành Vĩ không khỏi rùng mình một cái.

Ba người Bao Lương Minh cũng ra tay với dòng dõi nhà mình, trận đánh đấm này tựa hồ muốn chém dòng dõi của họ thành muôn mảnh.

Bất quá bọn họ cuối cùng vẫn nương tay.

Dù sao đây cũng là con cháu của họ.

Cha con Đỗ gia cũng có mặt trong đám người tới xem.

- Phụ thân, người nói xem đại nhân vật nào đến Tòng Long Thành?

Đỗ Nhã Thanh tò mò hỏi.

- Không biết.

Đỗ Thiên Trạch hơi lắc đầu.

- Theo lý thuyết cho dù Thiên Kiêu đến thì lấy thân phận của Vương Khải cũng sẽ không tự mình xuống bếp?

Ngay khi Tu Sĩ toàn trường suy đoán thì hơn mười đạo thân ảnh chẳng biết lúc nào xuất hiện giữa không trung.

Khi những đạo thân ảnh này xuất hiện, Lăng Dao đang ẩn tàng trong bóng tối lập tức hiện thân kiến lễ.

- Lăng Dao bái kiến Tổng Các Chủ cùng các vị Trưởng Lão.

- Tổng Các Chủ?

- Tổng Các Chủ của Trận Đạo Tổng Các?

- Con mẹ nó.

- Tiên Vương cường giả giáng lâm Tòng Long Thành?

Lần này Tu Sĩ toàn trường đều có cảm giác như đang nằm mộng.

Thành Chủ Tòng Long Thành, Tứ Phương Hầu Diệp Thiên cao thủ nhao nhao hướng Mục Thiên Dã hành lễ.

Trên người Mục Thiên Dã không có khí tức cao cao tại thượng, nhưng cỗ Phản Phác Quy Chân này mới để cho bọn họ kinh hãi, bọn họ rất hiểu Tiên Vương mang ý nghĩa gì?

Trên mặt Mục Thiên Dã mang theo tiếu dung ôn hòa, cất lời.

- Không nên đa lễ, ta đến Tòng Long Thành chỉ muốn tới gặp một vị tiểu hữu.

- Tiểu hữu?

Mục Thiên Dã nói câu này quá dọa người.

Thế hệ tuổi trẻ ai có tư cách này được Mục Thiên Dã xưng là tiểu hữu đây?

Bạn cần đăng nhập để bình luận