Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1060: Tam Hoàng Tử

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

--------------------

- Căn cứ theo chúng ta suy đoán muốn sống sót sau Thiên Đia Đại Kiếp chí ít cũng phải đặt chân đến Bán Thần cảnh.

Cô Độc Đan nói tiếp.

- Những năm này Đan Đạo Tổng Các chúng ta cùng Trận Đạo Tổng Các đều đang tìm kiếm người như vậy, đáng tiếc cảnh giới Bán Thần đâu có dễ như thế. Ngoại trừ tam hoàng tử Trung Ương Hoàng Triều ra, thì ngươi chính là người có khả năng nhất.

- Tam Hoàng Tử?

Diệp Hạo khẽ giật mình nói.

- Thời điểm Tam Hoàng Tử giáng sinh xuất hiện Đại Đạo Kim Liên - Thánh vật Hỗn Độn Sơ Khai a.

Cô Độc Đan nhìn Diệp Hạo trầm giọng nói.

- Dù Tam Hoàng Tử chưa bao giờ công khai xuất thủ, thế nhưng một trong những cự đầu nhân tộc Thủy Tuyết Vi lại đi theo hắn.

- Toàn bộ cự đầu Tam Trọng Thiên đều không đến mười người, muốn để bọn họ vui lòng phục tùng mà nói nếu không có thủ đoạn thông thiên, làm sao có thể?

- Bán Thần cảnh ta nghĩ không có vấn đề.

Diệp Hạo nghĩ nghĩ một chút rồi nói.

Cô Độc Đan kinh ngạc nhìn hắn.

- Bán Thần cảnh không đơn giản như thế đâu.

- Bát Thần cảnh cũng không hề thần bí như ngươi nghĩ đâu.

Diệp Hạo cười nói.

Câu này của Diệp Hạo không chút khách khí.

Thế nhưng Cô Độc Đan không cảm thấy Diệp Hạo mạo phạm.

Diệp Hạo nếu không có tự tin cũng không đáng để bọn họ đầu tư như thế.

- Bán Thần cảnh chỉ có thể nắm chắc sống sót, muốn 100% nắm chặt đặt chân đến Thần Cảnh, cho tới bây giờ vẫn chưa có tu sĩ nào đặt chân đến đó cả.

Mục Thiên Dã trịnh trọng nói.

Diệp Hạo không đáp lại.

Hắn có Thần Huyết nhưng cũng không có nghĩa hắn có thể đặt chân lên Thần Cảnh.

Hắn cũng không nắm chắc.

- Bởi vậy hai chúng ta sẽ dùng toàn lực bồi dưỡng ngươi, ngươi có nhu cầu gì đều có thể nói với chúng ta.

Mục Thiên Dã tiếp lấy nói.

- Được.

Kỳ thật Diệp Hạo cũng không hứng thú bao nhiêu đối với việc Mục Thiên Dã nói bồi dưỡng.

Bởi vì tài nguyên trên người hắn thực sự nhiều lắm, không thiếu cái gì cả.

Sau đó Mục Thiên Dã cùng Độc Cô Đan lại giảng thuật cho Diệp Hạo một chút bí mật Tam Trọng Thiên cũng như nói đến một vài lão giả hỏa không thể đắc tội rồi rời đi.

Dù sao hai người bọn họ có rất nhiều chuyện, có thể đơn độc đến xem Diệp Hạo cũng đã cấp đủ mặt mũi.

Mà theo lấy thân ảnh Diệp Hạo xuất hiện trước mặt tu sĩ Tòng Long Thành, toàn bộ quyền quý ở đây đều kính sợ nhìn hắn.

Thiếu Các Chủ Trận Đạo Tổng Các cùng Đan Đạo TổngCác, thân phận tôn quý này có thể so với Cự Đầu.

Còn Cự Đầu cũng không phải là đối thủ của Diệp Hạo a.

Có thể nói Diệp Hạo là vô địch trong Tòng Long Thành.

Thành Chủ Tòng Long Thành - Giang Thương là người đầu tiên đi tới.

- Diệp công tử, không biết ngươi đã có chỗ nghỉ ngơi chưa?

- Chỗ ở ta đã có Tiêu Các Chủ an bài.

Diệp Hạo cười nói.

- Không nhọc Giang Thanh Chủ phí tâm.

Nhìn Diệp Hạo khách khí như vậy, nét cười trên mặt Giang Thương càng sâu.

- Diệp công tử, đêm nay ta ở Phủ Thành Chủ mở một tiệc tối cho ngươi, không biết ngươi có thời gian đến không?

- Cũng tốt, đêm nay ta sẽ đến đúng giờ.

Diệp Hạo suy nghĩ một chút rồi nhẹ gật đầu đáp lời.

Nghe vậy Giang Thương mừng như điên.

- Đa tạ Diệp công tử.

Thật hãnh diện a.

Giang Thương dù gì cũng là Thành Chủ Tòng Long Thành, thế nhưng so với thân phận của Diệp Hạo, thật không tính là gì.

Sau khi Diệp Hạo theo Tiêu Kỳ Thủy cùng đám đại lão Đan Đạo Tổng Các rời đi, cao tầng quyền quý liền xông tới.

- Giang Thành Chủ, cho ta ba danh ngạch.

- Giang Thành Chủ, ta cũng không cần nhiều, cho ta hai cái danh ngạch.

- Giang Thành Chủ, bằng vào giao tình nhiều năm giữa chúng ta, ngươi làm sao cũng phải cho ta hai ba cái?

Giang Thương nhìn tu sĩ bốn phía một cái nói.

- Chư vị, danh ngạch ta khẳng định sẽ cho các ngươi, nhưng ta hiện nay còn có chuyện quan trọng muốn làm, ta phải về phủ thành chủ hảo hảo chuẩn bị một phen đã.

Giang Thương nói xong đẩy đám người ra nhanh chóng trở về Phủ Thành Chủ.

Mà ở chỗ tối Lăng Kiếm Tông Lăng Trường Minh, Tố Cầm cùng Ninh Thanh Phong đều quan sát hết một màn này.

- Diệp Hạo lại kinh diễm như vậy?

Nếu trước đó Ninh Thanh Phong còn có tâm tư muốn ganh đua nhưng hiện tại khi chứng kiến Diệp Hạo dễ dàng nghiền ép Bạch Tông Nhất, hắn đã hoàn toàn tắt tâm tư này.

Lại càng không cần phải nói hiện tại Diệp Hạo đã trở thành Thiếu Tông Chủ Trận Đạo Tổng Các cùng Đan Đạo Tổng Các.

- Hiên tại ta lo lắng Diệp Hạo có muốn tạo ra thế lực của bản thân ở Đông Vực hay không?

Lăng Trường Minh có chút bất an nói.

- Lấy uy danh hiện tại của Diệp Hạo chỉ cần có tâm tư này thì có vô số tu sĩ tìm nơi nương tựa.

- Diệp Hạo từ khi xuất hiện đến giờ đều một mực hoạt động ở Đông Vực, rất có thể hắn sẽ sống ở Đông Vực.

Tố Cầm lo lắng nói.

Họ có thể không lo lắng sao?

Lăng Kiếm Tông thế nhưng là đệ nhất đại Tông Môn nhân tộc.

Diệp Hạo nếu thành lập thế lực, khẳng định sẽ ảnh hưởng đến Lăng Kiếm Tông.

Vấn đề là dù là ảnh hưởng đến Lăng Kiếm Tông, Lăng Kiếm Tông ngoại trừ yên lặng chịu đựng thì còn có thể làm cái gì?

- Tối nay đi bái phỏng một cái.

Lăng Trường Minh suy nghĩ một chút nói.

- Dù sao trước đó chúng ta cũng đã phát sinh xung đột với Diệp Hạo.

- Được.

Tố Cầm cũng cảm thấy vẫn hên hóa giải xung đột, nếu không lỡ Diệp Hạo lòng dạ hẹp hòi, trời mới biết sẽ phát sinh chuyện gì.

- Chuyện Lăng Dao cứ mặc kệ sao?

Ninh Thanh Phong nhắc nhở.

- Lăng Kiếm Tông chúng ta ở Tòng Long Thành vẫn có ảnh hưởng nhất định, ta sẽ bái phỏng một số thế lực đứng đầu, kêu họ tăng việc chế tài đối với Tứ Phương Hầu.

Lăng Trường Minh nói đến đây đột nhiên nghĩ đến cái gì đó.

- Tứ Phương Hầu không phải muốn đi Phủ Thành Chủ bái kiến Diệp Hạo sao? Ta hết lần này đến lần khác không cho bọn hắn như ý.

- Ta rất chờ mong đến lúc đó sắc mặt Tứ Phương Hầu thế nào.

Ninh Thanh Phong cười ha ha nói.

(Truyện được thực hiện bởi Hám Thiên Tà Thần)

. . .

Diệp Hạo được an bài ở hậu viện tại Trận Đạo Các.

Diệp Hạo dạo một vòng hậu viện rồi phất phất tay nói.

- Ta muốn nghỉ ngơi, các ngươi đi xuống đi.

Đám người Tuyên Hạo không dám thất lễ hành lễ xong liền rời đi.

Mà ngay lúc, Phó Các Chủ Mạnh Vĩ Chí sắp rời đi lại bị Diệp Hạo gọi lại.

- Mạnh Các Chủ, Từ Vũ Trúc, hai người các ngươi lưu lại.

Tuyên Hạo tâm thần nhảy một cái.

Hắn bí mật lườm Mạnh Vĩ Chí một cái rồi rời đi.

Lời Diệp Hạo hắn không dám không nghe.

Diệp Hạo nhìn Mạnh Vĩ Chí đang không tập trung thản nhiên nói.

- Mạnh Các Chủ, ngươi cảm thấy Tuyên Họa là người thế nào?

Sắc mặt Mạnh Vĩ Chí không khỏi biến đổi.

Diệp Hạo hỏi lời này có ý gì?

- Ta không hiểu ý Diệp công tử.

- Ta tới Tòng Long Thành để điều tra Tuyên Hạo, nếu trong tay ngươi có chứng cứ thì ta khỏi hao tâm tổn trí mà tìm.

Diệp hạo không vòng vèo với Mạnh Vĩ Chí mà trực tiếp nói ra.

- Cái này…

Mạnh Vĩ Chí chần chờ.

Thân là cấp dưới thu thập chứng cứ của cấp trên, nếu nói bản thân không mưu đồ chức cao, ai tin?

- Có không?

Diệp Hạo nhàn nhạt hỏi.

- Sư Tôn, đến lúc này, ngươi còn che giấu làm gì?

Từ Vũ Trúc khuyên nhủ.

- Trong tay ngươi không phải đang nắm giữ một phần chứng cứ Tuyên Các Chủ ăn hối lộ sao?

Bạn cần đăng nhập để bình luận